Mạc Phong thì khác, nếu có chuyện gì xảy ra với anh thì có thể sẽ có người ra tay, nhưng sẽ có nhiều người lựa chọn khoanh tay đứng nhìn hơn, bởi vì không có đủ liên lụy, tất nhiên sẽ không có ai cố gắng hết sức để giúp đỡ.
Nhưng lập tập đoàn thì chưa chắc, sẽ giống một người với bộ não lớn, không có não thì tứ chi sẽ rời rạc, không thể thành một khối được.
Có bộ não đưa ra mệnh lệnh thì tất nhiên cũng có thể cân đối công việc, trước kia Mạc Phong cũng đã từng nghĩ đến nhưng lại không áp dụng.
“Kế hoạch của em là gì? Không ngại thì nói anh nghe xem nào, chỉ cần em thuyết phục được anh thì tiền không thành vấn đề!”, Mạc Phong khoanh tay cười nhạt.
“Trước hết, em muốn thành lập một tập đoàn. Tên em đã nghĩ xong cho anh rồi, tên là tập đoàn Giai Phong!”
Tập đoàn Giai Phong? !
Hai mắt Mạc Phong bất giác nheo lại, ‘Giai’ trong Từ Giai Nhiên, và “Phong” trong Mạc Phong, chỉ cần người có đầu óc là có thể nhìn ra mấu chốt bên trong.
“Anh không thích cái tên này à?!”, Từ Giai Nhiên ngẩng đầu lên, nhìn anh bằng hai hàng lông mày uốn cong không chớp.
Mạc Phong ngượng ngùng cười cười: “Được được, gọi là cái gì cũng được, nói tiếp đi!”
“Trước hết, phạm vi phủ sóng của tập đoàn chúng ta phải đa dạng, bao gồm bất động sản, thủy sản, ngành chè, dược liệu, thậm chí cả Internet! Trong tay anh có nhiều tài nguyên, nguồn nhân lực cũng không ít. Lúc đầu, tập đoàn sẽ do em lãnh đạo. Em sẽ tìm cách quy phục ba đại gia tộc ở Giang Hải bằng lòng về dưới trướng anh, như vậy mới đường đường chính chính trở thành người cùng hội cùng thuyền được!”
Một tia sáng không dễ nhận ra lóe lên trong mắt Từ Giai Nhiên, đó là tham vọng! Nhưng tham vọng của cô ấy không phải để có được bất cứ thứ gì, mà là để chứng minh!
Chứng minh cho những người trong gia đình cô ấy thấy rằng cô ấy vẫn có thể sống mà không có nhà họ Từ, thậm chí đưa tất cả các gia tộc quy về dưới sự quản lý của cô ấy.
Thương Hồng cũng đã nói với anh chuyện như vậy, nếu anh thật sự muốn ngồi vững ở Giang Hải, nhất định phải nắm chắc được ba gia tộc lớn của Giang Hải.
Lúc đó Mạc Phong cảm thấy chỉ cần có dược liệu trong tay là có thể khống chế được bọn họ, nghĩ lại bây giờ xem ra vẫn chưa đủ.
Thành lập tập đoàn giống như chính thức thông báo với thế giới bên ngoài rằng mình đã cắm rễ ở Giang Hải và đã chiếm cứ lãnh thổ này, người khác muốn đến Giang Hải thì phải cân nhắc xem thực lực của bản thân có đấu lại được với thế lực của nhà họ Mạc hay không.
Hiện tại chính anh cũng không biết chính xác nhà họ Mạc có bao nhiêu vốn, những người khác cũng không biết chuyện này nên càng sợ Mạc Phong hơn.
Nhưng sau khi họ phát hiện ra, hoặc tìm ra sơ hở, chắc chắn họ sẽ không nể mặt mà đánh anh tan tác.
“Em có cách nào để khiến cho bọn họ tham gia không?”, Mạc Phong quay đầu nhìn cô ấy.
Lúc này Từ Giai Nhiên bám dính lấy anh như một con mèo lười: “Tất nhiên là có. Tham gia tập đoàn sẽ không mất gì đối với họ, hơn nữa còn cung cấp cho họ thêm một lớp bảo vệ. Nếu sau có ai bắt nạt họ thì có thể mang danh tập đoàn ra nói chuyện!”
“Cứ làm theo những gì em nói đi! Cần tiền thì gọi cho anh!”
“Vậy thì thù lao của em như nào?!”
Đầu ngón tay cô lướt trên ngực Mạc Phong.