“Vâng!”.
Những người xung quanh vội ôm quyền, sau đó chạy đi như bay.
Nhưng lần này, người phụ nữ mặc đồ đỏ chờ rất lâu vẫn không thấy ai về báo cáo.
Cô ta biết chắc chăn lũ súc sinh này đã bỏ chạy hết rồi.
“Khốn kiếp! Chờ tôi giải quyết xong lũ chuột này sẽ bắt hết các anh về, lột da cả lũ!”, người phụ nữ mặc đồ đỏ tức giận đến mức toàn thân run rẩy.
Nhưng đúng lúc này, một đám người bỗng đi từ trên đỉnh núi xuống.
Người phụ nữ mặc đồ đỏ nhíu mày, ngoảnh sang nhìn.
Những người này đều là quản lý cấp cao của Thánh Sơn.
Tả Hữu Thiên Vương, Tứ Đại Cuồng Tướng cùng với chấp sự, nguyên lão các bộ phận của Thánh Sơn.
Sắc mặt bọn họ lạnh lùng, đi về phía này, khuôn mặt tràn ngập giận dữ.
Người phụ nữ mặc đồ đỏ cố gắng kiềm chế lửa giận trong lòng, lạnh lùng nhìn bọn họ, mặt không cảm xúc nói: “Tại sao các ông không ở trên đỉnh núi hộ pháp cho chủ thượng mà tự ý chạy xuống đây làm gì?”.
“Hộ pháp?”.
Hữu Thiên Vương nhìn chằm chằm người phụ nữ trầm giọng nói: “Vũ Thành Mị, cô to gan Muốn biến đổi chúng tôi thành huyết nhân? Hừ, cô muốn giết sạch chúng tôi sao?”.
Người phụ nữ mặc đồ đỏ nghe thấy thế liền biết việc. làm của mình đã bại lộ.
Nhưng cô ta không hề hoảng sợ, mà bình thản đáp: “Chỉ dựa vào đám huyết nhân kém cỏi bên dưới thì sắp không chống được quân đội của Long Quốc rồi. Tôi cần huyết nhân chất lượng hơn để bảo vệ Thánh Sơn, có lẽ trong số các ông có lựa chọn thích hợp!”.
“Trong số chúng tôi? Hừ, Vũ Thành Mị, cô đúng là biết nghĩ cho Thánh Sơn! Nếu đã vậy thì tại sao cô không vào huyết trận, biến đổi thành huyết nhân để bảo vệ Thánh Sơn đi? Chẳng phải cô tự nhận mình một lòng trung thành với thiên kiêu sao? Hôm nay chính là cơ hội để cô chứng minh lòng trung thành với thiên kiêu đấy!”, 'Tả Thiên Vương lạnh lùng đáp.
“Tôi không thể vào huyết trận được, nếu tôi vào đó thì ai chủ trì đại cục của Thánh Sơn?”, người phụ nữ mặc. đồ đỏ mặt không cảm xúc nói.
“Hừ, nói cho cùng thì cô vẫn tham sống sợ chết!”, Hữu Thiên Vương hừ mũi nói.
“Muốn hi sinh chúng tôi để đổi lấy đại cục của Thánh Sơn? Sau đó một mình cô lấy hết công lao bảo vệ Thánh Sơn? Vũ Thành Mị, cô tính toán giỏi lắm!”, giọng nói của Tả Thiên Vương lạnh lẽo như băng.
“Nhưng cô tính nhầm rồi! Cô coi chúng tôi là đồ ngốc sao?”.
Lại mấy người nữa lên tiếng, tất cả bọn họ đều vây quanh người phụ nữ mặc đồ đỏ.
Cô ta nhíu mày: “Các ông muốn làm gì?”.
“Làm gì à? Vũ Thành Mị! Đương nhiên là cho cô cơ hội, để cô bảo vệ Thánh Sơn rồi!", Hữu Thiên Vương cười khẩy nói.
“Nếu cô đã muốn cho chúng tôi vào huyết trận để biến đổi, thì bây giờ chúng tôi sẽ cho cô vào huyết trận để biến đổi cô thành huyết nhân, chắc cô sẽ không chống cự đâu nhỉ? Đây là cơ hội tốt để bảo vệ Thánh Sơn, chúng tôi nhường cho cô đấy!”.
Mọi người hò hét rồi xông về phía người phụ nữ mặc đồ đỏ.
“Được! Được! Được! Nếu các ông đã muốn chết thì tôi thành toàn cho các ông!”.
Người phụ nữ mặc đồ đỏ khế gầm lên rồi lao tới.
Hai bên đánh nhau túi bụi.