Người Tìm Xác

Chương 680




Mấy nhân viên tạp vụ sau khi nghe Lưu Đại kể thì im lặng, vì họ nhớ đến buổi tối mình cũng có gặp người như thế…

Từ đó về sau, trên công trường bắt đầu lan truyền chuyện ma ám, nhiều người trước kia không biết mình gặp ma giờ biết cũng đều bị2dọa sợ, ngay cả ban ngày làm việc cũng luôn xảy ra lỗi, có mấy lần thiếu chút nữa thì thành sự cố an toàn nghiêm trọng.

Mới đầu mọi người đều nghĩ đã làm hơn nửa năm rồi, cố gắng kiên trì làm việc, chờ đến cuối năm lấy lương xong rồi đi. Nhưng5đôi khi, sự sợ hãi đã gieo mầm sẽ nhanh chóng phát triển, muốn ép lại cũng rất khó, lòng càng sợ thì sẽ càng hay gặp phải.

Mấy công nhân cả ngày lo lắng đề phòng làm việc, khó tránh được sơ suất, dù không liên quan đến chuyện ma quỷ thì cũng sẽ6liên tưởng đến nó! Liên tiếp xảy ra nhiều sự cố nhỏ, không ít công nhân nhao nhao nói không muốn làm tiếp.

Về sau, vì công nhân không muốn làm ngày càng nhiều nên mới đến tai mấy người phụ trách thi công. Lúc đó mấy người phụ trách không tin ma quỷ, ban5đêm đem theo mấy người đến công trường, bọn họ muốn xem trên thế giới này có thực sự có ma không?

Mới đầu cũng không có chuyện gì xảy ra, mấy người này còn vui chơi đánh bài. Chờ đến hơn nửa đêm, vì họ uống bia nên đều muốn đi vệ sinh.

Không ngờ3vừa ra khỏi phòng thì thấy có bóng người đi về phía họ, mấy người này đều uống rượu, nên mượn hơi rượu hỏi người đến là ở đội nào? Người kia xa xa trả lời mình tên Lưu Cương, ở đội thượng. Mấy người nghe xong cũng không có cảm giác gì, mà bọn họ còn thấy Lưu Cương này rất quen.

Nhưng đúng lúc này, một bảo vệ đột nhiên nói: “Rơi… Có phải công nhân rơi vào máy trộn bê tông cũng tên là Lưu Cương ở đội thượng không?”

Lời vừa nói ra, mấy người kia lập tức tỉnh rượu, nhìn thấy người đi đến sắc mặt trắng bệnh, cả người đều là bê tông! Mấy người này hiểu ngay, dọa đến quên cả buồn tiểu, quay người chạy vào phòng.

Không ngờ trong lúc chạy về, một giám sát không nhìn rõ đường dưới chân, cũng không biết hay do thứ gì đẩy, cả người nhào đến phía trước, đúng chỗ có mấy cây thép cắm nghiêng, bị đâm thủng…

Mấy người phụ trách không tin ma quỷ kia bị dọa đến ba hồn ném đi bảy phách, không dám quay đầu mà chạy thẳng ra khỏi công trường. Khi bọn họ chạy ra ngoài mới gọi 110 báo cảnh sát, lúc đó Trương Lỗi và một cảnh sát khác đến hiện trường, lúc bọn họ đến lập tức gọi 120, nhưng khi đưa người đến bệnh viện thì đã không cứu kịp nữa.

Mặc dù lúc đó mấy người chứng kiến đều nói bọn họ gặp ma, sau đó chạy trốn mới xảy ra chuyện, nhưng Trương Lỗi không thể viết vào báo cáo như vậy, nên đành phải viết là say rượu nên xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Xảy ra chuyện lớn như vậy, lập tức kinh động đến mấy vị lãnh đạo của công ty bất động sản, những lãnh đạo này rất tin tưởng vào phong thủy huyền học, cứ khăng khăng nói trên công trường mất hai mạng người nên phải mời một vị phong thủy đại sư lợi hại từ Hồng Kông đến.

Kết quả vị đại sư kia đến xem thì nói mảnh đất này không thể tiếp tục thi công, nếu không sẽ càng mất nhiều mạng người nữa, về sau cũng không thể để người vào ở! Nếu không được thì chuyển thành nghĩa trang đi!

