Khán đài đều tập trung tất cả mọi pháp sư của các gia tộc và cả tinh linh. Nhộn nhịp không kém đấu trường ở học viện Olad. Mục Thần và cha cậu ấy đảm nhiệm chữa trị cho các pháp sư bị thương hôm nay. Vì là giao hữu và tuân thủ các quy định của Bách gia, các gia tộc cũng rất tiết chế năng lực của mình, hầu như đều không phô hết sức nhưng vẫn đủ để thể hiện được bản lĩnh.
Khương Đồng ngồi suy ngẫm, cơ thể đã ở sơ kì cấp 5 được một thời gian, cần có cơ duyên để lên trung kì. Ở Olad có nhiều tinh linh không kém Bolia nhưng tài nguyên lại hạn hẹp hơn khá nhiều. Bolia giàu tài nguyên vì đó là quê hương của tinh linh, nhưng không phải pháp sư nào đến đấy cũng có thể mang được thứ mình muốn trở về. Khương Đồng nhìn các tinh linh ở đây, hầu như đều khá đầy đủ. cả Osha cũng theo Tư Thiết đến dự tiệc của nguyên soái Bách Nhĩ.
Ở khán đài chính là Hoàng tộc và gia chủ của các gia tộc ngồi, ngũ đại gia tộc đều có mặt đầy đủ. Hôm nay sau khi được thấy Saki, Khương Đồng cũng đã nhìn thấy Heros ở Ngưng gia, Frong ở La gia và cả Violet ở Trang gia. Nhìn Heros và Saki lại có vẻ không thân thiết như lời Alivera nói làm cậu có chút khó hiểu. Hai tinh linh này thật sự có tình cảm với nhau sao?
Rất nhiều pháp sư lên đài yêu cầu các pháp sư khác chiến đấu. Năm nay học viện Rakirac đã khá nổi bật, cho thấy các pháp sư của Ngưng gia mạnh mẽ hơn rất nhiều. Cũng là gia tộc có quân đội riêng, Ngưng gia không chỉ mạnh về mặt chiến đấu, họ còn rất mạnh về mặt nghiên cứu. Trong thế hệ con cháu của họ có tam thiếu gia Ngưng Vũ Kiệt là anh tài trong việc nghiên cứu và khai thác các trạm năng lượng. Đóng góp vô cùng lớn vào công cuộc phát triển các thiết bị dùng trong chiến đấu của quân đội.
Đối diện khán đài chính là chỗ ngồi của Khương Đồng. Hôm nay cậu cùng các con cháu thế gia được ngồi bên này, cũng xem như là Bách gia rất ưu ái với cậu. Huỳnh Uyển và Lôi Phong cũng đến chung vui, mọi người chọn chỗ ngồi. Khương Đồng chọn ngồi hàng ghế thấp nhất ngoài cùng ở giữa, Y Nhiên vốn dĩ muốn ngồi kế cậu đã thấy cô giáo Huỳnh ngồi trước, thầy Lôi cũng ngồi kế cô Huỳnh. An Phỉ đành lôi kéo cô và các anh của Liễu gia ngồi hàng ghế phía sau. La gia, Ngưng gia, Trang gia đều ngồi phía sau họ. Riêng Bách Trì đã xuống dưới sân đấu để chủ trì.
Mãi suy nghĩ, Khương Đồng bị giáo viên của mình là Huỳnh Uyển ngồi bên phải vỗ vai, nhắc nhở cậu được gọi tên thách đấu với pháp sư của Trang gia – Diêu Hành, pháp sư hệ kim cấp 5. Cậu đứng dậy đi xuống tiếp nhận khiêu chiến, Liễu Y Nhiên và An Phỉ ngồi phía sau không quên cổ vũ theo.
“Cô Huỳnh, đối thủ này mạnh không ạ?” – An Phỉ nhanh nhảu hỏi Huỳnh Uyển, Y Nhiên, Vân Trạch tuy cũng hứng thú nhưng lại không thể hiện ngoài mặt.
“Mạnh, cậu ấy là học sinh xuất sắc hệ Kim của Rakirac. Đã được mời tham gia quân dự bị quân đội của Trang gia năm nay” – Huỳnh Uyển trả lời.
“Trận này có thắng được không nhỉ?” – An Phỉ nhỏ giọng. Rồi như bản thân đã nghĩ quá nhiều, cô cổ vũ “Không sao, La Đồng của chúng ta cũng rất giỏi”. Giọng nói của cô khiến mọi người nhẹ nhõm rất nhiều.
Trên sân đấu, Khương Đồng nhìn đối thủ của mình. Cả người cậu ta tỏa ra hơi thở của kẻ mạnh, cái đầu đinh được nhuộm vàng đầy sự thách thức. Cậu ta cười nói chuyện với Khương Đồng.
