Sau bữa ăn Tư lục đình đưa cô về nhà họ nguyệt cũng đã 9giờ tối.
Cô mở cửa bước xuống xe, quay người lại cất giọng nói dịu dàng "cảm ơn anh" và đi thẳng vào nhà, thấy bóng cô khuất dần ánh mắt Tư lục đình thu lại vẻ dịu dàng dành cho cô thay vào đó là ánh mắt lạnh lẽo vô cùng, cất giọng nói với phi long "đi đến đường phủ"
* đường phủ là nơi Tư lục đình Huấn luyện sát thủ và tra tấn những kẻ phản bội hắn *
Từ năm 12 tuổi hắn đã được Tư Đình Nhất ba của hắn huấn luyện thành một cổ máy giết người, cầm súng như đồ chơi giết người không gớm tay, từ đó hắn dần trở nên lạnh lùng và ít nói...
**************************
Sau khi cô đi vào nhà ba mẹ đang ngồi xem tivi nhìn thấy cô, Bà đoãn thục hoà liền đứng dậy tiến đến kéo tay cô ngồi xuống ghế.
Đoãn thục hoà Nghiêm nghị nói "Con hứa với mẹ là không đi khuya nữa rồi mà?" nhìn cô con gái út sau đó liếc sang Nguyệt Tiêu hoành thấy thế bè theo lời vợ " đúng, con hứa với mẹ con rồi mà".
Nguyệt anh bất lực đành nói " thế con đi chơi cùng vị hôn phu của con mẹ thấy sao?" nói xong liền cầm miếng trái cây trên bàn ăn.
Bà Đoãn thục hoà và Nguyệt Tiêu hoành kinh ngạc vô cùng nhìn nhau đoãn thục hoà liền lấp bấp nói " thật sao, là con trai cả gia tộc nhà họ Tư sao?" sao đó cả hai vợ chồng nhìn về phía Cô.
Nguyệt anh liền không nói gì mà gật đầu sau đó đứng dậy đi lên lầu, Vì hôm nay cô thật sự rất mệt
thấy cô định rời đi liền nói lớn " ấy ấy, con không ăn cơm sao?"
Nguyệt anh liền nói "con ăn cùng Tư lục đình rồi" sao đó đi lên phòng
Ở dưới nhà Đoãn thục hoà và Nguyệt Tiêu hoành vui vẻ nói " không phụ kì vọng của bậc trưởng bối rồi " sau đó gọi điện thoại cho ai đó
lên phòng cô liền đặt lưng lên giường, không muốn đi tắm chỉ muốn ngủ một giấc thì bỗng dưng có, thông báo wechat hiện lên tên Tư lục đình cô liền cầm điện thoại xem hắn nhắn gì
Đoạn Tin Nhắn...
Tư lục đình: "Em Ngủ chưa?"
Nguyệt Anh: "Chưa Tắm"
5 phút sau tin nhắn đáp lại
Tư lục đình: "Tắm đi, anh đang đợi em ngủ"
Nguyệt anh: "được"
Sau Đoạn tin nhắn đó cô bất giác nở nụ cười và phóng như bay vào nhà tắm khoảng 30 phút, cô vừa lau đầu vừa cầm điện thoại thì không thấy tin nhắn ai nhắn lại.
Cô định bỏ điện thoại xuống thì có chuông điện thoại reo lên là số của Tư lục đình cô ấn nghe.
Tư lục đình nói giọng khàn khàn "em ngủ chứ?" cô nghe được giọng nói này thì tim đập nhanh bất thường.
Cô liền đáp lại "chuẩn bị" đầu dây bên kia liền nói "ngủ ngon" và sau đó cúp máy
Cô thấy vậy liền mở wechat lên nhắn cho hắn một sticker Trái tim để chữ "ngủ ngon"
************************
Sáng hôm sau.
8giờ Nguyệt anh đã thức dậy nhưng vẫn còn mơ ngủ nhưng, sau đó nhớ sực lại hôm nay có buổi thí nghiệm quan trọng của giáo sư Trần liền ngồi dậy.
