Tần Thư Lan vội vàng, dù sao vuốt mặt cũng nể mũi, cô ta cũng là nhân viên công ty:
_ Em và mẹ chỉ tình cờ ghé lấy bộ sưu tập " Bí mật Eva". Vô tình gặp phải cô gái này sinh sự. Em và mẹ về trước, anh có rảnh về nhà ăn cơm nhe, cha em rất vui.
Cố Hàn Đình gật đầu, nới lỏng cà vạt, không mặn không nhạt lên tiếng.
_ Bộ sưu tập ấy vẫn còn ở Bali. Hãy tì? đọc tra?g chí?h ở [ TRU?TRU?Ệ N.ⅴ? ]
Anh nghiêm túc nhìn Khánh Trang:
_ Đây là nơi làm việc, tôi không muốn có lần sau.
Anh nhìn Viên trợ lý.
_ Khánh Trang cô đi theo tôi đến phòng kế toán, nhận lương.
Khánh Trang bàng hoàng mặc dù không nể tình cô là cố vấn cả một tập đoàn, nhưng cô cũng là cháu gái thị trưởng, chưa hỏi một câu đã khai trừ cô.
Chẳng lẽ vị hôn thê này lại có địa vị trong lòng anh đến thế sao?
Mọi người di ra ngoài chỉ còn một mình anh chán nản, tựa vào ghế sau.
Cố Hàn Đình anh mà cũng có lúc mất tập trung làm việc, cũng có lúc chẳng thiết tha mọi thứ xung quanh.
Từ lúc nào trong tâm trí anh lại có hình bóng người con gái xua mãi không đi.
Anh không được như thế, tuyệt đối không được.
Ting...
Điện thoại âm báo tin nhắn, mở ra là một loạt hình ảnh Hạ Giao cùng siêu mẫu tạo dáng ở những nơi nổi tiếng Italia
Xhomes của anh nằm ở những vị trí đắt đỏ trải dài bảy quốc gia.
Nổi bật nhất là tấm Hạ Giao như một vị nữ thần giữa thành phố tình yêu Venice. Cô mặc chiếc đầm trắng cách điệu thời phục hưng. Thêm một vài tấm mọi người ngồi trên thuyền di chuyển trên sông.
Anh bất giác mỉm cười, lại nhớ lại hình ảnh chói mắt giữa cô và anh trai anh. Chiếc điện thoại bị va vào tường, vỡ tan tành.
Cố Hàn Đình xách áo, đứng lên bước ra ngoài.
Viên trợ lý luýnh quýnh chạy theo, theo lịch trình dày đặc hôm nay hình như không có thời gian rảnh để đi ra ngoài.
_ Thưa Cố tổng, chúng ta đi đâu?
Anh liếc mắt nhìn sang.
_ Đi nhận lương.
Viên trợ lý rụt cổ, anh có làm gì sai, chỉ là không đoán ra được lý do Boss mình " Hờn cả thế giới"
Phương Linh đang sửa soạn lại trang phục lần sau cùng. Tập đoàn Xhomes rải rác trên bảy quốc gia, tour này chắc phải mất hơn 3 tháng. Thời gian đâu cô gặp mặt Tiza. Anh ấy là một họa sĩ nổi tiếng lại đẹp trai nữa,có biết bao nhiêu fan hâm mộ nữ. Còn cô, thì chôn chân chạy theo show. huhu.
Ngày cuối cùng kết thúc quay ngoại cảnh tại Italia.
Biệt thự Xhomes lại nằm trên khu nghỉ dưỡng bán đảo Positano, có cảnh biển nên nhà thiết kế đưa ra ý tưởng, các người mẫu sẽ mặc áo tắm chụp ngoại cảnh.
Dưới ánh mặt trời bãi biển tuyệt đẹp
Hình dáng cao lớn của những tòa nhà nguy nga tráng lệ Những cô gái mặc áo choàng tắm, thân hình nóng bỏng tạo nên một bức tranh mơ mộng lung linh.
Làm cho những người bản địa ở đây cũng phải ngước nhìn.
Hạ Giao trong bộ đầm trắng lung linh bắt mắt nhất, mặt biển phía xa xa được Ánh Mặt Trời chiếu rọi, ánh nắng không gay gắt mà dịu nhẹ.
Sóng biển chập chờn nước biển cuồn cuộn xô vào bãi cát.
