Người Chồng Hờ Của Nữ Giám Đốc

Chương 392




Cùng lúc, tại một nước nhỏ ở châu Âu.

Hiện tại đang là bốn, năm giờ chiều. Thương Hồng tắt điện thoại sau đó xách cặp định tới chợ mua chút đồ ăn về nhà nấu cơm.

Nhưng khi Thương Hồng vừa bước ra khỏi tòa nhà thì cô cảm thấy có ai đó bám theo mình.

Giác quan thứ sáu của người phụ nữ không phải để làm cảnh, nhất là đối với người phụ nữ thông minh như cô. Cô đã cảm thấy sự nguy hiểm thì chứng tỏ là có người đang theo dõi cô thật. “Thời tiết hôm nay đẹp quá!”, cô giả vờ lấy ra hộp trang phấn để dặm lại nhưng từ chiếc gương trong hộp phấn cô nhìn thấy hai người đàn ông tóc vàng đang lén lút theo sau mình.

Không chỉ có vậy, hai bên đường cũng có rất nhiều người với biểu hiện khác thường. Có người đứng đó cúi đầu nghịch điện thoại, hoặc có người thì ngồi xổm xuống hút thuốc.

Cô biết hôm nay sẽ gặp phiền phức.

Gần đây có rất nhiều chuyện xảy ra với Thương Hồng. Nhưng chỉ có ba chuyện cần phải suy nghĩ. Thứ nhất cô đã ra tay xử lý thế lực đen đóng chiếm ở vùng Misia, đây có thể nói lập công lớn với cấp trên.

Thứ hai, cô đang đối đầu với một đại ca ở Misia, hơn nữa còn là một kẻ có thế lực rất lớn. Bởi vì Thương Hồng nghi ngờ cô có liên quan tới thế lực bất hợp pháp ở châu Âu và bọn họ đã cử tổ chuyên gia đi điều tra cô.

Thứ ba, ở châu Âu đang tiến hành tranh cử người tổng phụ trách khu vực. Mọi năm đều do Thương Hồng được chọn thẳng vào phụ trách. Vậy mà năm nay lại xuất hiện thêm một con ngựa chiến, năng lực không hề kém cô, hơn nữa còn thủ đoạn, độc ác. Mấu chốt là ả ta có quan hệ mật thiết với đại ca ở Misia mà trước đó Thương Hồng chọc giận.

Thương Hồng vốn nghĩ chỉ cần yên phận làm tốt công việc của mình là được. Xem ra cô suy nghĩ có phần ngây thơ quá. Từ sau khi trở thành người phụ trách của khu vực này, dựa vào năng lực làm việc dứt khoát của mình mà Thương Hồng đã có được chỗ đứng vững chắc. Đương nhiên chính tính cách quyết đoán, mạnh mẽ của cô khiến cô đắc tội với không ít người.

Xem ra lần tranh cử này, phía trên cố tình cài đối thủ vào để đấu với Thương Hồng hoặc là đá cô ra.

Thương Hồng đã giúp kinh tế của vùng Misia phát triển tới mức phồn thịnh. Giờ nó là một vùng kinh tế mạnh của châu Âu, hơn nữa trật tự trị an cũng rất tốt.

Nhưng dù sao thì cô cũng là người nước Hạ!

Để một người nước Hạ không ngừng gia tăng thế lực của mình ở đây khiến những người quyền quý của vùng cảm thấy sợ hãi, nhất là Thương Hồng là người không nể mặt ai và khá ngông cuồng, đó là điều khiến không ít người muốn trừ khử cô.

Đi trên đường, biểu cảm của cô vô cùng điềm nhiên, thậm chí chẳng buồn để ý tới sát thủ ở hai bên đường.

Cô ngồi vào trong chiếc xe Porsche màu hồng tươi.

Việc đầu tiên khi Thương Hồng lên xe đó là gọi điện cầu cứu tổng bộ: “Tôi bị theo dõi, xin được cứu viện!”

