Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nguyên Thủy Khởi Nguyên

Chương 15: Dây Ném Đá




Chương 15: Dây Ném Đá

Nói tới dây ném đá và cung tiễn chắc hẳn ai cũng không xa lạ gì, đặc biệt là cung tiễn. Tại trái đất làm gì có đứa trẻ con nào chưa từng xem phim chưởng, rồi chưa từng tự làm cho mình cây cung, lại dắt thêm cây kiếm nhựa xong tiếp đó là nói mấy câu não tàn kiểu “ thiên lão nhị, ta lão đại ” cơ chứ.

Quay lại chuyện chế tạo v·ũ k·hí mới thì việc làm dây ném đá với Trần Huyền khá đơn giản, hiện tại hắn cũng có đủ dụng cụ cũng như điều kiện để chế tạo thứ đồ này.

Nói thêm chút về dây ném đá thì tại kiếp trước của Trần Huyền, tuy không được nhắc tới nhiều nhưng thực chất cho thấy dây ném được coi là v·ũ k·hí phóng đạn cá nhân hiệu quả nhất cho đến tận thế kỷ 15, vượt qua độ chính xác và tính sát thương của cung thời kỳ đầu.

Về cấu tạo cũng rất đơn giản, dây này có cấu tạo gồm một sợi dây, ở khoảng giữa có một chỗ gài để buộc đá vào. Người ném móc ngón tay cái hoặc ngón tay giữa vào một đầu của sợi dây, đồng thời dùng ngón cái và ngón tay trỏ giữ cái quai ở đầu dây kia. Tiếp theo người ném quay vòng sợi dây, nhắm đúng thời điểm thì buông quai ra, quăng hòn đá về phía trước. Nguyên lý hoạt động là dùng dây để nối dài chiều dài cánh tay, từ đó giúp ném đá xa hơn nhiều so với chỉ dùng tay không.

Với sự tiện lợi dễ chế tác cũng như cách sử dụng, Trần Huyền biểu thị có lẽ trước mắt hắn sẽ hướng dẫn cho cả bộ lạc cách sử dụng thứ v·ũ k·hí này.

Bởi so với việc ném lao như hiện tại thì dây ném đá thực dụng hơn nhiều, lại dễ mang theo người chứ không bất tiện như lao đá lúc nào cũng phải cầm theo trên tay. Chưa kể lực sát thương cũng như độ chính xác cao hơn rất nhiều so với việc ném lao.

Nói là làm, Trần Huyền lấy mấy cành cây nhỏ, lột lấy vỏ cây rồi xoa cho lớp vỏ mềm ra. Tiếp đó hắn bắt đầu bện dây thừng theo kiểu thắt bím, chả mấy chốc vài đoạn dây dài cỡ sải tay được hình thành.

Tiếp đó Trần Huyền dùng 10 sợi dây thừng nhỏ bện lại với nhau thành 5 cái lớn hơn, rồi lại đem 5 cái dây bện lại thành 1 dây lớn, thô và dài, một đầu để lại 1 cái vòng có thể bọc vào cổ tay đề phòng dây ném đá bay ra ngoài. Tại giữa sợi dây để lại một đoạn không bện, ở đây dùng 5 phần dây nhỏ không bị bện lại làm kinh tuyến lại lấy thêm 1 đoạn dây nhỏ khác làm vĩ tuyến đan lại như hình lưới.

Lấy một miếng da cỡ bàn tay buộc lại vào phần lưới sợi dây làm điểm đặt đá, một chiếc dây bắn đá nguyên thủy được hình thành tuy có hơi xấu xí nhưng Trần Huyền biểu thị một người dùng đầu óc như hắn thì mấy chuyện chân tay này hắn chỉ cần làm mẫu, còn lại giao cho kẻ dưới làm là được.

Dù sao thì Trần Huyền cũng chỉ muốn thử xem tính khả thi của món hàng này như thế nào mà thôi. Nếu thực có khả năng đem vào thực chiến, hắn có thể giao việc này lại cho người khác giống như hồi làm bẫy cá vậy.



Đám người Vu và Trùng nhìn thủ lĩnh biểu hiện kì lạ, lúc thì gãi đầu lúc thì ngồi dưới đất cầm cành cây tô tô vẽ vẽ sau đó thì cắm cúi làm thứ gì đó mà không quan tâm tới ai.

Nhìn thứ đồ vật đơn giản tới không thể lại đơn giản trong tay Trần Huyền, đám người khó có thể tưởng tượng đây là thứ v·ũ k·hí mạnh mẽ như thủ lĩnh nói.

Nếu không phải Trần Huyền mà là người khác nói, có lẽ mọi người đã sớm bỏ đi.

Dùng phần vòng ở một đầu sợi dây buộc vào cổ tay, lại cúi xuống nhặt 1 viên đá cỡ quả trứng gà, bỏ vào giữa dây ném phần túi lưới, đem dây ném gập lại, cầm một đầu dây khác trong tay.

Cái món đồ này không giống cung tiễn sẽ bắn thẳng về phía trước, mà tại do lần đầu thử sử dụng bản thân Trần Huyền cũng không biết nó sẽ bắn đi đâu.

Đợi đám người lui ra cách 30m sau đó. Huyền thủ lĩnh bắt đầu màn biểu diễn của hắn.