Đến cảnh Hạ Giao mặc bikini màu xanh nước biển,phía dưới choàng một chiếc khăn mỏng,đang ngồi trên mõm đá cùng ba cô gái khác, sóng biển thổi vào mái tóc rối tung đang. Tạo dáng cho nhà thợ chụp ảnh.
Trong đoàn, đa số nam nhân đều nhìn cô đến ngẩn ngơ, kể cả nữ nhân.
Cô thật sự kiều diễm, lại vận bikini bỏng mắt họ.
Máy bay tư nhân đáp xuống bán đảo Positano, một số lãnh đạo cấp cao đang chờ đón.
Cố Hàn Đình đến nên không khí nơi đây thật yên tĩnh
Hàn khí trên máy bay đột nhiên tăng cao.
Khi thợ chụp ảnh và nhà tạo mẫu đang say sưa tạo ra những bộ ảnh đẹp mắt thì phía sau lưng xương sống lạnh ngắt.
Một cú điện thoại lãnh đạo cấp cao gọi đến:
_ Ngừng tất cả hoạt động của Hạ Giao. Tại sao có phần trình diễn trong bikini mà trên báo cáo không có?Các người làm ăn kiểu gì vậy?Phía trên không vừa ý. Các người hại chết tôi rồi. Dẹp hết đi. Mọi người không cần phải chụp nữa.
Đạo diễn thông báo hủy show Hạ Giao quảng cáo sáng hôm nay
Hạ Giao không hiểu? Cô đi đến đạo diễn hỏi
_ Tôi cần hoàn thành show quay hình ngày hôm nay, tôi phải đi về. Nếu không các người tự chụp với nhau nha.
Các nhà tạo mẫu cũng bó tay, tình huống phát sinh xưa nay cũng đâu phải là không có, miễn sao tạo ra những shoot hình đẹp thôi.Nhà đầu tư kêu đình chỉ hoạt động của co lại làm sao có thể chụp được nữa.
_ Cô có ý kiến gì thì đi hỏi họ đi. Họ đã đến rồi.
Vừa nói anh vừa chỉ đến chiếc máy bay tư nhân không xa.
Máy bay tư nhân? nhà đầu tư lớn? đó chẳng phải là chỉ đến Cố Hàn Đình sao?
Không ổn rồi, cô phải mau tìm cách chuồn khỏi nơi đây.
******
Vịnh Naples, Italia.
Vịnh Naples – nơi du khách gọi với cái tên “thiên đường”. Bởi lẽ, chúng ta có thể tìm thấy được mọi điều tuyệt vời ở đây. Nếu mùa hè nắng nóng làm bạn mệt mỏi và căng thẳng thì vịnh Naples sẽ khiến cho cuộc sống của bạn bớt tẻ nhạt hơn.
Người ta thường chỉ chỉ đi qua Naples khi đang trên đường đến với hòn đảo xinh đẹp Capri hay bãi biển Sorrento, Postiano,… Tất cả những địa danh ấy đều được người ta biết đến bằng một niềm ngưỡng mộ và sự nổi tiếng nhất định.
Nên Hạ Giao chọn nơi này ngồi ngắm cảnh,và trốn một người. Trong khi chờ đợi Phương Linh hoàn thành công việc. Cô vẫn mặc bikini màu xanh biển, choàng thêm áo khoát ngoài.
Du khách đến đây rất đông, một vài thanh niên bản địa đến làm quen, nhưng cô gái lạnh lùng từ chối,cô không hiểu tiếng Ý nên họ nói gì cô đều lắc đầu. Vì phong cảnh nên thơ, lại quá êm đềm, Hạ Giao ngủ quên.
_ Cô gái xinh đẹp sao ngồi ở đây một mình.
Hạ Giao ngạc nhiên nhìn chàng trai giao tiếp với cô bằng Anh ngữ chứ không phải tiếng bản xứ.
Chàng thanh niên điển trai mang đậm chất Tây nhìn cô gái châu Á xinh đẹp trước mặt.
_ Tôi chỉ ngồi ngắm cảnh một chút.
_ Nhà tôi ở gần đây, lại là dân bản địa có gì cần giúp, cô cứ lên tiếng.
