Người bạn thuở nhỏ, đồng thời là bạn gái, giờ đây chẳng thèm để ý tới tôi

Chương 01 : Prologue




“Chào buổi sáng, Kana - chan”

“Hmm”

“..Vậy mình đi học thôi.”

“Hmm”

Đó là cách mà tôi và Kana nói chuyện với nhau mỗi sáng.

Nhà chúng tôi chỉ cách nhau vài bước chân, vì thế sáng nào tôi cũng đến đón cô ấy, sau đó cùng nhau ra ga tàu để đến trường.

Và cả đoạn đường đó, chúng tôi chẳng thể nói chuyện với nhau.

Tôi đã từng rất cố gắng để bắt chuyện với cô ấy, nhưng cô ấy chỉ đáp lại hờ hững “Hmm” , nó khiến tôi thấy vừa khó chịu, vừa buồn khi cảm thấy mình cứ như là chướng ngại với cô ấy vậy.

Dù sao thì ít nhất cả hai cũng học cùng lớp với nhau, nên chúng tôi cũng ở bên nhau cho đến khi vào lớp.

Mỗi khi đến lớp, Kana -chan cứ như là một người khác vậy.

Cô ấy luôn tươi cười “ Chào buổi sáng ~ “ với các bạn cùng lớp.

Còn với tôi, thậm chí đến một cái liếc mắt cũng không hề có, chứ đừng nhắc đến trò chuyện với nhau trên lớp.

Không khác gì hai người dưng xa lạ với nhau.



______________

Hết giờ học, Kana và tôi cũng chẳng có cơ hội đi học về cùng nhau bởi cô ấy còn bận đi chơi với bạn bè.

Cũng không ít lần tôi muốn cùng cô ấy về nhà, nhưng câu trả lời luôn chỉ có một : Không


Vì thế tôi cũng chẳng còn tâm trí để ý đến nữa.

Bị bạn gái mình bơ đẹp như vậy, làm sao mà tôi không buồn cho được

Và thế là tôi xin vào hội học sinh, vừa lấy nó làm cái cớ để tự an ủi bản thân , cũng là để bớt rảnh rỗi khi tan trường.

Khi tôi kể cho Kana về việc tôi được nhận vào hội học sinh, thì đáp lại tôi vẫn là 1 câu trả lời quen thuộc : “Hmm”

Đây mà là hẹn hò à ?

Tôi còn từng tự hỏi bản thân mình như vậy đó.

Vì thế nếu nghe những gì tôi sắp nói ra đây, chắc các bạn sẽ bất ngờ lắm.

Chúng tôi đã làm tình với nhau.

Giống như bao cặp đôi khác.


Lần đầu của chúng tôi, Kana nói rằng cô ấy đơn giản chỉ muốn thoát cái mác “còn zin” càng sớm càng tốt.

Thế là từ cái lần đầu đó, mỗi tháng chúng tôi lại làm tình một lần, thường là vào cuối tuần.

Mỗi lần trước lúc làm “chuyện đó”, cô ấy sẽ nhắn tin : “ Tớ đến phòng cậu được chứ?”

Và câu trả lời của tôi tất nhiên sẽ là “ Được chứ”

Thế là chưa tới 5 phút sau, cô ấy đã đến phòng của tôi.

Không mất quá nhiều thời gian, cô ấy vào thẳng việc chính luôn.


Quần áo ngay lập tức được cởi ra, còn lại mỗi bộ đồ lót.

Rồi tôi cũng cởi quần áo của mình ra, bắt đầu “lâm trận”.

Cảm giác được cô ấy đã đủ “ướt”, tôi mang “ba con sói” vào rồi bắt đầu làm tình với cô ấy.

Thi thoảng tôi có khẽ rên nhẹ, nhưng cô ấy lấy ngón trỏ bịt miệng tôi lại rồi quay mặt đi, chẳng thèm nhìn vào tôi hay hôn tôi.

Kết thúc “chuyện ấy”, cả hai nằm vật ra nghỉ ngơi, rồi chừng 5 phút sau, cô ấy đứng dậy, mặc quần áo rồi đi về.

Tôi có gọi cô ấy trước khi ra về, nhưng cái câu trả lời “Hmm” đó làm tôi cứng họng, rồi cô ấy rời đi.


Tôi biết Kana từ lâu, bởi nhà cả hai khá gần nhau. Chúng tôi đã bên nhau từ thời còn học mẫu giáo, và là chơi thân với nhau cho đến giờ. Chúng tôi bắt đầu hẹn hò khi tôi nhận được socola từ cô ấy vào ngày Valentine hồi năm nhất trung học.

Thế nhưng, mối quan hệ hiện tại lại chẳng hề giống như những gì tôi đã tưởng tượng về tình yêu của hai đứa. Dù đã cố gắng để thay đổi tình hình,

nhưng chẳng mang lại được kết quả gì.

Nói thật, tôi cũng chẳng biết phải làm gì nữa, tôi cũng không hiểu sao mình vẫn tiếp tục níu kéo mối quan hệ nhàm chán này nữa.

Gần đây, tôi còn nghi ngờ rằng cô ấy chỉ đang lợi dụng mình.

Việc tôi quan hệ với cô ấy, có lẽ nào chỉ vì cô ấy không muốn bị bạn bè coi thường vì là một kẻ “còn zin” ?

Và việc cô ấy đồng ý quan hệ với tôi chỉ là vì cô ấy muốn tôi làm bình phong cho mình mà thôi.

Tôi đã nghĩ đến một viễn cảnh rằng một ngày nào đó, một tên con trai khác có nhiều ưu điểm hơn tôi sẽ đến, và cô ấy sẽ đá tôi đi.

Thật đáng thảm hại.