Ngựa Hoang Quân Khu X

Chương 19: P2




Thời gian một tháng trôi qua rất nhanh, đã đến thời gian kiểm tra kết quả. Bạch Dương và Xử Nữ tập trung tất cả bọn họ ở khu tập luyên. Khi tất cả đã có mặt đầy đủ, Bạch Dương rất nhanh đã nhận ra trạng thái của Nhân Mã là kém nhất, sắc mặt trắng bệch dọa người. Bạch Dương tiến lại, lo lắng hỏi han.

- “Nhân Mã, Sao thế? không khỏe à?”

Nhân Mã nhấp môi, miễn cưỡng cười nói.

- “ Không sao ạ. Em chỉ là có chút căn căng thẳng.”

Nghe Nhân Mã nói vậy, Bạch Dương cũng không suy nghĩ quá nhiều, chỉ vỗ vai Nhân Mã động viên.

- “Em không cần căng thẳng. Trong thế hệ này em đã là một người rất xuất sắc. Cuộc thi này chỉ là một bước nhỏ, không đáng để cho em lo lắng như vậy. Qua được thì tốt, không qua được thì cũng chẳng sao, Thời gian của em còn nhiều, đừng đánh mất tự tin của mình.”

Nhân Mã im lặng một lát mới gật đầu.

- Vâng ạ.”

Bạch Dương thấy sắc mặt Nhân Mã đã đỡ hơn, một chút lúc này nay mới yên tâm xoay người đi. Thiên Yết đứng bên cạnh Nhân Mã từ đầu tới cuối đều không lên tiếng, tâm tình bất định mà nhìn chằm chằm, bóng lưng cô.

Xử Nữ thấy Bạch Dương đã trở lại, lúc này mới bắt đầu nói chuyện chính

- “17 người các cậu tại đây chia làm 3 nhóm. Nhóm một là nhóm tân sinh gồm bốn tân sinh năm nhất. Nhóm hai là nhóm khiêu chiến gồm 5 người Trương Phong Nghị, Trần Hạo Vũ, Hoàng Hựu Minh, kính Siêu và Tào Hi Văn. Nhóm ba là 8 người còn lại, có nhiệm vụ hỗ trợ nhóm khiêu chiến. Đấu ba lượt, loại hai người bị giết nhiều nhất.”

Nghe được lời này, nhóm tân sinh dường như còn bình tĩnh hơn so với mấy đàn anh đàn chị kia. Không phải bọn họ kiêu ngạo coi thường ai, chẳng qua là với thực lực của Thiên Yết, không nói thắng được tất cả, nhưng lọt vào 10 người đứng đầu hẳn là không khó. Hai anh em Song Tử - Song Ngư cũng tương đối thoải mái. Bọn họ không tài giỏi xuất sắc như Thiên Yết hay Nhân Mã, cũng không chắc mình có thể nằm trong đội chủ lực hay không. Nhưng nếu để vào được đội dự bị thì bọn họ cũng không có vấn đề gì. Chỉ có Nhân Mã từ đầu đến cuối vẫn luôn trầm mặc, chẳng ừ hử gì, dường như trong 4 người bọn họ, người có vấn đề nhất chính là cô. Mà trong mắt tất cả mọi người, cũng không ai cho rằng cô sẽ bị loại ở vòng sơ cấp này cả.

8 người của nhóm một và nhóm 2 lần lượt tiến vào mạng chiến đấu. Bạch Dương, Xử Nữ và 8 người còn lại ở bên ngoài, quan sát trận chiến.



Nhiệm vụ lần này là chiếm lĩnh tinh cầu. Trên bản đồ hệ thống có tổng cộng 100 hành tinh, trong vòng ba giờ, bên nào chiếm được nhiều hành tinh hơn sẽ chiến thắng. Tiêu chí chiếm lĩnh cũng rất đơn giản, chỉ cần cắm cờ của mình lên trên hành tinh và đảm bảo đội đối thủ không nhổ được cờ của đội mình là được. Nếu cờ bị nhổ, điểm sẽ được tính cho đội còn lại.

