“Anh là ai? Tránh xa tôi ra!”, An Nhiên đi giày cao gót, liên tục lùi về sau mấy bước, tức giận quát.
Người đàn ông mặt mũi hung tợn kia cười gian: “Em đừng sợ, để anh dạy em chơi bi-a!”
Gã hành động như không có Mạc Phong đứng bên cạnh.
Điều này khiến Mạc Phong thấy rất bực, mình đứng lù lù ở đây mà gã kia xem mình như không khí sao?
Mẹ nó chứ!
Lúc gã kia chuẩn bị bước lên trước nữa thì chợt thấy một cây cơ chắn ngang trước mặt mình.
“Này ông anh, trêu chọc bạn gái tôi như thế này cũng quá là không nể mặt tôi rồi đấy!”, Mạc Phong khẽ cười nói.
Bấy giờ gã đàn ông mặt mày hung dữ kia mới bực bội liếc Mạc Phong: “Thằng oắt, mày đui à?”
Một thằng đàn em ở bên cạnh đi về phía Mạc Phong.
Vù…
Mạc Phong vung gậy đánh thẳng vào đầu gối thằng đàn em kia, hắn lập tức quỳ luôn xuống trước mặt anh.
“Mày… thằng oắt, mày không nghe ngóng thử xem Phi Béo tạo trong giới xã hội đen là ai! Mẹ kiếp, mày dám ngang ngược trước mặt tao, không nghĩ đến hậu quả là gì à?”, gã mặt mày dữ tợn kia chỉ vào mặt Mạc Phong, nói mà nước bọt bay tứ tung.
Mạc Phong ngoáy tai cười khẩy: “Phi Béo? Chưa nghe bao giờ?”
Thế này là tát vào mặt mình ngay chỗ đông người rồi! Không có ai nhìn thì còn đỡ, đằng này phía sau mình có cả đám đàn em.
“Tao bao chỗ này, mày cút đi!”, gã chỉ vào Mạc Phong, rống giận.
An Nhiên bước lên trước, khẽ kéo tay áo Mạc Phong: “Anh Phong, hay thôi đi, hôm khác mình tới chơi cũng được!”
Cô ta muốn kéo Mạc Phong đi nhưng đám đàn em của Phi Béo lập tức cản đường. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
“Rốt cuộc mấy người muốn sao? Mấy người bao chỗ này rồi thì bọn tôi đi, còn chưa vừa lòng à?”
Phi Béo nhìn An Nhiên: “Hắn có thể đi, nhưng cô em thì không được! Ở lại chơi bi-a với anh, đương nhiên, anh sẽ không để em thiệt thòi, chỉ cần hôm nay em khiến anh vui thì chỗ tiền này đều là của em!”
Nói xong gã đặt ba nghìn lên bàn, nhưng hàm ý của cụm “khiến anh vui” không cần nói cũng biết, tuyệt đối không chỉ đơn giản là chơi bi-a cùng với gã.
“Tôi đánh với anh!”
Lúc cả đám đang bỡn cợt An Nhiên, giọng của Mạc Phong lại lần nữa thu hút sự chú ý của chúng.
“Mày? Trình của mày còn không đánh được con bị đen số 8 mà dám đánh với tạo à?”, Phi Béo khoanh tay liếc Mạc Phong, tức giận nói.
Anh lấy một nghìn từ trong ví ra, mà trong ví anh cũng chỉ có một nghìn đó, đó còn là số lương anh đã ứng trước ở bộ phận tài chính nữa.
“Hay là chơi lớn chút đi, một nghìn một ván, chơi không giới hạn, đến khi một bên chịu nhận thua mới thôi!”, Mạc Phong khẽ nhếch môi nở nụ cười đắc ý khó ai có thể nhận ra.
Gã Phi Béo kia phì cười: “Một nghìn một ván? Mẹ kiếp, tao sẽ khiến mày thua đến tan cửa nát nhà! Nếu chút nữa mày thua không trả nổi tiền thì sao?”
“Thế thì tôi gán cô ta cho các anh!”, anh liếc An Nhiên đứng bên cạnh rồi cười nói.
Lời nói này khiến An Nhiên ngớ cả người ra, không trả nổi thì lấy cô ta gán nợ?
Mình là… vật dụng cá nhân của anh ấy à?
An Nhiên tức lắm, gương mặt sưng sửa đỏ lựng như một con cá nóc vậy.
Phi Béo nghe Mạc Phong nói vậy thì cười vui vẻ hơn.
“Thằng nhãi, mày đúng là cầm thú đấy!
Lấy bạn gái ra gán nợ, đúng là hèn cấp quốc tế”
Mạc Phong nhún vai cười khẽ: “Nói cứ như anh thắng được tôi vậy!”
