Ngược Về Quá Khứ Tự Cứu Vớt Bản Thân

Chương 4: Phải cứu lấy bản thân




Bên trong vô cùng đông đúc học sinh vì đây là đầu năm học, tất cả học sinh sẽ tập trung lên hội trường lớn để khai giảng. Ân Mẫn Chi nhớ lại cũng vào ngày này năm đó cô cũng đứng tại vị trí này tìm bạn của mình, nhìn thấy bọn họ gọi cô thì vội vàng đi tới vô tình đụng trúng Ngũ Hoàng mà ngã xuống. Sau đó được anh đưa tay đỡ dậy cùng giọng nói trầm ấm khiến cho cô say mê mà dính theo tới...

" Ân Mẫn Chi bên này."_ Một cô gái cũng khá là xinh đẹp giơ tay lên gọi cô.

" Dương Nhượt Vân..."

Lúc trước, khi cô bị áp lực dẫn đến béo phì chính Nhượt Vân đã kêu cô ăn thật nhiều đồ ngọt vào, còn ngày ngày mua rất nhiều bánh ngọt cho cô. Ân Mẫn Chi lúc đó mù quáng tin tưởng Dương Nhượt Vân xem cô chính là bạn thân thiết... cho đến sau này mới nhìn ra được cô ta chính là người đã nói xấu sau lưng cô đủ điều khiến cho mọi người ngày càng xa lánh cô.

Ân Mẫn Chi chần chừ vài giây nhưng cũng đi về hướng đó, lần này cô cẩn thận hơn rồi vì cô không muốn bản thân lại một lần nữa mà rung động với Ngũ Hoàng.

Ngay giây phút cô sắp lướt qua Ngũ Hoàng thì đột nhiên có một nam sinh chạy tới vì né bạn nữ đang bê đồ gần cô mà đụng trúng Ân Mẫn Chi khiến cho cô trực tiếp ngã xuống đất, ngay bên cạnh chân của Ngũ Hoàng.

" Tại sao chứ? Sao nó vẫn xảy ra? Mình... mình đã cố gắng thay đổi nó rồi mà..."_ Ân Mẫn Chi nhìn hai bàn tay đang chóng xuống sàn nhà, đầu óc hoàn toàn trống rỗng.

Lại một lần nữa bàn tay ấy đưa đến trước mặt Ân Mẫn Chi, Ân Mẫn Chi nuốt một ngụm nước bọt không biết có nên nắm lấy bàn tay ấy không thì một lực kéo mạnh, nắm lấy cánh tay cô kéo cô đứng dậy.

Ngay lúc cô còn chưa kịp định thần thì rất nhiều tiếng xì xầm bên tai.

" Ân Mẫn Chi sướng thật đấy.".

||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên (Vô Địch Tiên Nhân - Ngạo Thế Tiên Giới) |||||

" Ừ ngã kiểu đó được 2 hotboy đỡ dậy thì tớ cũng tình nguyện ngã thêm vài trăm lần."

" Haha chắc gì cậu đã được họ đỡ dậy? Cậu có xinh đẹp bằng Ân Mẫn Chi không?"

" Đúng là không biết lượng sức mình mà"

" Yah muốn chết hả?"

" Hạc Thần?"_ Ngũ Hoàng khó hiểu nhìn cậu bạn thân, Hạc Thần vậy mà lại đi giúp đỡ nữ sinh khác cơ đấy.

Ân Mẫn Chi nhìn Ngũ Hoàng rồi lại nhìn Hạc Thần, cô khờ rồi, rốt cuộc là như thế nào vậy? Sao Hạc Thần đột nhiên lại giúp đỡ cô thế này? Trước kia bọn họ còn chưa từng cùng nhau nới chuyện qua. Đến sau khi cô cùng Ngũ Hoàng mập mờ mới nói chuyện vài lần với Hạc Thần.

" Không sao chứ?"_ Hạc Thần vẫn giữ nguyên vẻ mặt lạnh nhạt ấy, hỏi như không nhìn cô.

" Tớ, tớ không sao... Cảm ơn cậu."_ Ân Mẫn Chi.

" Tớ xin lỗi cậu Mẫn Chi, tớ chỉ là muốn né bạn này nên mới..."_ Bạn nam lúc nãy cũng hối hận mà lên tiếng xin lỗi.

" À không sao đâu."_ Ân Mẫn Chi cười cười nhìn cậu bạn đó, thật sự là cười không nổi rồi, cô cảm thấy cứ thế nào ấy. Rõ ràng không phải là mơ, cũng chẳng phải là thiên đường mà thật sự là ngược về quá khứ!

" Chi Chi à, cậu có sao không? Mau qua đây ngồi đi, sắp đến giờ rồi."_ Dương Nhượt Vân từ đâu chạy tới kéo cô về chỗ.

" Sao đột nhiên lại giúp cô ấy vậy?"_ Ngũ Hoàng khi đã ngồi xuống liền hỏi Hạc Thần.

"... Chỉ là muốn giúp thôi."_ Hạc Thần im lặng một chút mới trả lời, mắt chăm chú nhìn vào trong điện thoại.

" Có chuyện gì vậy?"_ Nhất Dật vào trễ nên không biết gì cả, dường như bản thân đã bỏ qua chuyện hay gì đó.

" Hạc thiếu của chúng ta vừa giúp đỡ một cô gái xinh đẹp đó."_ Ngũ Hoàng

" Thật à? Ra là cậu ta cũng để mắt đến nữ nhân sao? Tớ còn tưởng cậu ấy thích con trai chứ."_ Nhất Dật cười khinh, chơi chung bao nhiêu năm chẳng thấy anh để mắt tới cô gái nào... trừ một người.

" Nói thêm 1 câu nào thì đừng trách ông đây độc ác."_ Hạc Thần

"... "

" Hahaha "_ Ngũ Hoàng bật cười.

" Này Chi Chi, sao lúc nãy Hạc Thần lại giúp cậu vậy? Vốn dĩ Ngũ Hoàng đã đưa tay ra giúp cậu rồi mà?"_ Dương Nhượt Vân tò mò nhìn cô, một lúc được 2 hotboy giúp đỡ ai mà chẳng thích?

" Chẳng biết!"

Dù sao thì sau mọi chuyện cô cũng không thể tự nhiên với Dương Nhượt Vân như trước được, trong lời nói có một chút gượng ép.

" Hạc Thần đẹp trai thật đó, nhưng lạnh lùng quá đi. Ngũ Hoàng lại chuẩn gu tớ."_ Dương Nhượt Vân vui vẻ nói ra suy nghĩ của bản thân.

Ân Mẫn Chi mím môi, sao cô lại quên đi chứ? Trước kia tại vị trí này Dương Nhượt Vân cũng đã từng nói điều này nhưng Ân Mẫn Chi hoàn toàn không để tâm đến rồi lại quên đi mất. Vậy là do cô à? Do Ân Mẫn Chi muốn có được crush của bạn thân nên bạn thân mới trở mặt thành thù sao?

" Mẫn Chi sao vậy? Nhìn cậu trông có vẻ không được khỏe cho lắm."_ Dương Nhượt Vân nhìn sắc mặt Ân Mẫn Chi nhợt nhạt liền lo lắng hỏi thăm.

" Hả? À... tớ không sao... Dương Nhượt Vân, nếu sau này tớ... tớ thích người mà cậu cũng thích thì cậu... có phản bội tớ không?"_ Ân Mẫn Chi nhìn vào mắt Dương Nhượt Vân khiến cô ta có chút bối rối.