Hạ Giao lịch sự cầm tấm danh thiếp trên tay,
Anh nắm lấy bàn tay lên hôn, giữa bọn họ chỉ đơn thuần xã giao.Cô vẫy tay chào anh.
Chàng thanh niên bản địa đi được một quãng thì:
Bốp
_ Mày tránh xa cô ấy, đừng để tao thấy mặt lần nữa.
Anh thanh niên không hiểu Cố Hàn Đình đang nói gì,toang nhào đến, lại thấy một đám vệ sĩ phía sau, đoán đây là nhân vật không tầm thường, nên tức giận bỏ đi.
Ngắm chán cảnh biển, cô dứng lên, mở bóp tiền gọi xe.
Đi được vài bước đụng phải bức tường lạnh, hơi thở quen thuộc. Ngẩng đầu:
Hạ Giao ngây người một lúc. Có một dự cảm không lành ập đến. Hôm anh ở bệnh viện còn tốt lắm mà.
Lập tức tiếp đón một bộ mặt lạnh băng ngàn năm không đổi của Cố Hàn Đình.
Anh không nói lời nào,từ trên cao nhìn xuống lộ ra bộ mặt khó chịu, như cô đã thiếu nợ anh trăm tỷ, bây giờ đến đòi.
Hạ Giao cười giả lã, thay luôn cách xưng hô.:
_ Anh sao anh lại đến đây.
Cô chưa ăn gì sao lại muốn ói.
Cố Hàn Đình, mím môi không nói, ánh mắt như biển cả lạnh lẽo, sâu hun hút.
Cô nuốt một ngụm nước bọt
_ Nếu anh đến đây cho em quá giang về nha, sẵn tiện đỡ tốn tiền, thật là trùng hợp quá đi. Anh ăn gì chưa?
Hạ giao nhìn xung quanh xe của anh đâu?
_Thật là trùng hợp quá đấy.. Mỗi lần ngoại tình đều được anh bắt gặp.
Cố Hàn Đình tay chân run rẩy. Anh ăn giấm cũng đủ no rồi.
_ Anh anh, em em với Phương Lăng. Liếc mắt đưa tình với Cố Hành Kiêu, bây giờ đến Italia cũng hôn hít với tên đàn ông xa lạ.
Hạ Giao không hiểu:
_ Ở đây là trời Tây, hôn tay chỉ là xã giao thậm chí hôn môi. Anh bị điên à?
Cố Hàn Đình lửa giận phừng phừng. Thật ra anh không nghĩ mình sẽ chua ngoa như vậy.
_Trong những người đó em muốn lên giường với ai? Em với Cố Hành Kiêu có quan hệ gì?
_ Câu nói này em nghe chán nản lắm rồi.Anh có bị điên không?Con mắt nào thấy em tiếp xúc lẳng lơ với tên kia.
Hạ Giao không còn lời nào để nói.
_ Có cần mặc bikini chạy khắp nơi không?
Khuôn mặt lạnh băng áp suất rất thấp, mây đen che trán trán anh. Cố Hàn Đình khoát áo choàng trùm cô lại, vác cô một quãng lên chiếc Audi A8.
Du khách tò mò quay đầu xem, nhìn thấy một đôi nam nữ rất là đẹp mắt,hình như họ đang cãi nhau
Cô mở cửa sổ cho gió lùa vào, cảm giác nghẹt thở trong lòng cũng xua đi bớt. Hạ Giao lật kèo còn hơn lật bánh tráng.
_ Anh, em muốn về thu xếp đồ đạc.
_ Em nghĩ tôi ngu chắc, bị em lừa lần nữa.
_ Em nói thật, nếu không thì em nhảy ra khỏi xe.
Cố Hàn Đình liền muốn bật lại kính xe, nhưng cô đã nhanh hơn một bước.
Cô lấy tay chặn cửa kính xe. Bên ngoài cao tốc, xe đang lao vun vút.Vẻ mặt rất lạnh.
Anh hét lên:
_ Có biết nguy hiểm không, để tay vào.
_ Đến khách sạn Pari em sẽ tự bỏ tay xuống.
Mặt anh đen thui, Cố Hàn Đình đánh tay lái về khách sạn cô. Cô thật biết cách uy hiếp anh.
Hai tiếng sau
_ Cho em nửa tiếng thu xếp. Nếu em mất tích đừng trách anh.
Trở về khách sạn
Hạ Giao thu xếp hành lý nhanh, gọn lẹ.