“Chút nữa tạo sẽ cho mày biết cái gì gọi là kỹ thuật đích thực. Hôm nay, tao không chỉ muốn mày thua tán gia bại sản, mà còn cầm tiền của mày, lên giường với con đàn bà của mày! Nhìn đùi cô em đây kẹp khít như thế, chắc vẫn còn trinh ấy nhỉ? Ông đây hời quá!”, Phi Béo không hề che giấu dục vọng của mình, đôi mắt nhìn An Nhiên chòng chọc, sắp chảy nước dãi tới nơi rồi. . Truyện Trọng Sinh
Anh quay đầu nhìn An Nhiên, nhưng cô nhóc này lại kiêu ngạo ngoảnh phắt sang chỗ khác, rõ ràng là đã giận rồi.
“Thế thì… chơi đi?”, Mạc Phong cười khổ nói.
Phi Béo đã rục rịch không yên rồi: “Chơi chứ, chơi chứ! Chơi liền! Với kỹ thuật của mày, nếu mày đánh một trái bị lọt lỗ thì xem như tao thua! Năm xưa ông đây là quán quân trong cuộc tranh tài cấp tỉnh đó mày!”
“Cái gì?”, An Nhiên kinh ngạc nói:
“Người lúc đó đánh lọt 108 trái bị vào lỗ là anh à? Tôi nhớ đó là một anh chàng rất đẹp trai mà, sao lại…”
“Anh nhớ ra rồi, em chính là cô gái khi xưa đã từ chối anh 38 lần!”, Phi Béo cũng kinh ngạc kêu lên: “Ha ha, duyên phận! Lúc đó anh không có được em, bây giờ hốt về tay cũng không muộn!”
Trong cuộc tranh giải toàn quốc năm năm trước, hai người từng gặp nhau một lần, chẳng qua vì An Nhiên ngày càng xinh đẹp, còn Phi Béo lại từ một anh chàng đẹp trai sáu mươi cân trở thành một ông chú già nặng hơn trăm cân!
Khóe miệng của Mạc Phong cũng hơi giật giật: “Chậc, này ông anh, đau đớn vì tình nên lấy việc ăn uống để an ủi tâm hồn tổn thương à? Trông anh chắc lên giường cũng tổn sức lắm nhỉ?”
“Thằng oắt, vừa nãy tao đã nói rồi, tạo từng là quán quân cuộc thi cấp tỉnh đấy, dạy dỗ cho mày biết điều chỉ là việc đơn giản như trở bàn tay!”, Phi Béo hừ lạnh một tiếng, bực bội nói.
Cấp tỉnh?
Xùy!
“Được rồi, mày đánh trước đi, tao muốn xem thử mày giỏi đến cỡ nào!”, gã Phi Béo cười xấu xa nói.
Gã cho người sắp xếp bị, chỉ để lại mình Mạc Phong đứng giữa bàn.
Anh thoa một ít bột màu hồng lên đầu cây cơ, đứng trước bàn với tư thế tiêu chuẩn, dù là cách cầm cơ hay thế đứng đều chuẩn không cần chỉnh.
Đôi mắt xinh đẹp của An Nhiên bỗng chốc trợn to, đây là tư thế tiêu chuẩn mà ngay cả tuyển thủ chuyên nghiệp cũng không chắc sẽ đứng chuẩn như vậy đâu.
Cô ta chợt cảm thấy khí thế của Mạc Phong mạnh mẽ hơn nhiều.
Lúc này, anh khẽ xoay cơ thể rồi nghiêng người nằm xuống bàn, nhìn ngược những trái bị trên bàn.
“Kỹ thuật đánh bi-a Thomas!”, An Nhiên và Phi Béo đồng loạt kinh ngạc hô lên. Bạn đang đọc truyện tại Truyện App
Đây là kỹ thuật đánh được một cơ thủ nổi danh châu Âu sáng tạo ra, trông thì có vẻ phóng khoảng nhưng động tác cực kỳ khó.
An Nhiên cũng từng thử học kỹ thuật này nhưng nhìn bị ngược thế này khiến cô ta không thể nào cảm nhận được gì, còn không xác định được phương hướng thì sao có thể đánh bi vào lỗ được chứ?
Nhưng động tác của Mạc Phong lại rất thành thục!
Cập…
Cây cơ chuyển động.
Trái bị trắng chợt va vào những trái bị khác.
Tất cả những trái bị tản ra rồi rơi vào lỗ của mình một cách vô cùng chuẩn xác.
Động tác liền mạch, một phát ăn hết
“Sao có thể!”, An Nhiên và Phi Béo thốt lên kinh ngạc.
Hai người đều đã từng tham gia giải bi-a chuyên nghiệp, hơn nữa cũng đã nhận được danh hiệu. Bọn họ là người hiểu rõ hơn bất kỳ ai, đánh một phát ăn hết này là không phải là điều bất khả thi, nhưng xác suất để được như vậy cực kỳ nhỏ.
Vì có quá nhiều thứ phải cân nhắc, ví như độ cao của cơ, độ cong, cường độ, còn phải đảm bảo duy trì mắt, tầm nhìn và bi mục tiêu nằm trên một đường thẳng.
Như vậy có thể thấy cách đánh này cực kỳ khó, nhưng Mạc Phong đã làm ra được kỳ tích!
Bạn nói là may mắn sao?
Nếu may mắn ngay vào lúc này thì có khác gì trúng số độc đắc năm triệu tệ đầu cơ chứ!