Tay phải đột nhiên dùng sức vung lên, dây ném đá căng ra xoay tròn theo cổ tay phát ra âm thanh vù vù. Cảm thấy đủ độ căng Trần Huyền liền buông một đầu dây trong tay ra.

Mượn nhờ lực quán tính lớn, tảng đá bay v·út ra ngoài. Dây ném đá đích thật rất cường đại, cường đại tới nỗi viên đá bay vượt ra khỏi tầm mắt của Trần Huyền biến mất, hoặc có thể nói là viên đá chưa từng xuất hiện tại tầm mắt hắn.

Giật mình Trần Huyền thầm kêu không ổn, sau đó nhanh chóng ngồi xổm xuống ôm đầu.

“ Nhanh, ngồi xuống, ôm đầu ”



Đám người còn đang ngơ ngác chưa hiểu cục đá bay đi đâu mất, thì bản năng nghe theo thủ lĩnh khiến cả đám ngồi xụp xuống ôm đầu, quang cảnh có thể nói có bao nhiêu hài hước liền có bấy nhiêu hài hước.

Sau một khắc “ cốp ” một tiếng đột ngột vang lên, thì ra do khống chế không tốt đáng ra phải bay về phía trước thì viên đá lại bay thẳng lên trời, cũng may Trùng phản ứng nhanh dùng lao đá đập bay viên đạn đá khi nó rơi xuống.

Nhìn mũi lao bằng đá đã vỡ nát chỉ còn lại cán gỗ, đến lúc này mọi người mới minh bạch vì sao thủ lĩnh lại nói đây là thứ v·ũ k·hí rất mạnh.

Mọi người ai cũng cảm nhận được sức sát thương kinh khủng của dây ném đá, thủ lĩnh nói không sai, thứ này lực sát thương thực kinh khủng, kinh khủng tới mức không phân biệt địch ta, mất hết tính người.

Nhìn đám người đang ngẩn ra, hơi day day mũi, Trần Huyền cũng có hơi chút ngại ngùng. Mẹ! Chính mình chỉ là ném có chút lệch phương hướng thôi, chứ nhìn cây lao đá mà xem, lực sát thương cỡ nào hoàn mỹ, các ngươi đến nỗi dùng loại ánh mắt này nhìn ta hay sao?

Bất quá dù nói thế nào, uy lực của dây ném đá cũng được hiển lộ, với thân thể chưa phát dục đủ của hắn mà uy lực đã ghê gớm như vậy. Nếu đưa vào tay người trưởng thành thì còn tới cỡ nào, chưa kể tới mạnh hơn còn có dũng sĩ.

Biểu hiện mình sẽ không làm lại cái trò này, Trần Huyền hỏi Trùng.

“Tộc nhân, ai ném đá giỏi? ”

“Viêm, đội săn” không do dự, Trùng trả lời ngay lập tức, có thể thấy người tên Viêm này có bao suất sắc.

“ Gọi Viêm! ”



Mang tâm trạng mong chờ, Trần Huyền liền ra lệnh triệu tập ngay lập tức tới thành viên này.

Vốn đang hăng hái bắt chuột đồng, nghe thấy thủ lĩnh gọi mình Viêm liền dừng lại công việc đi tới.

Gặp Viêm không lớn hơn mình bao nhiêu, có lẽ mới thành niên đầu năm nay. Trần Huyền biểu thị có chút nghi ngờ nhìn về phía Trùng.

Nhận được ánh mắt an tâm, Trần Huyền tạm gác lại nghi ngờ tiến tới làm mẫu cho Viêm cách sử dụng dây ném đá, bất quá lần này hắn cũng không dám nhét đá vào trong mà chỉ thao tác trên dây không.

Cầm trên tay đồ vật kì lạ, Viêm tuy chưa hiểu gì lắm nhưng vẫn chú tâm tập luyện vài lần. Cho tới khi cảm thấy đã khá quen thuộc với thứ đồ mới lạ này, Viêm mới nhặt đá cho vài túi ném.

Hít sâu vài hơi lấy lại bình tĩnh, bỗng Viêm ngơ ngác nhìn đám người lùi ra cách mình một khoảng, cả đám bao gồm cả Vu lẫn Thủ lĩnh đều ngồi xổm ôm đầu trông không khác gì t·ội p·hạm.

Đầu đầy chấm hỏi, tuy nhiên Viêm bắt đầu quay tròn dây ném trong tay. Lần này rõ ràng sức quay của dây mạnh với nhanh hơn nhiều so với Trần Huyền làm lúc trước.

Tại ánh mắt chờ mong xen lẫn chút cảnh giác của mọi người, Viêm vung mạnh tay về phía trước, dây ném đá trên không gấp rút xoẹt qua, phát ra t·iếng n·ổ, âm thanh như xé vải.

Trong khi đám người Trần Huyền còn chưa nhìn rõ, liền thấy rừng cây trước mắt phát ra âm thanh v·a c·hạm, kèm theo một chút bụi mù. Tiếp đó một gốc cây trực tiếp đổ ngược về phía sau.

Lần này Viêm mới xem như giải thích một cách hoàn mỹ uy lực của dây ném đá.

Nhìn một màn này, đám người con mắt có chút trợn to. Duy chỉ có Vu và Trùng dường như trong mắt đều đang tỏa ra ánh sáng.

Chỉ có Huyền thủ lĩnh lại day day mũi. Mẹ nó, chênh lệch có cần rõ ràng tới thế không?