Từ Giai Nhiên càng ôm chặt anh hơn: “Bởi vì em tin rằng anh sẽ đến, anh có biết không? Anh là lý do để em đào hôn, em còn tưởng tượng rằng anh sẽ đưa người vào khách sạn đem em đi!”
“Thất vọng không?”, Mạc Phong bất lực cười khổ nói.
Mạc Phong lúc đó đã có ý nghĩ táo bạo như vậy trong đầu, nhưng đó chỉ là một ý nghĩ thoáng qua thôi.
Nếu anh đem người xông vào khách sạn đưa Từ Giai Nhiên đi, điều đó sẽ đắc tội với cả hai nhà.
Nhưng cô ấy bỏ trốn khỏi lễ cưới thì sẽ khác, Mạc Phong có thể coi như không liên quan gì, tuy rằng sau này bọn họ sẽ phát hiện ra Từ Giai Nhiên đi với anh, nhưng cũng sẽ không nói ra mặt, giữ thể diện cho hai nhà.
Nếu cướp dâu thì lại khác, khách mời hôm nay đều là các danh gia vọng tộc, không chỉ ở gần Giang Hải, còn có một số gia tộc ở Tắc Bắc, nếu mất mặt là mất xuyên tỉnh, khó khăn lắm mới thiết lập được mối quan hệ tốt đẹp. Nếu bị phá hủy chỉ vì hành vi liều lĩnh của Mạc Phong thì mất nhiều quá.
Từ Giai Nhiên ôm lấy cánh tay anh, cười tinh nghịch: “Đương nhiên là không rồi, anh đến là em đã rất vui rồi. Sợ nhất chính là liều mạng lao ra, mà không nhìn thấy anh ở bên ngoài!”
“Nhưng tại sao em lại đưa trang viên cho anh?! Để anh rút ba trăm triệu cho em à?!”, Mạc Phong nhìn cô ấy nghi ngờ hỏi.
Nếu đúng như vậy thì anh thật sự sẽ gọi điện cho Thương Hồng và yêu cầu cô ấy chuẩn bị ba trăm triệu.
Nhưng thực tế không phải như anh nghĩ, Từ Giai Nhiên khẽ lắc đầu: “Không … trang viên này coi như tiền đầu tư cổ phiếu đi! Anh cũng nói hiện tại trang viên này trị giá ít nhất là ba trăm triệu tệ, nếu ngược lại, tình hình không tốt thì cũng có thế kiếm được hai trăm năm mươi triệu!”
“Chờ đã! Em vừa nói gì?! Đầu tư vào cổ phiếu ?! Đầu tư vào cổ phiếu nào?!”, Mạc Phong hỏi với vẻ khó hiểu.
Từ Giai Nhiên nằm trong vòng tay anh và cười khúc khích: “Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, em đã phát hiện ra anh không phải là người bình thường, anh là người có dã tâm và khát vọng, còn em muốn trở thành người phụ nữ có thể giúp anh thành công! Mặc dù bên anh có rất nhiều phụ nữ có năng lực, nhưng em tin rằng em vẫn có thể bộc lộ được tài năng!”
“Em nói tiếng người đi!”
“Thành lập công ty!”
“…”
Mạc Phong ngẩng đầu lên, vẻ mặt bối rối nói: “Thành lập công ty?! Anh hiện tại đã có công ty rồi, kinh doanh dược liệu vẫn làm ăn tốt, tại sao còn thành lập công ty nữa làm gì?!”
“Chính xác mà nói, đó không chỉ là một công ty, mà là một tập đoàn lớn hơn Kim Tư Nhã, nhà họ Từ, nhà họ Mộ Dung, thậm chí còn sát nhập các công ty này vào tập đoàn của anh! Anh có hiểu ý em không?! Chỉ bằng cách này, bằng cách ràng buộc tất cả thế lực với nhau, anh mới có quyền lực để sánh với người khác, bằng không, cho dù anh có mạnh đến đâu, cũng chỉ là năm bè bảy mảng mà thôi!”, Từ Giai Nhiên liếc anh cười khúc khích.
Anh choáng váng.
Tham vọng của Từ Giai Nhiên vượt xa sức tưởng tượng của anh, ngay cả Mạc Phong cũng không nghĩ tới.
Tuy nhiên, nếu những điều cô ấy nói thật sự có thể làm được, nhất định sẽ sinh ra vô số của cải, bây giờ nếu Mạc Phong không dựa vào thế lực của bố mình năm xưa, e rằng rất nhiều người sẽ không coi trọng anh.
Bây giờ nếu so sức mạnh kinh tế của anh với nhà họ Tư Đồ, nhà họ Tào, nhà họ Tưởng, thậm chí cả những dòng họ khác thì vẫn còn kém quá xa, đó không chỉ là tiền, mà là nền tảng.
Lấy nhà họ Tư Đồ làm ví dụ. Dưới trướng hắn ta có một tập đoàn siêu cấp. Mỗi công ty con dưới trướng tập đoàn đều là đối thủ khó chơi, xung quanh hắn ta cao thủ nhiều như mây. Đây là phương thức phòng thủ thùng sắt. Nếu ai đó muốn tấn công nhà họ Tư Đồ, các công ty con dưới trướng sẽ xả thân để bảo vệ công ty chính.