“Nghe bảo cậu là người có hỏa hệ mạnh nhất ở Olad, đừng nương tay với tôi đấy!”
“Xin chỉ giáo!” – Khương Đồng tiếp lời đơn giản.
Diêu Hành thi triển ra hàng trăm mũi tên kim loại sắc nhọn bắn về phía cậu. Khương Đồng cũng không đợi liền thi triển một vòng phòng hộ bằng chú pháp bình thường. Giữa lúc những mũi tên như đang muốn xuyên qua lớp phòng hộ này thì năm cột lửa lớn đã bao quanh Diêu Hành. Cậu ta phản ứng nhanh đã né tránh ma pháp của Khương Đồng nhưng đồng thời cũng làm gián đoạn vòng chú thuật của mình, các mũi tên trở nên mềm oặt rồi biến mất.
Huỳnh Uyển mỉm cười nói “Rút củi dưới đáy nồi, thông minh!”, Lôi Phong bên cạnh cũng gật gù. Dù là pháp sư hệ chiến đấu, nhưng cậu học viên hệ hỏa này thật sự rất điềm tĩnh.
Diêu Hành thấy Khương Đồng làm gián đoạn chú pháp của mình cũng vô cùng giận, cậu ta liền thi triển pháp thuật cao giao bậc 1 hệ kim “Hóa kim tượng”, ý đồ muốn biến đối thủ thành một bức tượng kim loại lạnh lẽo. Chỉ tiếc tốc độ thi triển chú thuật của cậu ta quá chậm so với Khương Đồng. Chờ cậu ta gần hoàn thành câu chú đã thầy một con rồng lửa to lớn lao đến mạnh mẽ với tốc độ tia sét.
“Bạo Long!” - Khương Đồng hô lớn, Lion đã phụ thể thi triển pháp thuật trung giai bậc 4. Uy lực mạnh đến mức khiến trang phục của Diêu hành bị thiêu rụi, để lộ bộ áo giáp phòng hộ bên trong.
Tất cả mọi người đều thấy thứ mà Diêu hành đang mang, đầy là ma giáp cụ được làm từ vảy của loài Ma thú họ Trăn dưới nước cực hiếm - Makonda, có tác dụng hạn chế ma pháp hệ hỏa.
“Hể, thi đấu giao hữu thôi mà còn trang bị đầy đủ như vậy, rõ ràng là mục đích là muốn kiềm chế La Đồng mà” – An Phỉ bất bình lên tiếng. Mọi người có vẻ đã khá căng thẳng.
Phía khán đài chính, Tư Thiết ngồi trên cao cũng hơi lo lắng cho Khương Đồng. Bộ ma giáp cụ này thật sự rất quý hiếm lại còn khắc chế hỏa hệ. Trận này e rằng khó mà có lợi. Bách Nhĩ lia mắt nhìn gia chủ Trang gia – Trang Hành Ngữ. Không ý vị gì mà nói.
“Chỉ là một pháp sư nho nhỏ lại được dùng ma cụ giáp quý hiếm như vậy, Trang gia thật tốt với anh tài”
“Quà nhỏ mà thôi, lão Bách quá lời rồi” – Trang lão không sao mà trả lời
An Khiết trầm ngâm theo dõi trận đấu. Với bộ giáp này, nếu không dùng binh khí cao cấp hơn để phá mà chỉ dùng hỏa hệ thì e là học viên của họ khó mà thắng được. Lucas khó chịu ra mặt, hầm hầm ở bên cạnh Bách Nhĩ rồi nhìn Violet với đôi mắt giận ra lửa. Trái ngược với vẻ giận dữ của cậu, Violet mỉm cười đến xinh đẹp mà nói.
“Không phải cậu nên tin cậu ấy sao?”
“Hừ, Đồng Đồng sẽ thắng thôi!” – Lucas cọc cằn trả lời.
Phía Khương Đồng cũng sau khi thi triển thêm hai lần Bạo Long cũng đã nhận ra bộ ma giáp này kháng lửa của cậu. Vì vậy, cậu không tạo lửa nữa mà đứng nhìn Diêu Hành, nghiêm túc suy nghĩ. Ma giáp cụ này hẳn sẽ không đấu lại hệ Lôi. Mình lại không kí khế ước với tinh linh hệ lôi lúc này được. Thật sự khó xử. Trong nháy mắt suy nghĩ đấy, Khương Đồng đã bị Diêu hành tập kích, lợi dụng sơ hở lại thi triển pháp thuật cao giai lần nữa, nhìn vầng sáng bao quanh Khương Đồng tất cả mọi người đều ngợp thở. Tuy nhiên, chỉ hai giây, vầng sáng đã tắt ngúm. Khương Đồng vững vàng đứng đó, trên tay cậu là Xích Lam kiếm.