_Phương Linh mau lên chúng ta đi về thôi.Mình có việc gấp.
_ Bồ từ từ làm như đi trốn nợ? Đừng lo Show quảng cáo của bồ bị hủy tài khoản công ty chúng ta vừa được chuyển vào vài tỷ.Tên Cố Hàn Đình kia không biết bị chạm sợi dây nào?
Vấn đề không phải tiền bạc mà là cô sắp chết đến nơi rồi. Mãi mê lo công việc cô quên mất Cố Hàn Đình.
Sao cô có thể phạm sai lầm cấp thấp như vậy? Quên mất vị hung thần này chứ?
Sân bay quốc tế Italia
Đang ngồi trong quầy thức ăn nhanh Kentucky.
Hạ Giao ăn rất ngon lành vì quay quảng cáo cô đã nhịn ăn từ tối hôm qua. Còn Phương Linh thì ngồi thẫn thờ quan sát người đến người đi trong sân bay.Vô tình thấy bóng dáng của một người đàn ông rất giống Tiza. Phương Linh nhanh chóng kéo vali chạy theo ra cửa:
_ Hạ Giao nhanh lên máy bay thôi
Hạ Giao lắc đầu thở dài
" Đúng là mê trai háo sắc, bạn bè cũng quên mất".
Cô đang hút hết ly nước ép trái cây toang kéo va li đứng lên:
_Hạ Giao tiểu thư, Cố tiên sinh cho mời. Ngày ấy chuyển lời: Cô muốn tự đi hay muốn vệ sĩ hầu hạ.
_Tôi biết tự biết đi.
Hạ Giao tức tối,đi lại gần chiếc máy bay. Cô nhìn thấy mọi người đang xếp hai hàng cung kính.Viên trợ lý đã đứng chờ sẵn:
_Xin chào Hạ Giao Tiểu Thư. Lại gặp nhau.Xin mời.
Anh đưa cánh cánh tay ra đỡ cô bước lên máy bay.
Hạ Giao do dự,không muốn bước lên bậc thang cuối cùng, thấy người đàn ông đáng ghét đang ngồi phía trước.Cô đưa ngón cái trước mặt anh, Cố Hàn Đình từ tốn, đưa ngón trỏ và ngón giữa chỉ vào mắt mình, rồi chiếu sang thân hình cô:
_ Là do anh quá nuông chiều em, nên dưới con mắt anh, em có thể nhảy nhót. Lợi hại.
_ Không dám
Cô cười cười, lãng sang chuyện khác:
_ Tại sao hoãn lại show. Tôi không có thời gian chụp lại đâu.
_ Em thật không biết?
Cô im lặng không trả lời.
Máy bay tư nhân cất cánh trên không trung.
******
Trong phòng chờ Phương Linh ngồi cùng với Tiza
_ Thật không ngờ được gặp cô ở đây.
_ Em cũng không ngờ lại được gặp anh.
Cô gái bên bẽn lẽn ngồi nhìn anh cười. Ngay lúc đó thì cuộc điện thoại của Viên Trợ lý gọi đến
Viên trợ lý đến nói với Phương Linh show thời trang quảng cáo trên biển bị bãi bỏ. (Chủ tịch của tôi đồng ý bồi thường cho bên công ty giải trí các người.Hạ Giao tiểu thư đã về cùng Cố chủ tịch.)
Phương Linh ngồi trố mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Hủy bỏ show quảng cáo ở bãi biển này vậy bây giờ cô đi đâu? đột nhiên hủy bỏ?
Phương Linh cất điện thoại vào giỏ.Ngồi buồn suy nghĩ Cố Hàn Đình và Hạ Giao quen biết nhau sau?
Tiza thấy cô ngẩng ngơ thì lên tiếng mời:
_ Nếu bạn em không đến thì em ở lại đây vài ngày cùng anh, anh dẫn em đi chơi.
_ Vậy có tiện không. Có làm phiền anh không.
_ Anh đang tìm cảm hứng nơi quê hương Picasso, sẵn dịp đi tham quan cùng em.
Cô gái e thẹn gật đầu đồng ý.
******
Bờ biển Amalfi nằm trong vùng khí hậu Địa Trung Hải, trên bờ phía nam tương đối dốc của Bán đảo.
