Ngựa Hoang Quân Khu X

Chương 20: Sự tàn nhẫn của Nhân Mã




Nhân Mã lúc này đang dẫn theo binh lực của mình tấn công một tinh cầu đã bị quân của Trương Phong Nghị chiếm giữ từ trước đó.

Trước bởi vì tham chiến quá nhiều, Nhân Mã cảm thấy thể lực của mình có chút giảm xuống. Sau khi nhận thấy tinh cầu này không có gì nguy hiểm, Nhân Mã trực tiếp vung tay để cho Song Ngư tiến lên, còn mình thì ở vòng ngoài chỉ huy và nghỉ ngơi khôi phục thể lực. Nếu có tên nào không biết sống chết lao tới, cô cũng sẽ không ngại vung tay dạy dỗ bọn chúng một trận.

Khi cơ giáp của Hoàng Hựu Minh đáp xuống nơi diễn ra trận chiến liền nhìn thấy một chiếc cơ giáp trông cực kì bình thường đang khoanh tay đứng ở một bên quan sát trận hỗn chiến. Nhìn cái tư thế kia có lẽ chính là Nhân Mã đi.

Sau khi xác nhận bên trong chiếc cơ giáp kia chính là Nhân Mã, Hoàng Hựu Minh không chút nào trần chừ lập tức điều khiển cơ giáp xông tới.

Nhân Mã đứng bên ngoài qua sát một lúc vẫn không tìm ra người dẫn đầu đội cơ giáp này là ai, còn đang đứng phân vân thì ai ngờ một chiếc cơ giáp màu xanh lá đột ngột lao tới chỗ mình, quả thật là rất kinh ngạc.

Chiếc cơ giáp màu xanh lá kia nhảy lên thật cao, đôi cánh to lớn bằng sắt từ sau lưng xòe ra, giống như một con chim ưng khổng lồ tràn đầy hung ác lao về phía Nhân Mã, đồng thời vô số tên lửa cũng theo đó mà bay xuống đỉnh đầu cô.

Nhân Mã vội vàng phản ứng lại, cánh tay bên trái biến thành tấm khiên giơ lên, trên vai cơ giáp lập tức cũng phóng ra tên lửa.

'ẦM... ẦM...”

Tên lửa hai bên đụng nhau, tạo ra sóng xung kích mãnh liệt khiến cơ giáp vốn đang bay trên không của Hoàng Hựu Minh bị sóng xung kích hất bay ra ngoài, nặng nề mà rơi xuống đất.

Nhân Mã dùng tấm khiên chặn lại sóng xung kích. Tuy không đến mức bay ra ngoài như Hoàng Hựu Minh nhưng ít nhiều gì cũng bị ảnh hưởng khiến cô bị đẩy lùi một đoạn. Mất vài giây để ổn định lại cơ giáp, nhân lúc Hoàng Hựu Minh chưa kịp điều khiển cơ giáp đứng dậy, cô lập tức mở ra động cơ phản lực dưới chân, phóng tới vị trí của đối thủ, dùng tốc độ nhanh nhất va vào cơ giáp của đối phương khiến Hoàng Hựu Minh chưa kịp đứng dậy đã một lần nữa bị hất văng, đè bẹp dí trên mặt đất, chôn sâu xuống dưới mặt đất trong nháy mắt.

'ẦM....'

Một tiếng vang thật lớn, chỉ trong một cái chớp mắt, chiến trường đã hỗn loạn điên đảo. Chiếc cơ giáp bình thường của Nhân Mã ngồi đè lên chiếc cơ giáp xanh của Hoàng Hựu Minh, hai bắp đùi to lớn tráng kiện đè lên vai đối thủ. Không để cho Hoàng Hựu Minh có cơ hội phản kháng, Nhân Mã đã dùng hai tay túm lấy đầu cơ giáp của Hoàng Hựu Minh, dùng sức vặn một cái.

'Rắc... Rắc...”



Tia lửa điện lóe lên, đầu của chiếc cơ giáp bị Nhân Mã dùng tay bẻ gãy...

Nhân Mã không khách khí cũng không có chút nào lương tay, cầm lấy đầu chiếc cơ giáp của Hoàng Hựu Minh, dùng sức rút lên trên, các loại mạch điện tinh vi cùng cột sống của cơ giáp cũng bị rút theo, theo quán tính đong đưa qua lại. Điện quang vẫn lưu chuyển, mấy giây sau mới chậm rãi biến mất. Mà chiếc cơ giáp bị Nhân Mã đè dưới thân đã sớm không còn cử động nữa.

Sau khi xác định chiếc cơ giáp hoàn toàn không còn cơ hội sống lại, Nhân Mã lúc này mới đứng dậy, tiện tay ném chiếc đầu cơ giáp đã bị bứt ra sang một bên, lại thêm một phát súng xuyên thủng lồng ngực của chiếc cơ giáp cho chắc chắn. Sau đó trực tiếp đứng trên chiếc cơ giáp đã bị phá hủy theo dõi trận chiến.