Đi vào nhà vệ sinh thay quần áo, hôm nay cô mặc áo crop top màu đen và quần jeans, để lộ phần bụng trắng noãn và eo thon thả của cô
Cô mở cửa đi ra ngoài thì ba mẹ đã đi trước, nhưng có điều quản gia bảo là ba mẹ cô đã đi về du lịch 2-3ngày nữa mới về bảo cô trông nhà cho họ.
Chiếc Mercedes của cô đã được lái về từ lúc nào, Hôm nay cô đi chiếc Bugatti mà cô thích nhất trong bộ sưu tập xe
Trên đường lái đến trường học cô ghé tiệm bánh mua vài cái bánh ngọt, sau đó đi thẳng đến trường Đậu xe ở bãi.
vừa đi được một đoạn, thì có một người chạy đến đưa cô một bó hoa hồng, kèm theo một tờ giấy chú thích " em thích chị lâu rồi " và một trái tim.
thấy vậy cô liền cảm thán "vận đào hoa của mình vẫn chưa cạn" vì hầu như năm nào cũng có gần cả chục bó hoa được gửi đến cho cô.
Cầm bó hoa đi vào thang máy, đi thẳng đến phòng thí nghiệm thấy Giáo sư trần thêm một người đàn ông xa lạ
Giáo sư trần liền mở miệng nói trước "Đây là cháu của thầy tên là Ôn phàm"
Giáo sư trần giới thiệu xong thì ôn phàm liền chào hỏi cô "chào cô, tôi là ôn phàm" và mỉm cười thân thiện
Cô liền lịch sự giới thiệu " xin chào, tôi là nguyệt anh" dứt lời cô đặt bó hoa hồng lên bàn
Giáo sư trần ra hiệu cô đi đến "đã giới thiệu xong rồi, con lại đây coi thí nghiệm bệnh này đang ở giai đoạn phát triển " cô liền cho ra kết quá sau khi nhìn thấy sự phát triển của bệnh
Ôn phàm cũng tìm ra nhiều mấu chốt và dần dần Thuốc đặt trị sắp được chế tạo ra.
**********************
Từ sáng đến tối ở phòng thí nghiệm, không bước ra ngoài, bụng cô cũng đã đói liền xin phép giáo sư trần xuống căn tin kiếm gì ăn.
Cũng đã 5giờ30, Nguyệt anh mở cưa phòng thí nghiệm rời đi, thì ôn phàm cũng đi theo cô
Hắn cất giọng dịu dàng nói " sư muội, chúng ta cùng đi ăn nhé" sau đó sánh vai đi cùng cô
Ôn phàm Đeo kính, gương mặt thư sinh mọt sách, cũng được gặp là tạm đẹp trai
Cô không trả lời chỉ gật đầu, đến căn tin cô gọi mì ăn liền sau đó, ôn phàm cũng vậy
Hắn hỏi cô "sư muội, giỏi thật học trò mà Cậu hay nhắc tới nay mới được diện kiến" nói xong nở nụ cười tươi tắn nhìn Nguyệt anh
Nguyệt anh liền đáp " chỉ là một chút kiến thức" sau lại chú tâm ăn, không nói bất kì lời nào
Ôn phàm Bắt chuyện nhưng sau đó lại đi vào ngỏ cụt đành cuối đầu ăn, không nói thêm gì hết
Ăn xong cô và ôn phàm, quay lại phòng thí nghiệm tới hành tiếp nhưng thứ dang dở tới tận 9giờ tối.
gương mặt mệt mỏi hiện rõ lên, có chút buồn ngủ sau đó vô thức, nhìn qua bó hoa hồng sao một hồi đấu tranh đành ôm theo.
Ôn Phàm vẻ mặt mệt mỏi của cô liền nói "hay là để anh đưa em về, trời cũng khuya rồi"
Nguyệt anh thẳng thừng từ chối " Em tự về được cảm ơn ý tốt của sư huynh" nói xong liền mở cửa rời đi
Ôn phàm nhìn theo bóng lưng của cô cũng đành xoay người rời đi.......