Người Tìm Xác

Chương 698




Kim Joo Yeon bị những câu chất vấn liên tiếp của tôi dồn ép cho không có chỗ để trốn, thế nhưng đột nhiên lại quát lên với tôi bằng vẻ mặt gần như vặn vẹo: “Cậu nói hươu nói vượn cái gì đó! Tôi chính là Park Yoo Jin!”

Tôi cười lạnh và nói: “Chắc cô cảm thấy rất kỳ lạ là vì sao tôi lại biết bí mật của các người chứ gì? Nói cho cô biết nhé! Từ lần đầu tiên2gặp cô… tôi đã nhìn thấy quỷ hồn của Park Yoo Jin vẫn luôn đi theo phía sau cô đấy!”

Kim Joo Yeon nghe thế thì mặt không còn chút máu, hoảng hốt quay đầu lại nhìn về phía sau, lại phát hiện phía sau cô ta không hề có cái gì.

“Cô ấy không ở phía sau cô, ở bên trái cô cơ!” Tôi tiếp tục hù dọa.

Thần kinh Kim Joo Yeon quá nhạy cảm nên lại nhìn về phía bên trái của mình,5kết quả vẫn là chẳng có gì cả, nhưng biểu hiện của cô ta cũng đã có thể nói rõ trong lòng cô ta có quỷ! Ahn Dong che chắn trước người Kim Joo Yeon cả giận nói: “Các người muốn làm gì?”

Tôi thấy tư thế của anh ta như thể muốn đánh nhau thì lập tức vọt ra sau: “Cũng đừng nói tôi không cảnh cáo anh trước, nếu ra tay chắc chắn anh sẽ chịu thiệt!”

Lúc này Đinh Nhất phía sau6tôi bước một bước dài lên trước, lạnh lùng nhìn Ahn Dong, ánh mắt của Đinh Nhất khi ấy khỏi nói là lạnh lùng nghiêm nghị biết bao nhiêu, nếu ánh mắt có thể giết chết người, không biết Ahn Dong đã chết bao nhiêu lần rồi.

Có thể là anh ta cũng không ngờ chúng tôi mạnh bạo như vậy, khí thế xìu xuống hẳn: “Những việc này không liên quan gì đến vợ của tôi, đều là ý của tôi, nếu không5phải tôi đầu tư cổ phiếu phải đền tiền, cô ấy cũng sẽ không tham ô tiền công quỹ của công ty!”

Kim Joo Yeon vừa nghe thế thì kéo Ahn Dong lại nói: “Chuyện này có quan hệ gì với anh chứ? Nếu không phải bị Park Yoo Jin hãm hại, sao em phải làm như vậy chứ?”

Nhìn họ diễn cảnh vợ chồng tình sâu nghĩa nặng trước mặt, tôi không nhịn nổi phải ngắt lời: “Haizz… Hai người đủ lắm rồi đấy!3Nói xem chuyện là thế nào đi!”

Kim Joo Yeon thấy việc đã đến nước này, tiếp tục giấu giếm cũng không có ý nghĩa gì nữa, vì thế cô ta bất đắc dĩ kể lại cho chúng tôi về câu chuyện chín năm về trước…

Lúc ấy Kim Joo Yeon vừa mới kết hôn không lâu, một lòng muốn mua nhà ở Trung Quốc, có thể có một mái nhà nhỏ thuộc về chính mình, vì thế cô ta hy vọng bản thân có thể tìm được công việc kiếm nhiều tiền một ít.

Nhưng không có kinh nghiệm gì, tuy rằng cô ta có ưu thế biết ngôn ngữ, nhưng lại luôn gặp phải những công việc cao không được thấp không xong. Ngay lúc ấy, cô ta gặp Park Yoo Jin.

Lúc ấy Kim Joo Yeon đến ứng tuyển làm nhân viên kinh doanh của một công ty ngoại thương, tình cờ gặp “đồng hương” Park Yoo Jin. Sau nhiều lần trò chuyện, Kim Joo Yeon phát hiện tuy rằng quy mô công ty của Park Yoo Jin không lớn, nhưng lương nhân viên thực tập lại cao hơn các công ty khác ba mươi phần trăm.

Hơn nữa một khi lên chính thức, tiền lương và đãi ngộ càng phong phú hơn, điều này đã hấp dẫn Kim Joo Yeon đúng lúc đang thiếu tiền. Mà sau khi cô ta chính thức làm việc ở công ty của Park Yoo Jin không bao lâu, đã nhanh chóng phát hiện công ty ngoại thương này cũng không đơn giản như bề ngoài, các mối làm ăn phần lớn đều là buôn lậu, làm giả hoá đơn sổ sách.

Park Yoo Jin còn mấy lần bảo Kim Joo Yeon giả bản thân đi đàm phán với đối phương, mà Park Yoo Jin thì thao túng phía sau màn. Lúc mới đầu Kim Joo Yeon cũng không cảm thấy gì, suy cho cùng người chịu trách nhiệm pháp luật của công ty là Park Yoo Jin.

Tuy nhiên qua thời gian dài, Kim Joo Yeon cũng bắt đầu không yên. Nhưng đối mặt với sự dụ dỗ từ tiền thù lao dày cộm, cuối cùng Kim Joo Yeon vẫn thỏa hiệp, hơn nữa cô ta càng giả mạo Park Yoo Jin càng thuận tay, như thể cô ta chính là Park Yoo Jin vậy.

Sau đó, nhân viên công ty liên tục thay đổi, đến cuối cùng gần như mọi người trong công ty đều cho rằng Kim Joo Yeon là Park Yoo Jin, mà Park Yoo Jin là Kim Joo Yeon.