Miêu tả thì nghe có vẻ rất lâu, nhưng thật ra một loạt hành động này của Nhân Mã cũng chưa đến năm phút. Hành động của Nhân Mã tất nhiên sẽ không ảnh hưởng đến những NPC không có cảm tình kia, bọn chúng chỉ là máy móc. Nhưng tất cả những người đang theo dõi trực tiếp cuộc chiến này, khi nhìn thấy hình ảnh chiếc cơ giáp bị rút đầu kia đều cảm thấy dựng tóc gáy, lạnh sống lưng, sởn cả da gà. Trần Hạo Vũ trước đấy còn cảm thấy Hoàng Hựu Minh không thể nào thua lúc này cũng đã đờ đẫn cả người. Ngay cả Trương Phong Nghị trước đấy còn có thái độ cợt nhả, lúc này cũng trở nên cực kì nghiêm túc. Bọn họ chưa từng gặp người nào ra tay tàn khốc như vậy cả.

Những học viên dự bị đang ngồi ở bên ngoài quan sát màn hình lớn. Họ bất tri bất giác tưởng tượng chiếc cơ giáp kia thành con người.

Nếu như đó là con người.....

Nếu như đó là một con người.....

Những quan giáo sinh nội tâm còn chưa đủ mạnh mẽ lập tức rơi vào trong sợ hãi vô tận.

Song Tử đứng cùng Thiên Yết trong chủ hạm, nhìn động tác ra tay tàn nhẫn, lưu loát của Nhân Mã mà sống lưng lạnh ngắt, hoàn toàn không cảm nhận được một chút vui mừng nào từ trong chiến thắng cả.

Ngày thường Nhân Mã thường cho mọi người một ấn tượng cô là người có tính cách ôn hòa. Cô là người có thực lực mạnh mẽ, thường dùng kĩ xảo và chiến lược đánh bại sức lực. Bình thường khi làm nhiệm vụ cũng chỉ thấy đủ là thu tay. Thế nhưng khi hình ảnh Nhân Mã dùng tay vặn gãy đầu một chiếc cơ giáp xuất hiện ở ngay trước mắt, lần đầu tiên mọi người mới nhận ra một mặt đáng sợ khác của cô. Cái loại tàn nhẫn quyết tuyệt kia, Song Tử bỗng cảm thấy may mắn vì Nhân Mã không phải đối thủ của cậu ta.

Thiên Yết quét mắt nhìn tình thế trước mắt, có lẽ là cũng cảm thấy Nhân Mã ra tay hơi quá, lập tức liên lạc với cơ giáp của Nhân Mã.

- “Nhân Mã, cậu về lại chủ hạm, để Song Tử và Song Ngư đi chiếm tinh cầu. Các đại đội thu lại trận hình, chuẩn bị tấn công toàn diện.”



Nhân Mã khi nhận được mệnh lệnh của Thiên Yết, phản ứng đầu tiên là sửng sốt một chút. Sau đó dường như là cũng phát hiện sự nóng nảy của mình ảnh hưởng tới mọi người nên cũng không nói gì, điều khiển cơ giáp quay trở lại chủ hạm. Song Tử thay thế vị trí của Nhân Mã, tiếp tục cùng Song Ngư đánh chiếm những tinh cầu còn lại.

Bạch Dương và Xử Nữ nhìn tất cả những gì xảy ra, Xử Nữ trầm ngâm hỏi.

- “Với tình trạng này, nhóm của Trương Phong Nghị có khả năng thắng không?”

- “Không có.”

Không một chút trần chừ, Bạch Dương đã trả lời Xử Nữ bằng hai chữ này.

Xử Nữ nghe Bạch Dương nói vậy cũng chỉ nhíu nhíu mày nhưng lại không thể nói ra lời phản bác. Bởi vì tình thế của nhóm Trương Phong Nghị lúc này quả thật không có khả năng xoay chuyển tình thế nữa rồi.

Nhân Mã vừa quay trở lại phòng điều khiển của chiến hạm, Thiên Yết đã ngay lập tức điều động tất cả các hạm đội dưới trướng, đây mới là lúc tập trung toàn bộ lực lượng đi tiêu diệt đối phương.

Trương Phong Nghị nhận thấy tình hình đang thoát khỏi tầm kiểm soát. Hắn lúc này đã biết kết quả cuộc chiến này đã định chắc nhưng lại không muốn để Thiên Yết thắng quá dễ dàng.

- “Kinh Siêu, Tào Hi Văn, không chiếm tinh cầu nữa. Chúng ta tập trung toàn lực tấn công lực lượng của đối phương.”

Kinh Siêu và Tào Hi Văn nhận được mệnh lệnh lập tức bỏ dở hành tinh đang đánh chiếm, tập trung lại toàn bộ lực lượng mà mình đang nắm giữ, quay trở lại chủ hạm của mình.

Lửa nóng chiến tranh làn tràn tán loạn, đối chiến lập tức lâm vào tình hình căng thẳng cực độ. Dưới sự chỉ huy của Thiên Yết, hạm đội hình thành một trận thế nửa hình tròn, cản lại đường tiến công của Trương Phong Nghị, từng chút từng chút thu nhỏ lại đội hình. Ở bên ngoài vòng chiến, hai anh em Song Tử và Song Ngư đang dẫn chiến đội cơ giáp chiếm từng cái tinh cầu một, nhàn nhàn nhã nhã giống như đang đi dạo.

Trương Phong Nghị nhìn thời gian chỉ còn lại vài phút, cuối cùng chỉ đành buông tay chấp nhận kết quả.

Đối với kết quả này, nhóm tân sinh không có một ai vui mừng cho nổi.