Mạc Phong cho linh chi Lửa vào túi, hơn nữa còn bọc lại cẩn thận bằng vải rồi mới cho vào vì sợ làm hỏng. Với linh chi chất lượng như thế này mà mang ra ngoài bán thì ít nhất cũng phải mười lăm triệu tệ.
Nếu ai bán đấu giá hai mươi triệu một cây thì cũng không thành vấn đề.
“Cũng được! Còn nơi nào có nữa không, tôi cần rất nhiều!”, anh gật đầu khẽ nói.
Khương Na chỉ khoanh tay cười xùy: “Đừng vội, đợi sau khi anh vượt qua tòa tháp rồi biết cũng chưa muộn. Nếu anh chết trong đó thì biết cũng có tác dụng gì đâu, có đúng không?”
“Nói cũng phải! Chúng ta tới đây chỉ để lấy hai cây linh chi Lửa này thôi sao?”
“Không phải! Đi theo tôi!”
Khương Na đưa mọi người tới một huyệt động khác, phía bên đó có một chiếc giường đá phát ra ánh sáng màu vàng.
“Đây là đá Huyền Hoàng sao?”, Trương Phong kêu lên.
Mạc Phong cũng bước tới. Chiếc giường đá không chỉ phát ra ánh sáng màu vàng mà còn tỏa ra dương khí cực mạch: “Đá Huyền Hoàng à? Có tác dụng gì vậy?”
“Nghe nói chỉ cần nằm lên là có thể được chữa lành, dù bị thương nặng tới mức nào. Đây là một phiến ngọc thạch tu hành, giống như đá Huyền Băng. Phụ nữ dùng đá Huyền Bằng tu luyện sẽ giúp công lực tăng gấp bội. Đàn ông thì dùng đá Huyền Hoàng là có thể đả thông được hai mạch Nhâm Đốc! Anh Mạc mau trèo lên thử đi!”
Ngày mai đã phải xông vào tòa tháp, xem ra Khương Na cũng lo lắng thực lực của Mạc Phong không đủ nên mới mượn đá Huyền Hoàng để giúp anh hồi phục thể lực xem có thể giúp công phu của anh tăng lên thêm một cấp hay không.
Anh cũng không do dự, lập tức ngồi khoanh chân lên giường đá, dồn khí xuống đan điền, hai tay khẽ đặt lên hai đùi.
Mạc Phong hít một hơi thật sâu, cảm giác kinh mạch toàn thân như bùng nổ. Một luồng khí ấm áp chạy dọc khắp các tế bào.
Dường như có một luồng sức mạnh đang tập trung vào đan điền. Hơn nữa anh còn cảm nhận được vô cùng rõ nét.
Điều kiêng kị nhất khi tu luyện là bị người khác làm phiền. Vì vậy mấy người còn lại cũng ngồi xuống. Nếu xảy ra chuyện gì thì họ có thể ứng phó trước, không để việc tu luyện của Mạc Phong bị ảnh hưởng.
Lúc này, dường như anh đã chìm đắm vào thế giới riêng của mình, có thể nhìn rõ được màu xanh nhạt trong kinh mạch chuyển dần sang màu vàng.
Hơn nữa vùng đan điền giống như đang kết đan thật khiến cả sức mạnh đều tập trung ở đó.
Mạc Phong có thể cảm nhận được cả cơ thể tràn đầy sức mạnh. Đá Huyền Hoàng không ngừng vận chuyển dương khí vào cơ thể anh. Cực dương thì cơ thể khỏe mạnh, không còn thấy mệt mỏi nhiều.
Tinh thần uể oải cũng có thể nói là do thiếu dương khí, vì vậy chỉ cần bổ sung đầy đủ thì đến ma quỷ cũng phải tránh xa!
Một luồng điện bùng nổ từ vị trí đan điền của Mạc Phong. Cả người anh như tạo ra gió, đôi mắt cũng phát sáng, đây chính là biểu hiện của việc tăng tu vi.
“Nhanh vậy à?”, Trương Phong nhìn Mạc Phong với vẻ không dám tin.
Anh chỉ khẽ phất tay: “Làm gì có chuyện nhanh như vậy, chỉ là hiện tượng giả do hấp thụ được một lượng lớn dương khí mà thôi. Nói chung chỉ cần nó có thể bạo phát vào ngày mai là được!”
Phiến đá giúp lưu trữ dương khí trong đan điền, lúc cần dùng tới sẽ tự bộc phát ra bên ngoài.
“Đi thôi, có thể đi ăn cơm rồi!”, Khương Na phất tay cười.
Mọi người từ dưới hầm đi lên. Hương thơm của đồ ăn từ một căn phòng khác tỏa ra.
“Đói chết đi được, buổi trưa ăn có mỗi một cái bánh bao, còn là do ông cụ ở trong tòa tháp đó cho nữa.
Tới Nam Khương có một chuyến mà gầy đi mất mấy cân”, Trương Phong xoa bụng thở dài.
Sau đó hắn cầm đũa gặp đồ ăn. Nhưng hắn còn chưa kịp đưa thức ăn lên miệng thì đã bị Mạc Phong gạt rơi xuống đất.
“Anh Mạc, anh làm cái gì vậy?”, Trương Phong sửng sốt nhìn anh.
Mạc Phong chỉ liếc nhìn thức ăn trên bàn và nói với vẻ thản nhiên: “Có độc!”
“Hả? Có độc sao? Không thể nào, tất cả đều có độc á?”
Người hầu đứng bên cạnh nghe thấy vậy lập tức lao ra ngoài. Khương Na bèn giơ tay lên, miệng đọc thần chú khiến tên người hầu đang chạy kia lập tức đông cứng lại.
Một sợi lông chim phóng ra, ghim vào tượng băng khiến người này vỡ ra thành bốn năm mảnh.
Mấy người Mạc Phong nín thở. Cô gái này ra tay còn ác hơn cả đàn ông.
“Này, cô không hỏi xem là ai cử tới à?”