Nhân Mã liếc nhìn nhiệm vụ lần này một cái, vung tay với Thiên Yết.

- “Nhiệm vụ này cậu tới.”

Sau đó tự mình đi tới, đảm nhiệm chiến đội cơ giáp. Với điều kiện tiên quyết là không được phép phá hủy tinh cầu, chiến đội cơ giáp sẽ là chủ lực trong nhiệm vụ lần này.

Nhân Mã có tài chỉ huy xuất sắc là vì cô có kí ức của kiếp trước, có kiến thức, kinh nghiệm và trải nghiệm của một vị tướng. Nhưng tài chỉ huy đó không dùng được trong loại hình chiến tranh vũ trụ này, nó chưa đủ. Hơn nữa vì cấp bậc thể chất không cao nên cô không thể điều khiển cơ giáp trong thời gian dài. Ở trong mạng chiến đấu, cơ thể ở bên ngoài sẽ không chịu ảnh hưởng. Cũng tương tự như vậy, mọi vấn đề của bản thể ở bên ngoài ngoại trừ ý thức thì cũng không ảnh hưởng tới những gì xảy ra trên mạng chiến đấu. Nhân Mã cũng chính là muốn lợi dụng điểm này, muốn phát tiết cảm xúc tiêu cực một chút.

Thiên Yết đối với quyết định của Nhân Mã cũng không có ý kiến gì. Chờ tới khi người đã đứng vào vị trí của mình, anh mới ngồi vào vị trí tổng chỉ huy, đối chiến chính thức bắt đầu liền ra lệnh.

- “Toàn quân tiến hết tốc lực về phía trước.”

Ở nhiệm vụ lần này, Thiên Yết để Song Tử ở lại chủ hạm làm phụ tá chỉ huy cho mình. Còn Song Ngư, anh để cậu ta dẫn một đội cơ giáp nhỏ đi theo Nhân Mã đánh chiếm tinh cầu.

Đứng ở vị trí là người quan sát, Bạch Dương sau khi nhìn thấy toàn bộ hành động của nhóm tân sinh thì không khỏi cau mày nghĩ ngợi.

- “Sao em lại có cảm giác, hôm nay Nhân Mã đặc biệt hiếu chiến nhỉ?”

Xử Nữ nhìn Nhân Mã trong màn hình giống như ngựa hoang thoát cương điên cuồng đánh chiếm các tiểu hành tinh, trong lòng không có chút vui vẻ nào, chỉ còn lại lo lắng. Trước khi gặp Nhân Mã, cô đã từng xem qua các video đối chiến của Nhân Mã đã được ghi lại. Trong tất cả các trận chiến đó, Nhân Mã rõ ràng là một người thâm trầm, tâm tư kín đáo lại tỉ mỉ, hoàn toàn không giống như hôm nay, nôn nóng, hấp tấp, điên cuồng dùng vũ lực giống như muốn bạo phát thứ gì vậy.

- “Trạng thái của Nhân Mã hôm nay không được tốt.”

Tâm trạng của Nhân Mã không tốt, không chỉ có mấy người ở ngoài phát hiện. Mà Song Ngư - người đi theo Nhân Mã đánh chiếm tinh cầu từ đầu tới giờ càng sâu sắc cảm nhận được tình trạng bất ổn của Nhân Mã.

Qua khoảng thời gian tiếp xúc với Song Ngư, Nhân Mã và Thiên Yết đã phát hiện Song Ngư có khả năng cảm nhận được nguy hiểm cực kì nhạy bén. Nó nhạy cảm đến mức, chỉ cần Song Ngư chỉ tới chỗ nào thì chắc chắn nơi đó có quân địch mai phục. Sở dĩ Thiên Yết chọn Song Ngư đi theo Nhân Mã mà không phải Song Tử là hi vọng Song Ngư có thể giúp Nhân Mã tránh đi một số nguy hiểm chết người. Thế nhưng tác dụng có vẻ hơi lệch. Vốn là phải nơi nào có nhiều quân địch thì tránh đi, nhưng bởi vì Nhân Mã cần phải phát tiết cảm xúc tiêu cực cho nên chỉ cần Song Ngư chỉ nơi nào có quân địch, Nhân Mã sẽ ngay lập tức lao xuống đánh một trận thật đã. Song Ngư dù muốn cản cũng thật cản không nổi.