Bờ biển Amalfi nổi tiếng với việc sản xuất rượu mùi limoncello. Bên cạnh đó, với vẻ đẹp và sự nổi tiếng của mình, bờ biển Amalfi còn trở thành bối cảnh trong nhiều bộ phim, chương trình truyền hình hay cả phim siêu anh hùng Mỹ – Wonder Woman.
Phương Linh cùng Tiza dạo quanh bãi biển, rất nhiều khách du lịch đến ngắm cảnh, dạo quanh đến xế chiều Phương Linh cũng đã mệt,đề nghị:
_Đây toàn là cao ốc, có rất nhà nhiều nhà hàng nổi tiếng chúng ta đi ăn món Tây, Tôm hùm cay và hải sản, còn có cả rượu mùi limoncelo.
_ Ok. Tính tình của anh rất dễ chịu em nói cái gì anh cũng đồng ý.
Tiza mỉm cười,đối với cô chỉ cần được đi bên cô, ăn cái gì anh cũng đồng ý. Anh dừng lại bên chiếc Maybach.
_ Lên xe đi
Phương Linh mở trừng mắt nhìn chiếc xe vừa đẹp vừa sang trọng này ở đâu ra đây.
_ Nhìn sơ cũng biết chiếc xe này là phiên bản đặc biệt không ngờ anh là họa sĩ lại giàu như thế.
_ Vậy sao anh không biết đó nha.
Anh nhún vai nhìn cô
Với gia cảnh và sự nghiệp hiện tại của anh thì chiếc xe này không đáng là gì,cô là một người đặc biệt.
Thế giới của anh quá tàn khốc,quá dơ bẩn cô như một đóa sen trắng ngây thơ lương thiện.
Tiza dẫn đường đưa Phương Linh đến khu phố Tây, điên cuồng ăn uống một trận.
Sau khi càn quét xong Tiza dành phần trả tiền nhưng Phương Linh không chịu cô đã thanh toán hóa đơn trước làm cho anh dở khóc dở cười.
Chiếc maybach từ từ dừng lại trước cổng khách sạn, nhìn qua thì Phương Linh đã ngủ rồi. Anh thấy hai hốc mắt cô thâm đen.Chắc có lẽ là làm việc quá sức đi ra ẵm cô đến thuê phòng.
Trong phòng khách sạn xa hoa. Anh biết rõ lúc này không phải là thích hợp cho hoàn cảnh yêu đương nhưng không thể miễn cưỡng bản thân anh vuốt ve lên gò má của cô gái
Gặp nhau không quá ba lần.
Nếu cô xuất hiện sớm hơn trong thế giới của anh có lẽ đã đã không tối tăm như vây.
Cô rất đẹp vóc dáng lại bốc lửa. Làm cơ thể anh có chút không thoải mái.
_ Tiza.
Giọng nói của cô ngọt ngào, rất dễ nghe. Cô ôm anh từ phía sau lưng.
_ Tiza em thích anh từ rất lâu, tuy chúng ta chỉ gặp nhau đúng ba lần, nhưng trong em thầm mến anh từ hai năm trước.
Vừa nói cô vừa tuôn chiếc váy đang mặc xuống
_ Em phải nhớ là em quyến rũ tôi đấy.
_ Vâng, em không hối hận.
Anh quay sang lúc này trên thân thể cô chỉ còn bra áo mỏng manh, cặp đùi non mềm lồ lộ dưới ánh đèn, đôi chân trắng muốt.
Đột nhiên Tiza cảm thấy hoa mắt, bị Phương Linh đẩy ngã xuống giường, áo bị cô xé rách, hôn lên ngực tới tấp.
Tiza cúi đầu thở hổn hển một hơi mạnh mẽ ôm lấy Phương Linh, tìm thế chủ động lật người cô lại, đôi môi ướt át hôn cô trượt xuống bên dưới, kéo những thứ vướng víu trên người cô. Môi anh vờn tới bộ ngực trắng noãn kia thì dừng lại một lúc, tiếp tục đi xuống chiếc bụng trơn bóng.
Phương Linh ý loạn tình mê, ngay lúc này đây cô vẫn không hối hận, trao cho người mình thần tượng nhiều năm có gì phải hối tiếc.
Cô rên rỉ gọi tên anh, cả căn phòng diễn ra một cảnh xuân kiều diễm.