Ở vùng Misia này, cô vẫn là người có thế lực, hơn nữa quản lý cấp cao cũng có không ít người lựa chọn bảo vệ cô. Đã động chạm tới lới ích của một vài người thì đương nhiên cũng sẽ mang lại lợi ích cho một vài người khác.

Vì vậy nếu như cô chết thì cũng sẽ có một bộ phận bị tổn hại một khoản lớn tài sản.

“Đã nhận!”, một giọng nói khàn khàn từ đầu dây bên kia vọng tới.

Ngồi trong xe, Thương Hồng đạp hết chân ga. Xe của cô là một dạng xe đua, tăng tốc lên 100km/giờ chỉ chưa tới nửa giây.

Xe cộ ở Misia không nhiều như ở trong nước mà khá ít.

Ở châu Âu, người dân ra đường thích chọn xe đạp hoặc xe điện. Chiếc xe màu hồng của cô lao vọt qua những người đi đường.

Những sát thủ giả vờ này giờ lập tức nhìn nhau.

“Hành động!”, một người đàn ông để râu hô lên.

Bọn chúng lập tức leo lên chiếc Audi màu đen, mấy chiếc xe đồng loạt đuổi theo.

Qua gương chiếu hậu, Thương Hồng thấy bốn chiếc Audi, hai chiếc Honda Civic đang đuổi ở phía sau. Không phải chúng không đuổi kịp mà là đang muốn giết thời gian.

Lúc này, có một luồng sáng lóe lên khi nhìn vào kính chiếu hậu. Một cái đầu thò ra từ chiếc Audi, chĩa súng bắn tỉa S686 về phía cô.

Uy lực của loại súng này vô cùng lớn. Một phát có thể bắn nổ bay một người. Bị súng khác bắn trúng còn có hi vọng cứu chữa, nhưng nếu bị súng này bắn trúng thì hầu như là chết chắc.

Bởi vì viên đạn khi nổ sẽ có rất nhiều mảnh sắt, uy lực không thua gì bom.

Thương Hồng thấy vậy lập tức xoay tay lái sang bên trái.

Pằng.

Tiếng súng vang lên bắn chệch chiếc Porsche, phát đạn đó ghim một lỗ sâu xuống đất.

“Chết tiệt!”, Thương Hồng chau mày ghì giọng: “Sao người của tổng bộ vẫn chưa tới!”

Dù gì cô cũng là người phụ trách của khu vực Misia, bị truy sát trên đường, vậy mà sau khi thông báo thì không thấy một ai.

Cô lập tức gọi điện thoại cho thuộc hạ, nhưng không gọi được.

Lúc này Thương Hồng mới cảm thấy có gì đó không ổn, cô vội vàng lấy ra một chiếc USB cất vào trong người.

Chỉ cần bọn chúng không tìm thấy chiếc USB này thì sẽ không dám tự ý giết cô.

“Sally! Rốt cuộc cô muốn gì? Không phải là muốn có quyền phụ trách khu vực Misia sao, dùng thực lực mà tranh giành, làm như thế này thì hèn lắm! Để tổ chức biết được thì cô cũng chẳng có kết cục tốt đẹp được đâu!”, Thương Hồng gầm lên với tiếng Anh lưu loát.

Thế nhưng cô gái ở đầu kia chỉ cười điên cuồng: “Đồ ngốc! Cô tưởng nếu không có sự đồng ý của tổ chức thì tôi dám tự tiện ra tay sao? Nói thật cho cho cô biết, Count Hitt – chỗ dựa của cô đã bị giết chết rồi! Giờ để tôi xe ai có thể giúp được cô!"

“Cái gì? Count Hitt chết rồi sao?”

“…”

Bụp!

Tiếng tắt điện thoại vang lên, xem ra là chính quyền xoay mình, muốn tiến hành diệt trừ chính quyền cũ rồi.