Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nghiệp Duyên

Chương 39: Làm quen với nhau




Chương 39: Làm quen với nhau

Sau khi ăn xong mọi người cũng đi vòng quanh quảng trường Minh Nguyệt Trường Long ngắm cảnh nhân sinh thế gian và trò chuyện đời khác nửa cũng không nhắc gì về chuyện tu hành.

Đến khoảng giữa giờ Tuất thì mọi người chia tay sau đó mọi người từ cổng dịch chuyển về đến biệt viện riêng của mình.

Nhiên Phàm Phàm và con trai về đền biệt viện thì cũng dùng một chút cơm với các thành viên thủy thủ đoàn sau đó bọn họ nhanh chóng về phòng; lúc này Nhiên Bình Bình cũng đi vào phòng của cha và hỏi một vấn đề ông cũng đang thắc mắc:

“Phụ thân vậy chúng ta nên đi theo con đường nào đây?”

“Mới ngày đầu mọi thứ ta vẫn còn khá mơ hồ có nhiều vấn đề ta vẫn tạm thời chưa giải khai được ý nghĩa của nó có vẻ phải chờ vài ngày nữa xem thế cuộc biến hóa như thế nào? Lúc đó quyết định vẫn chưa muộn mọi chuyện vẩn còn thời gian để chúng ta xem xét cũng như quyết định ta nhớ được thời gian đại hội kéo dài tận 60 ngày lận mà chúng ta cũng không gấp để quyết định liền mọi thứ.”

“Dạ vậy hôm nay mọi thứ cũng khá mệt con xin phép về phòng nghỉ ngơi sắp xếp lại kiến thức. Phụ thân cũng ngủ sớm tránh thức khuya ảnh hưởng sức khỏe.”

Nói xong lời này Nhiên Bình Bình cũng lui gót khỏi phòng cha đi về phía căn phòng của mình. Về phòng Nhiên Bình Bình lấy ra một xấp giấy ghi lại những kiến thức mà hôm nay mình được tiếp thu và ghi nhận nhựng kiến thức quan trọng lại sau đó lại sắp xếp mọi thứ một lần để tránh bỏ sót những thông tin mang tính trọng yếu.

Sáng hôm sau, hai cha con cũng dậy sớm như thường ngày đi dạo một vòng quanh biệt viện sau đó thì dùng bữa sáng với Thừa Lãm Sang và các thành viên thủy thủ đoàn. Sau đó cũng như hôm qua Nhiên phàm Phàm và Nhiên Bình Bình đi vào cổng dịch chuyển để đến quảng trường Minh Nguyệt Trường Long trong khi đó bọn người của Thừa Lãm Sang lại chuẩn bị ra biển đánh bắt cá. Chuẩn bị cho cuộc sống lâu dài mấy tháng trên đảo.

Ngày hôm nay tại quảng trường Minh Nguyệt Trường Long có vẻ như đông hơn ngày hôm qua. Nhiên Phàm Phàm cùng con cũng đi đến vị trí hôm qua lúc ngồi ngồi tạm xuống đây. Một lát sau ông lại thấy một người khá quen thuộc hình như là người ngày hôm qua phát biểu hỏi câu hỏi liên quan đến Thủy Khí, Thiên Khí; ông dự định đi lại làm quen thế là bước xuống đi về phía Giang Luân.



Nhiên Phàm Phàm và Nhiên Bình Bình cử động cũng làm cho Giang Luân chú ý khi hai người này chủ động đi về phía mình. Nhiên Phàm Phàm chậm rãi đi đến trước mặt Giang Luân sau đó chấp tay hữu lễ sau đó mới nói:

“Tại hạ Nhiên Phàm Phàm, đến từ Thiên Nhai Cốc rất hân hạnh được làm quen với huynh hy vọng chúng ta có thể trò chuyện một chút được không?”

Giang Luân làm ra một bộ mặt vô cùng thanh nhàn sau đó chấp tay chào và nói:

“Rất hân hạnh, tại hạ Giang Luân, là một người tu luyện tự do cùng với tri âm của mình là Nhân Nguyên đến tham dự đại hội. Rất hân hạnh được biết hai người.” Giang Luân lúc này cũng chỉ về phía người bên cạnh.

Lúc này Nhân Nguyên nghe giới thiệu cũng gật đầu một cái. Nhiên Phàm Phàm tiếp tục giới thiệu.

“Đây là con trai trưởng của tui Nhiên Bình Bình cũng theo tui đến tham dự đại hội. Chúng tui cũng là những người mới tu luyện, lần đầu tham dự đại hội, nếu huynh không ngại phiền chúng ta có thể kết bạn và cùng nhau chia sẽ những kiến thức giúp nhau phát triển. Giúp nhau những kinh nghiệm kiến thức mới cho sự pháp triển của công pháp. Không biết huynh đây tu luyện chính là cái gì?”

“Lần đó may mắn vừa đủ có được thực lực như vầy cũng chưa từng có công pháp gì tu luyện hay cái gì, tôi ngày bình thường chỉ hay rèn luyện thể lực thêm. Cũng chả biết nên làm như thế nào. Lần này đến tham dự Đại hội Thảo Luận Công Pháp chính là cũng mang hy vọng có thể đột phá lực lượng mạnh hơn, ai mà cũng có tham vọng thực lực cao để có thể bảo vệ bản thân, bảo vệ gia đình, bảo vệ người mình yêu.”