Nhưng thời điểm phê duyệt nơi này là để xây thành khu dân cư, bây giờ chuyển thành nghĩa trang cũng không được! Cuối cùng nhà đầu tư tính toán tổn thất, quyết định đình công! Dù sao tiền lương của những công nhân này sẽ không được quyết toán, muốn nhận tiền thì phải làm xong đã!

Cứ thế công trường tạm dừng ở đó, không tiếp tục thi công nữa, cũng không phá hủy làm cái khác. Nghe nói chính phủ sau đó cũng có đàm phán với nhà đầu tư kia định mua mảnh đất đó xây công viên, nhưng vì không thỏa thuận được giá nên vẫn không đàm phán được…

Nhà đầu tư chắc chắn muốn kiếm tiền bù lại những tổn thất lúc trước, nhưng giá tiền này vượt quá dự toán của chính phủ, nên không thành.

Nghe Trương Lỗi kể xong, tôi nhớ kỹ lại đêm hôm đó ở khu biệt thự đổ nát kia, cũng không có cảm giác được âm khí nặng lắm, hơn nữa con ma chúng tôi gặp cũng không có ý hại người. Thật sự không hiểu được vị đại sư phong thủy Hồng Kông năm đó có phải không thần thông bằng chú Lê không?

Ăn cơm xong, tôi về nhà chú Lê, muốn kể lại chuyện lúc nãy cho chú ấy nghe. Không ngờ tôi còn chưa mở miệng, chú ấy đã ném cho tôi một tập tài liệu: “Xem đi, vụ tiếp đấy!”

Tôi mở ra xem, trùng hợp vậy sao?! Đây không phải chính là vụ khu biệt thự tôi đang định kể với chú ấy sao! Thế là tôi không nhịn được bật cười, chú Lê thấy tôi vừa đọc tư liệu vừa cười ngây ngô liền hỏi: “Cao hứng như vậy sao? Giống như tiền này đã nằm trong túi cháu không bằng!”

Tôi vội nói: “Không phải, hôm nay cháu có hẹn với bọn Bạch Kiện ăn cơm cũng nói đến chuyện này!”

Sau đó tôi kể lại chuyện đó cho chú Lê, chú nghe xong cũng líu lưỡi nói: “Đúng là vô xảo bất thành thư! Không ngờ duyên phận của chúng ta với khu biệt thự kia cũng sâu như vậy!”

Tôi gật đầu không nói gì, cúi đầu cẩn thận xem tài liệu trong tay… Chỗ khu biệt thự dở dang này tên là “Khu biệt thự cao cấp Cẩm Tú Phương Hoa”, lúc đó nhà đầu tư chọn địa điểm, đã chọn nơi này vì hoàn cảnh tốt, xa khu ồn ào náo nhiệt.

Không ngờ xa chỗ ồn ào náo nhiệt, lại thành hoàn toàn tĩnh mịch. Trên tư liệu ghi rõ trên công trường này có hai người chết, người đầu tiên đương nhiên là Kỷ Tỏa Trụ - công nhân rơi vào bồn trộn bê tông.

Mặc dù lúc đó video theo dõi công trường chứng minh là do Kỷ Tỏa Trụ thao tác sai, mới dẫn đến chuyện anh ta bị rơi vào máy trộn bê tông, nhưng sau đó công ty vẫn coi như tử vong do tai nạn lao động thực hiện bồi thường.

Hậu sự của Kỷ Tỏa Trụ cũng rất thuận lợi, không để lại vấn đề gì. Mặc dù nói mạng người là vô giá, nhưng tính toán tới thu nhập lúc ấy, công ty bồi thường cho người nhà Kỷ Tỏa Trụ hơn sáu mươi vạn, đối với họ đó là một số tiền rất lớn rồi.

Theo lý thuyết bất luận là việc bồi thường kinh tế, hay lo hậu sự đều không thể khiến Kỷ Tỏa Trụ biến thành oan hồn được. Cho dù anh ta không chấp nhận được việc mình đã chết, nhưng một chút chấp niệm đó cũng không thể khiến anh ta ở lại nhân gian hại người sống.