Long Hãng từ khi sinh ra đã được anh trai Long Thiên Tử cưng chiều nên hẳn không sợ trời không sợ đất, cho dù phạm tội, anh trai cũng sẽ đứng về phía hắn.
Đặc biệt là sau khi Long Thiên Tử trở thành thiên kiêu hạng nhất, Long Hãng được hẳn bảo vệ lại càng vô pháp vô thiên. Ngoại trừ anh trai của mình, hắn không coi bất cứ ai ra gì.
Đừng nói là một nhà họ Thuỷ nhỏ ở Long Xuyên, ngay cả những cao thủ giấu mặt kia hẳn cũng không để ý.
Nhưng hắn ta không bao giờ nghĩ răng những người nhà họ Thuỷ trước giờ hẳn chẳng coi bằng hạt bụi hôm nay lại dám giết hắn ta!
Có lẽ hắn chưa hiểu được rằng khi bị ép vào nước đường cùng, con người có thể làm bất cứ điều gì.
"Đừng! Đừng giết tôi! Đừng!"
Nhìn Thuỷ Thánh Võ lao về phía mình, Long Hằng hoàn toàn suy sụp và điên cuồng hét lên.
Tuy nhiên tất cả đều vô ích.
Đúng lúc này.
Bùm!
Một luồng khí tức điên cuồng ập vào như áp. đảo núi non, biển cả.
Tất cả những người nhà họ Thủy vây quanh Long Hằng đều bị chấn động đến mức hộc máu và bay ra ngoài.
Ngay cả Thuỷ Thánh Võ đang tấn công cũng tạm thời bị đẩy lùi.
Ngước mắt nhìn lên.
Chính là ông già đó!
Ông ta không dừng lại mà tới gần Thủy Thánh Võ, trực tiếp giang hai tay ôm eo anh ta, đồng thời
kêu to: "Thiếu gia, đi maul !"
Long Hãng hoàn hồn, lập tức quay đầu chạy. như điền.
"Cút ral" Thuỷ Thánh Võ võ mạnh vào lưng ông già. Phụt!
Nhìn thấy cảnh này, nằm đấm của Thuỷ Thánh Võ chợt dừng lại.
Anh ta nhìn vào khoảng không.
Long Hãng đã biến mất không tăm tích, Thuỷ Thánh Võ lập tức thở dài: "Sao ông phải khổ vậy?"