Hai người tiếp tục trò chuyện một lúc thì ngoài cổng quảng trường đi vào một nhóm người không ai khác đó chính là Điền Tán Tộc. Nhiên Phàm Phàm thấy thì gọi một tiếng:

“Điền huynh! Bên này.”



Điền Thu Sơn cùng gia tộc vừa bước vào quảng trường nhìn một vòng thì cũng thấy thân ảnh quen thuộc của Nhiên huynh ngày hôm qua chỉ là hôm nay lại đổi một kiện áo mới, cũng nghe thấy tiếng gọi của Nhiên Phàm Phàm thế là ông bước đi khoan thai đến chỗ Nhiên Phàm Phàm đang nói chuyện.

Điền Thu Sơn gật đầu một cái những người sau lưng ông cũng vậy. Xem như chào hỏi hai bên với nhau. Giang Luân và Nhân Nguyên thấy vậy cũng gật đầu chào một tiếng.

Điền Thu Sơn hình như nhìn ra điều gì, ông nói một câu với Giang Luân:

“Nếu như ta nhớ không lầm, vị này có phải là Giang đạo hữu pháp biểu cuối cùng vào ngày hôm qua có đúng không? Rất hân hạnh tại hạ Điền Thu Sơn tộc trưởng của Điền Tán Tộc cùng các vị trưởng lão và một vài tộc viên cũng đến tham dự Đại hội Thảo Luận Công Pháp lần này.”

Giang Luân gật đầu xác nhận.

“Các vị trước tiên tìm chỗ ngồi xuống a, đứng như vầy nói chuyện có vẻ hơi bất tiện.” Một vị trưởng lão của Điền Tán Tộc nói.

“Thu Hoài trưởng lão nói không sai a, các vị mời lên chỗ ngồi bên đây rồi chúng ta tiếp tục nói chuyện.”

“Mời!” Nhiên Phàm Phàm nói và làm một cái dấu tay xin mời.

Nhanh chân sau đó mọi người nhanh chóng bước đến một hàng ghế ban đầu và ngồi xuống; đương nhiên Nhiên Phàm Phàm, Điền Thu Sơn, Giang Luân cùng các vị trưởng lão của Điền Tán Tộc ngồi hàng ghế đầu. Và không ngoại lệ Nhiên Bình Bình, các đệ tử Điền Tán Tộc và Nhân Nguyên thì mặc nhiên ngồi vào sau lưng từng người.



“Hôm qua nghe huynh nói là huynh may mắn thu được cơ duyên có được thực lực như này không biết huynh sau đó tu luyện cái gì?” Điền Thu Sơn hỏi.

“Từ lúc có được thực lực như thế này ta cũng chưa có tu luyện gì chỉ có thể gọi là rèn luyện thể lực cường tráng hơn một chút.” Giang Luân hồi đáp.

Mọi người tiếp tục những câu chuyện xung quanh cảnh giới tu hành và con đường tu luyện.

Thời gian trôi qua, người đến quảng trường ngày càng đông và số lượng còn đông hơn ngày hôm qua. Thời gian cũng đến giữa giờ Thìn thì mọi chuyện như ngày hôm qua lại diễn ra. Tiếp đó giọng nói của Hàn Chương lại vang lên và đánh thẳng vào tai mọi người đến tham dự đại hội.

“Xin chào các vị đạo hữu gần xa, chúc các vị có một ngày tốt lành và một buổi đại hội tốt đẹp, xin trân trọng!”

Đám người xung quanh nhanh chóng yên lặng lại.

“Hôm nay cảnh giới cao thứ hai sẽ cùng được chúng ta đàm đạo và nội liễm xem phương thức nào tu hành là tốt nhất đường đi và hướng đi tương lai như thế nào? Trước tiên cũng tạm xin mời Thiên Quân nói tiếp về cảnh giới thứ tư Thiên Duyên cảnh tu luyện Thái Cực đạo pháp tắc như thế nào. Xin mời Thiên Quân.”

Phùng Minh Hạo nhanh chóng bay xuống trung tâm quảng trường và nói:

“Các vị chắc cũng ngày hôm qua nghe tôi nói về Thái Cực đạo pháp tắc tu luyện. Tại cảnh giới thứ tư này chính là người tu luyện Thái Cực đạo pháp tắc sẽ dùng chính Thái Cực đi diễn hóa thời gian, sẽ cũng giống như cảnh giới thứ ba Thiên Chi cảnh sẽ dùng Thái Cực đạo pháp tắc diễn hóa không gian.

Như đã nói nguyên nhân vì sao tu Thái Cực đạo pháp tắc lại chọn diễn hóa không gian, thời gian tôi đã nói qua một lần sẽ không nhắc lại để tránh mất thời gian của mọi người.

Khi không gian sinh và ổn định thì đi kèm với đó chính là thời gian không ngừng biến hóa, không gian là nơi cho vạn vật sinh sống và thời gian chính là sự phát triển của vạn vật. Dùng Thái Cực đi tìm hiểu về không gian, thời gian chính là cách tốt nhất để cho sự phát triển của Thái Cực vì theo quan niệm Vô Cực sinh Thái Cực mà Thái Cực sẽ sinh Âm Dương diễn hóa vạn vật theo sự phát triển của thời gian và không gian.”