Người Định Mệnh Của Tôi Là Tinh Linh Mạnh Nhất

Chương 49: Phượng Sa




Tất cả mọi người từ các khán đài hò reo, nhìn cậu học viên đang thất thế lại lần nữa thấy lại sự hiên ngang của mình, một tay cầm thanh kiếm xanh lam huyền ảo, mũi kiếm chạm đất phát ra sự dữ tợn đáng sợ. Huỳnh Uyển nhẹ nhàng thở ra, rồi lại vô cùng hoài niệm. Đây là kiếm mà A Hy từng dùng. Uy lực của nó không một bộ ma giáp nào có thể sánh được. Nhớ năm đó, A Hy còn dùng thứ này để chiến đấu với ma thú rồng xanh ở địa cầu cổ. Trận này, cậu ấy sẽ không thua.

Dường như để chứng minh cho suy nghĩ của Huỳnh Uyển, Khương Đồng đã di chuyển tới tốc độ cực nhanh đến chỗ Diêu Hành, thay vì đấu chú thuật họ đã chuyển qua cận chiến bằng vũ khí. Chỉ có điều, đừng nói các vũ khí khác trên tinh cầu, dù là ma thú có lớp da cứng rắn nhất cũng không chịu nổi uy lực của Xích Lam kiếm. Nháy mắt, một kiếm chém đến trước ngực Diêu Hành, ma giáp của cậu ta đã bị rách một đường rồi từ từ vỡ vụn. Khương Đồng ra tay cũng rất kiềm chế, không quá nặng để tránh ảnh hưởng đến tính mạng cậu ta. Diêu Hành bị văng ra xa, phun một ngụm máu, bàng hoàng nhìn ma giáp của mình vụn vỡ tan tành.

Bách Trì cho dừng trận đấu, phán Khương Đồng thắng, đưa Diêu Hành đi trị thương. Sắc mặt La gia, Ngưng gia và Trang gia ngưng trọng. La Hưng Thịnh nhìn thanh kiếm cậu đang nắm, bàn tay ông ta nắm chặt đến run rẩy. Gân xanh trên trán nhảy nhót thể hiện tự tức giận của ông ta. Frong bên cạnh nhìn chăm chăm như suy nghĩ điều gì rồi cụp mắt. Osha ngồi ở phía trên nhìn sắc mặt tất cả rồi bình tĩnh nhìn Khương Đồng. Ở đây hẳn có Lucas là vui vẻ ra mặt, cậu hớn hở nhảy tung lên, miệng không ngừng khen ngợi Khương Đồng.

“Đồng Đồng giỏi quá đi thôi, giỏi quá!” - Bách Nhĩ, An gia, Liễu gia xem mà buồn cười. Hyouka lặng lẽ cong khóe miệng.

“Nè Nè, A Nhĩ, tôi đấu với Đồng Đồng trận sau nhé, tôi muốn đấu với cậu ấy, tôi muốn cho cậu ấy xem “Vạn hỏa thiên” của tôi” – Lucas lắc tay lão già bên cạnh mình, làm nũng. Rồi dường như không đợi được, Lucas đã bay xuống sân đấu. Hừng hực tư thế chiến đấu.

“Đồng Đồng, đối thủ tiếp theo của cậu là tôi”

Khương Đồng không hiểu sao nhìn Lucas. Lại nhìn mấy bô lão trên khán đài. Chỉ thấy Bách lão gật gù mỉm cười làm cậu hết nói nổi. Đấu với tinh linh mạnh nhất hệ hỏa, chưa biết thắng hay thua nhưng Lion chắc chắn sẽ sợ. Hơn nữa, cậu cũng không muốn dùng Xích Lam kiếm với Lion.

“Cậu là tinh linh mạnh nhất hệ hỏa, Lion sẽ rất sợ cậu” – Như chứng minh lời cậu nói. Lion ôm vai Khương Đồng núp sau lưng mà run rẩy.

“Vậy nói cậu ta đừng sợ, tôi cũng không đánh nhóc con đó đến chết được” – Lucas như không có gì cổ vũ.

Khương Đồng hết hơi với vị tinh linh ham vui này. Thu hồi Xích Lam kiếm, cả hai vào tư thế chiến đấu. An Phỉ lại lo lắng hơn cho Khương Đồng, Y Nhiên ngồi bên cạnh cũng lo sợ. Đây là lần đầu tiên họ thấy pháp sư chiến đấu với tinh linh mạnh nhất một hệ. Tuy chỉ là giao hữu, nhưng Khương Đồng khó mà thắng.