Dần dần, nhóm của Trương Phong Nghị cũng phát giác ra được điều không ổn. Nhân Mã quá thiện chiến, hơn nữa chỉ nhắm vào những hành tinh mà bọn họ đã chiếm sau đó diệt đi quân canh giữ của bọn họ. Những hành tinh mà bọn người Trương Phong Nghị chiếm được từ trước đó, đã có hơn một nửa là bị Nhân Mã cướp lại, điều này đã khiến mấy người trong nhóm bọn họ bắt đầu nóng nảy.

- “Cứ tiếp tục thế này chúng ta sẽ thua mất, quân dưới tay đã bị diệt ít nhất một phần ba rồi.”

Trần Hạo Vũ làm phụ tá chỉ huy cho Trương Phong Nghị. Cậu ta là một người trầm ổn lạnh nhạt, rất hiếm khi cậu ta phải đưa ra một lời bình luận như vậy cho đội của mình.

Trương Phong Nghị nhìn những hình ảnh được gửi về, ánh mắt lập lòe đầy nguy hiểm.

- “Để Hoàng Hựu Minh đi cản Nhân Mã lại.“. Đam Mỹ Trọng Sinh

Trần Hạo Vũ nghe được lời này không khỏi nhíu nhíu mày.

- “Cậu chắc chắn chứ.”

Hoàng Hựu Minh là người lái cơ giáp tốt nhất trong tất cả mấy người bọn họ. Trong mắt Trần Hạo Vũ, Nhân Mã xuất sắc thì xuất sắc. Nhưng để cho Hoàng Hựu Minh đích thân ra tay thì cũng là quá coi trọng Nhân Mã rồi. Phải biết, Hoàng Hựu Minh là quân át chủ bài của bọn họ, không đến tình thế cấp bách thì sẽ không để cậu ta ra trận.

Trương Phong Nghị ánh mắt nhuốm ý cười, thản nhiên nói.

- “Để Hoàng Hựu Minh ra tay cũng chưa chắc sẽ hạ được tên nhóc kia đâu.”

Trần Hạo Vũ nghe được lời này thì không cho là đúng. Hoàng Hựu Minh đã là học viên năm cuối, Nhân Mã cho dù là xuất sắc hơn nữa thì cũng chỉ là một tân sinh năm nhất chưa ráo máu đầu mà thôi, làm sao có thể đánh bại một học viên xuất sắc ban chỉ huy như Hoàng Hựu Minh cơ chứ. Nhưng cho dù trong lòng có nghĩ như thế nào thì ngoài mặt cậu ta vẫn là cái vẻ bình tĩnh như cũ, truyền đạt mệnh lệnh của Trương Phong Nghị tới Hoàng Hựu Minh.

Hoàng Hựu Minh khi nhận được mệnh lệnh của Trương Phong NGhị đầu tiên là sửng sốt một chút. Thật ra suy nghĩ của cậu ta cũng không khác mấy so với Trần Hạo Vũ. Nhưng Hoàng Hựu Minh sẽ không vì những suy nghĩ chủ quan của mình mà khinh địch. Cho dù bản thân có nghĩ Nhân Mã sẽ không đánh lại mình, Hoàng Hựu Minh cũng sẽ không lơ là dù chỉ một chút.

Trương Phong Nghị thông qua màn hình nhìn cơ giáp của Hoàng Hựu Minh đã đáp xuống tinh cầu nơi binh lực của Nhân Mã đang chiếm đóng, trong mắt lóe lên vệt ánh sáng. Anh ta đối với Nhân Mã, càng ngày càng cảm thấy hứng thú.