Nhưng ngày vui ngắn chẳng tầy gang, khoảng thời gian đó Ahn Dong mê muội cổ phiếu, lấy hết tiền bạc trong nhà đầu tư vào thị trường chứng khoán. Lúc ấy anh ta tin chắc tin tức nội bộ mà bạn bè lộ cho mình là chính xác đáng tin cậy, một hai phải đi vay nặng lãi số tiền lớn để bù vào.

Tuy nhiên bởi vì số tiền này không nhỏ, Kim Joo Yeon tính toán và cảm thấy đi mượn vay nặng lãi chơi cổ phiếu mặc dù là kiếm được tiền, nhưng trả xong vốn và lãi vay cũng còn thừa không có mấy. Vì thế Kim Joo Yeon quyết định bí quá hoá liều, trước hết cứ tham ô một cục tiền của công ty, cũng đợi trong khoảng thời gian ngắn thị trường chứng khoán phục hồi thu được vốn gốc rồi lập tức trả tiền lại.

Có điều chuyện trên đời này thường thường chính là như thế, những người muốn vay tiền để thắng lại tiền cờ bạc, ngược lại càng thua thảm hại hơn… Quả nhiên, cái gọi là tin tức nội bộ của bạn Ahn Dong kia cũng không hề đáng tin chút nào, vừa bắt đầu phiên giao dịch sáng sớm thứ hai, cổ phiếu Bạch Ngân mà anh ta mua đã bắt đầu rớt giá liên tiếp, đến cuối buổi chiều đóng sàn số tiền mà Ahn Dong đầu tư vào đã mất gần một nửa.

Kim Joo Yeon thấy mà lòng quýnh lên, cô ta muốn khuyên Ahn Dong ngày hôm sau mở sàn nhanh chóng bán tháo toàn bộ cổ phiếu Bạch Ngân đi, nhưng Ahn Dong lại như bị quỷ ám nói: “Bây giờ cắt thịt bỏ chạy là lựa chọn không sáng suốt nhất, chỉ cần kiên trì đến cuối cùng, ít nhất cũng có thể huề vốn!”

Tuy nhiên, không ngờ ngày hôm sau thị trường chứng khoán vừa bắt đầu phiên giao dịch, cổ phiếu mà bọn họ mua kia vẫn rớt giá liên tục, lúc này đây tiền đầu tư vào trước đó đã không còn thừa là bao.

Nhưng cùng lúc ấy, phía Park Yoo Jin cũng phát hiện chuyện Kim Joo Yeon động vào tiền của công, thậm chí cô ta còn đe dọa Kim Joo Yeon nhanh chóng trả lại tiền, nếu không đến lúc đó không chỉ Kim Joo Yeon sẽ ngồi tù, tất cả tội danh buôn lậu của công ty cũng sẽ đổ hết lên đầu cô ta.

Kim Joo Yeon hoàn toàn đờ đẫn, cô ta nghĩ bản thân chỉ mới hơn hai mươi tuổi mà phải ngồi tù mười mấy năm, đến hết hạn tù trở ra thì tiêu tùng rồi, đời mình cứ như vậy mà bị lãng phí!

Ahn Dong cũng vô cùng hối hận mình không nên để Kim Joo Yeon đi tham ô công quỹ, anh ta lại càng không nên mê muội cổ phiếu. Nhưng giờ nói gì cũng đã muộn, họ vốn không lấy đâu ra được tiền trả lại phần thiếu hụt trong công quỹ công ty…

Ai ngờ ngay lúc bị Park Yoo Jin bức ép đến không còn đường đi, Kim Joo Yeon chợt nhớ tới tất cả chữ ký ngoài mặt hiện giờ của công ty đều là cô ta ký, ngay cả có đôi khi đến ngân hàng chuyển khoản cô ta cũng đi với thân phận của Park Yoo Jin.

Nếu ngay lúc này Park Yoo Jin biến mất… Vậy thì cô ta có thể lấy được tất cả tiền tài của Park Yoo Jin dễ như trở bàn tay. Nhưng đồng thời cô ta cũng hiểu rõ, cho dù thật sự muốn làm một người biến mất, đó cũng không thể là Park Yoo Jin biến mất, mà phải là chính cô ta Kim Joo Yeon biến mất…

Vì thế Kim Joo Yeon và Ahn Dong cùng mưu đồ bí mật lập một kế hoạch biến Park Yoo Jin thành Kim Joo Yeon, sau đó lại làm giả vụ “Kim Joo Yeon” chết ngoài ý muốn. Đầu tiên họ giả dùng danh nghĩa trả lại tiền để hẹn Park Yoo Jin ra ngoài, chờ đến khi Park Yoo Jin không đề phòng, Ahn Dong dùng thuốc mê làm cô ta ngất đi.

Sau đó Kim Joo Yeon lái ô tô của mình chở Park Yoo Jin đang hôn mê bất tỉnh đến một ao cá bỏ hoang đã tìm sẵn từ trước, sau đó cho cô ta mặc quần áo của mình, thắt đai an toàn cố định cô ta ở trên ghế tài xế.

Đương nhiên, người hôn mê không thể tự nhấn ga được, vì thế Ahn Dong ngồi ở ghế phụ tàn nhẫn nhấn chân ga, lái xe xuống ao cá. Do trước đó đã mở toàn bộ cửa sổ xe ra, sau khi xe lao xuống nước, Ahn Dong biết bơi rất giỏi nên dễ dàng bơi ra khỏi cửa sổ xe… Đây là toàn bộ quá trình của vụ lập lờ đánh lận con đen này.