Ngoại Lệ Của Anh

Chương 11: Vị tiểu thư này, là ngoại lệ của thiếu gia?




*******************

5giờ chiều công ty đã tan làm hết Tư lục đình Và Phi long lái xe đến trước cửa trường học của nguyệt anh đợi cô ấy tan học...

Cuối cùng sau mấy tiếng giải phẫu và theo giáo sư trần thí nghiệm bệnh mới thì cô đã được giáo sư trần cho về

Giáo sư trần cười tươi và nói " đúng là học trò xuất sắc nhất của ta, Trò về đi ngày mai chúng ta nghiên cứu tiếp" sau đó liền ôm lấy sắp tài liệu nghiên cứu đi vào phòng làm việc của giáo sư.

Thấy giáo sư trần rời đi, cô cũng đi theo và cất áo blouse vào tủ đồ. vừa tay vừa xoa cổ lộ rõ vẻ mệt mỏi thường ngày

Xuống sảnh trường cô đã thấy trước cửa là đoàn xe của Tư lục đình Và Phi Long đang đứng ở cửa xe, thấy vậy cô liền tiến đến Phi long thấy cô liền cuối đầu chào cô và làm động tác mời rồi nói "Tư tổng đang trong xe đợi cô" nói xong mở cửa xe cho cô đi vào.

Cô bước lên xe đang Thấy Tư lục đình đang vắt chéo chân và cầm tờ báo đọc, thấy cô liền bỏ tờ báo qua một bên. Nghiền ngẫm nhìn gương mặt mệt mỏi của cô cất giọng Trầm thấp có chút khàn đục "Muốn đi ăn chút gì chứ?" ánh mắt sâu xa nhìn thẳng vào mắt cô.

Cô liền vô thức né ánh mắt đó, và lúng túng trả lời " được....được" khi ở gần Tư lục đình EQ của cô liền trở nên chóng rỗng mà tim lại còn đập nhanh lạ thường...

Thấy vẻ lúng túng, của cô hắn liền kéo cổ tay cô ngồi sát bên hắn thì thầm vào tai cô "Có mệt lắm không?" dứt câu hắn đưa tay ra sau gáy cô xoa bóp nhẹ nhàng cổ cô

Cô liền giật mình vì hơi thở ấm nóng hắn phả vào tai cô, bàn tay thô cứng của Tư lục đình lại dịu dàng xoa bóp khiến cô rất thoái mái.

lấy lại vẻ bình tĩnh cô liền trả lời hắn "Ừm, có hơi mệt" rồi ngước mắt lên nhìn hắn mắt cô chạm vào ánh mắt sâu thẳm vào hắn. Rồi liền rút lại ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm bầu trời hoàng hôn.

Thì có một lực nắm cằm cô, buộc cô phải xoay đầu lại nhìn thẳng vào gương mặt Của Tư lục đình Hắn nói với giọng không vui "Không thích nhìn anh à?"

Cô liền lắc đầu và nói "Không...không phải tôi chỉ muốn nhìn...."



chưa kịp dứt câu thì đã bị đôi môi hắn ngăn lại, hắn cuối xuống ngậm lấy môi cô tay kia giữ gáy cô lại mút mạnh môi cô, dường như có chút tức giận như chừng phạt vì đã tránh ánh mắt của hắn.

Hắn mút môi cô chứ không tiến sâu hơn, có vẻ như đang trêu chọc cô. đôi môi Nguyệt anh sưng lên vì bị Tư lục đình mút như kẹo.

Gương mặt cô đỏ bừng giây phút ấy cô lại ngoan ngoãn không chống cự...

*************************

Sau 20 phút lái xe thì cũng đến nhà hàng Nổi tiếng Kinh Đô nghe nói đây là nhà Hàng Do Tư lục đình Đầu tư.

Phi long chứng kiến từ đầu đến cuối, Nhưng không dám nhìn và lên tiếng Xem như không có chuyện gì xảy ra, Đi xuống mở cửa xe cho Tư lục thiếu cúi đầu khi hắn bước xuống xe.

Tư lục thiếu Để nguyệt anh xuống trước cũng là người đi trước hắn, Còn hắn lại đi sau

phi long Bất giác sợ hãi vì biết rõ hắn ghét nhất ai đi trước hắn nhưng Nhìn vẻ mặt của Tư tổng hình như không có vẻ tức giận ngược lại còn rất cưng chiều và dung túng cho, vị tiểu thư họ nguyệt này thật là Chuyện lạ khó tin...

Nguyệt anh đi trước vào bàn ăn do nhân viên chuẩn bị sẵn cho Tư lục đình, hắn để cô gọi món hắn ăn bít tết cô cũng vậy. Cô tính gọi thêm rượu vang đỏ nhưng bị hắn từ chối không cho cô uống, vì vết thương trên tay cô chưa lành hẳn.

Tư lục đình nhìn vào tay cô và hỏi " Chiếc vòng này, em có từ đâu?"

Nguyệt anh thấy vậy không do dự mà nói "đây là do tôi cứu được người, nên họ tặng cho tôi" sau đó cầm ly nước kế bên uống một ngụm cho hạ nhiệt mặt cô vẫn còn đỏ

Sau khi bít tết được đem lên bàn ăn, thấy tóc cô đang xoã Tư lục đình bèn nhìn phục vụ. Thấy ánh mắt ấy phục vụ liền hiểu và đi lấy cho hắn một dây buộc tóc

Hắn cầm dây buộc tóc, và đứng lên tiến lại chỗ ngồi của Nguyệt anh và đứng sau lưng cô nhẹ nhàng. Buộc lại tóc cho cô gọn gàng đây là lần đầu tiên hắn buộc tóc cho nữ liền nói "có đau thì nói anh nhé!" hắn tỉ mỉ từng chút nâng niu như bảo bối.

Phi long thấy vậy như bị bắt mất hồn, thầm nghĩ Tư tổng lần đầu hắn thấy Thiếu gia nhà bọn họ làm những việc này.



Nguyệt anh cảm nhận được động tác thô bạo, nhưng cố gắng nhẹ nhàng ấy. Khiến cô rung động không thôi, chắc đây là lần đầu hắn cột tóc cho phụ nữ

Ít phút hắn cột xong liền thì thầm vào tai cô, giọng trêu chọc "ăn đi không sẽ nguội" nhìn gương mặt đỏ hết lên của cô thì mỉm cười.

Nguyệt anh thản nhiên nói " được, cảm ơn anh " sau đó xin phép đi vệ sinh

Anh thấy cô đi liền cầm đĩa bít tết của cô dùng dao cắt nhỏ, thành từng miếng cho cô.

Nguyệt anh đi vào nhà vệ sinh, nhìn vào gương cả mặt cô đỏ ửng đang suy nghĩ thì điện thoại cô vang lên là mẹ gọi cô.

Nguyệt anh: "Alo, mẹ có gì không ạ?"

Đoãn thục hoà:"con có về nhà không?"

nguyệt anh:" một chút con sẽ về con đang ở nhà Dịch lan"

Chưa đợi mẹ cô nói thì đã cúp máy sau đó rửa tay đi ra ngoài, ngồi vào bàn ăn thì thấy bít tết đã được cắt sẵn liền nhìn về phía Tư lục đình đang ăn.

Cô liền cầm nĩa lên ăn và thắc mắc nói "anh cắt cho tôi?"

Một lúc lâu sau Tư lục đình trả lời "ừm, là tôi"

sau đó nhìn nguyệt anh bằng ánh mắt ấm áp lạ thường...

**************************