Saki ngồi bên cạnh Vân Trạch lại cười cười an ủi mọi người “Không cần lo lắng, Lucas sẽ biết chừng mực, hơn nữa, Đồng Đồng vốn dĩ rất đặc biệt, không hẳn sẽ thua”

Khương Đồng ở dưới quả thật cũng có chút suy nghĩ riêng. Năng lượng thuần túy của tinh linh có thể đẩy tốc độ tu luyện hóa của pháp sư, đây là thứ Alivera đã nói với cậu. Đã như vậy, cậu sẽ nhờ Lucas một chút để thăng cấp vậy. Sau khi nhữ Lucas bằng những ma pháp trung cấp đã khiến cậu ấy vô cùng khó chịu ra mặt. Và như đã không thể chịu được kiểu mèo vờn chuột này, Lucas liền phóng ra ma năng thi triển “Vạn hỏa thiên” của cậu ấy. So với các bán tinh linh, tinh linh thuần chủng có thể độc lập thi triển pháp thuật của mình như một pháp sư, chỉ là năng lượng dùng nhiều hơn mà thôi. “Vạn hỏa thiên” của Lucas cũng vô cùng đặc biệt, nhìn hàng vạn đốm lửa với màu vàng rực rỡ từ trên trời giáng xuống, khung cảnh rực rỡ đến mất khiến người ta kinh ngạc. Khương Đồng lại không lo lắng đón nhận toàn bộ.

Dưới chân Khương Đồng, một chú pháp chuyển động, nó hấp thu toàn bộ “Vạn hỏa thiên” của Lucas. Trong khi các pháp sư đang không hiểu Khương Đồng đang làm gì thì các tinh linh lại có vẻ hưng phấn hơn, đặc biệt là Lucas, cậu reo lên một cách mừng rỡ.

“Đồng Đồng, đến đây, trả tôi một cái “Vạn hỏa thiên” của cậu nào?”

Chú pháp dưới chân cho thấy đây là ma pháp cao giai, tất cả mọi người đều đang mong chờ xem Khương Đồng có thể tái hiện màn mưa lửa hơn lúc trước hay không, chỉ là tất cả đều không ngờ, giữa giây phút pháp chú kết thúc, một nguồn sức mạnh khổng lồ tập trung ở không trung, một trận mưa lửa vô cùng lớn rực cháy dội xuống Lucas. Ngọn lửa từ màu đỏ vàng hóa vàng rực rõ, rồi lại dần dần chuyển sang màu hồng vô cùng lạ lẫm. Ngay khi tất cả cho rằng đây là “Vạn hỏa thiên” đã nâng cấp lên theo cách nào đó thì đã nghe Khương Đồng hô to “PHƯỢNG SA”

Tất cả chùm lửa hồng tụ hợp lại lại với nhau, hóa thành một con phương hoàng rực rỡ, đôi cánh lửa giang rộng sa xuống Lucas với tốc độ tia sét. Lucas nín thở tại chỗ nhìn con chim phượng hoàng đẹp đẽ đang lao đến đến mà không biết nên làm gì. Khoảng khắc sắp chạm đến Lucas, Khương Đồng thu hồi năng lượng, chim phượng vút lên trời rồi vòng về Khương Đồng, hóa nhỏ mà đậu trên cánh tay đang giơ lên của cậu. Cả thân thể của Khương Đồng cũng rực ánh lửa hồng đỏ cháy bỏng, cảm nhận năng lượng đang đi chuyển mạnh mẽ trong cơ thể, Khương Đồng biết, cậu đã lên cấp 5 trung kì thành công.

Lucas ngã ngồi trên mặt đất, nhìn thanh niên đứng trước mặt, khuôn mặt đẹp đẽ trong ánh lửa sáng ngời cùng bộ lễ phục màu trắng. Tất cả đều tỏa sáng cùng cậu ấy. Không chỉ Lucas, tất cả các pháp sư và tinh linh ở khán đài đều vô cùng kinh ngạc nhìn một màn này. Mỗi người một cảm xúc, chỉ nháy mặt, các tinh linh hệ hỏa đều đi xuống sân đấu, bao quanh Khương Đồng như một vị chúa tể của chúng.

Khương Đồng phân tán năng lượng của phượng hoàng cho các tinh linh xung quanh, những đốm lửa đỏ hồng rực rỡ chia năm sẻ bảy, bay về hướng các tinh linh. Điều này làm cậu nhớ đến lễ hội Phúc Tinh ở Bolia. Alivera cũng ban phát sức mạnh của mình, chúc phúc các tinh linh mạnh khỏe và bình an. Cậu cũng hy vọng rằng bản thân sẽ làm được điều gì đó cho tất cả các tinh linh hay đơn giản là giúp Alivera, tìm lại sự cân bằng cho thế giới của họ.