Nhưng hơn một giờ sau, Chung Lê lại được anh bế vào phòng tắm tắm lại lần nữa, những công việc này toàn bộ đều uổng phí.
Tối đó, Chung Lê đã gián tiếp ép Phó Văn Thâm thừa nhận sự thật về việc yêu thầm, còn Phó Văn Thâm cũng đã nhận được đủ lợi ích từ chỗ khác, dưới sự nỗ lực chung của hai người, cuối cùng đã đạt được cục diện đẹp đôi bên cùng có lợi.
Căn hộ cao cấp trên tầng cao nhất ở Vịnh Thiên Phụ ấm áp kiều diễm, thì cùng lúc đó, thì cơn gió dưới weibo. Chung Lê lại xảy ra sự đảo hướng.có lượng truy cập và độ hot riêng, weibo kia của Chung Lê nhanh chóng thu hút sự chú ý, rất nhiều người dùng lạ tràn vào trang chủ của cô, bày tỏ ý kiến của mình trong phần bình luận.
[ới rồi tới rồi, cọ nhiệt tới rồi]
[Đây không phải vũ công thiên tài đang rất hot gần đây à, ăn cắp tác phẩm của người khác còn khoe khoang thiên tài, lượng nước có thể ngập chùa Kim Sơn rồi]
[Xem chương trình sẽ biết cô La vừa dịu dàng vừa có lễ độ, tôi tin cô ấy không phải loại người này]
[Muốn hot thì cứ việc nói thẳng, đừng ăn vạ]
[Sáu năm trước cô đã từng nhảy cũng không thể chứng minh điệu nhảy này là của cô, có khi là cô ăn cắp, cô làm sao chữ) minh]
[Ạch.....cô nhảy cũng không đẹp bằng người ta]
[Thấy người ta bây giờ hot nên đỏ mắt à, còn đưa tất cả lợi nhuận cho cô, muốn tiến muốn tới điên rồi]
Với sự gia tăng số lượt xem trên weibo, người kéo tới càng ngày càng nhiều, trong đó có khán giả của, có fans của La Uyển Oánh, còn có lượng lớn “người qua đường” không ngừng tăng lên.
Lượng fans Chung Lê ít, trước thủy quân đã có chuẩn bị hơn nữa còn được huấn luyện bài bản thì gần như là không có sức chống lại, dân dần, những lời mắng chửi Chung Lê đã áp đảo, lấn át những lời ủng hộ.
Lúc trên mạng đầy những lời chửi rủa, thì cô đang ngủ thoải mái trong vòng tay Phó Văn Thâm.
Mạnh Nghênh là người đầu tiên chuyển phát weibo giúp Chung Lê, chú ý tình hình còn hơn bản thân cô, sáng sớm thức dậy phát hiện tình hình không đúng, liền vội vàng gọi điện thoại cho Chung Lê.
Điện thoại của Chung Lê vẫn còn để trên kệ bên ngoài, dì Ngô thấy điện thoại không ngừng đổ chuông, nghĩ hẳn là có việc gấp, đi tới do dự gõ cửa: “Cô Mạnh đã gọi mấy cuộc điện thoại, có thể là có việc gấp gì.”
Chung Lê bị đánh thức, đẩy đẩy ngực Phó Văn Thâm: “Anh lấy giúp em.”
Phó Văn Thâm ngồi dậy xuống giường, cầm điện thoại của cô vào, Chung Lê không mở mắt nổi, nhằm mắt mò mẫm một lúc.
Phó Văn Thâm bắt máy, đặt bên tai cô, sau đó hôn nhẹ lên ấn đường cô rồi mới rời đi.
Điện thoại vừa được kết nối, Chung Lê liền nghe thấy Mạnh Nghênh sốt ruột nói: “Cục vàng à, xảy ra chuyện lớn rồi, trên mạng có rất nhiều người đang mắng cậu.”
Chung Lê cuối cùng cũng mở mắt ra, người vẫn còn mệt mỏi, uể oải năm lên gối, khó hiểu hỏi: “Tại sao mắng †ớ? Tớ xinh đẹp, dễ thương, hào phóng, đức hạnh, dịu dàng, tao nhã như vậy...”
Mạnh Nghênh sáng sớm lo lắng không yên liền bị sự tự tin vô địch vũ trụ của cô làm cho nghẹn họng, lập tức bình tĩnh trở lại.
“Chính là weibo hôm qua cậu nói La Uyển Oánh ăn cắp, bây giờ rất nhiêu người nhìn thấy, đang mắng cậu.”
Chung Lê không hiểu lắm: “Xem video là liền biết ai đúng ai sai, không phải nên mắng người ăn cắp sao, sao lại mắng ngược lại tớ.”
Mạnh Nghênh cũng không hiểu sự thật sờ sờ thế này sao lại đi theo hướng này, môi trường internet hiện nay, rất nhiều lúc ai có fans nhiều thì người đó có quyền lên tiếng.
“Có thể là bởi vì fans cô ta nhiều.”
“Fans cô ta bao nhiêu?” Chung Lê hỏi.
Mạnh Nghênh nhìn: “Hơn năm trăm vạn đấy, là gấp mấy trăm lần cậu, hai người không phải cùng cấp bậc.”
La Uyển Oánh vậy mà lại có nhiều fans như vậy?
Đại tiểu thư Chung Lê không vui nhíu mày: “Fans mua như thế nào, mua cho tớ một ít.”