Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nghiệp Duyên

Chương 18: Kiến Thức Mới




Chương 18: Kiến Thức Mới

Vài ngày sau đó Ngọc Thy và Bình Bình luôn ở trong một nhà với nhau. Giữ khoảng cách với nhau. Nhưng có một điều đó chính là Nhiên Bình Bình luôn theo và bảo vệ cho Dương Ngọc Thy.

Những ngày tiếp theo khi Ngọc Thy đã quên dần nỗi đau mất phụ thân. Thì hai người cũng vui lại như lúc ban đầu gặp nhau tính cách của một đứa trẻ hồn nhiên ngây thơ. Vì để tránh đi nỗi đau mất phụ thân nên Ngọc Thy quyết định theo Nhiên Bình Bình về gia đình của Nhiên bá bá. Trên đường đi hai người trò chuyện với nhau rất vui vẻ.

Vài ngày sau Bình Bình và Ngọc Thy đã về đến cổng vào Thiên Nhai Cốc hai người từ từ bước vào hang động. Nhiên bá mẫu ra chào đón và rất vui vẻ với sự hiện diện của Ngọc Thy trong Thiên Nhai Cốc sắp tới.

Thấy tình cảm có hai đứa nhỏ đã trở nên ngày càng thấm thía hơn thì Nhiên Phàm Phàm và Huyền Ngọc Tú đã quyết định tổ chức lễ thành thân cho hai đứa nhỏ và hai đứa nhỏ đều chấp nhận việc thành thân này.

Mọi sự việc cho buổi lễ thành thân đều được tổ chức đơn sơ và đơn giản chỉ với một chiếc bàn như mười mấy năm về trước mà hai người tổ chức viên đá thì vẫn được đặt ở đó và tượng đất thì vẫn đặt trên bàn nhưng khác ở chỗ lần này có thêm hai cái ghế cho Nhiên Phàm Phàm và Huyền Ngọc Tú ngồi.

Một bộ váy cưới màu đỏ hai đứa nhỏ mặc lên dắt tay nhau bước vào từ cổng của Thiên Nhai Cốc.

Sau đó quỳ xuống trước bàn và vẫn như lời thề ngày trước

"Con Nhiên Bình Bình xin nguyện cùng thê tử Dương Ngọc Thy từ nay là người của Thiên Nhai Cốc sống bên nhau trọn đời trọn kiếp nếu như sai lời sẽ mãi mãi vạn kiếp linh hồn không thể siêu sinh."

"Con Dương Ngọc Thy xin nguyện cùng phu quân Nhiên Bình Bình từ nay là người của Thiên Nhai Cốc sống bên nhau trọn đời trọn kiếp nếu như sai lời sẽ mãi mãi vạn kiếp linh hồn không thể siêu sinh."

"Mời đôi Tân lang, Tân nương quay mặt về hướng bắc." Nhiên Như Như dõng dạc nói.

"Nhất bái thiên địa.



Nhị bái cao đường.

Phu thê giao bái.

Đưa vào động phòng.

Lễ xong."

Sau khi xong buổi lễ thì cả gia đình cùng ngồi với nhau để ăn bữa cơm có cả người con dâu mới của gia đình Dương Ngọc Thy.

Tối hôm đó hai vợ chồng trẻ cùng ngồi với nhau tâm sự trong phòng Nhiên Bình Bình kể với thê tử về tất cả chuyện của gia đình mình, kể cả chuyện dùng linh khí để tôi luyện thân thể nhưng Ngọc Thy không tin đến khi Nhiên Bình Bình dùng tâm tìm được một sợi Linh khí và nói:

"Nàng hãy dùng tâm để cảm nhận cái này."

Nói rồi Nhiên Bình Bình đem sợi Linh khí vừa mới tìm được đó vào người Ngọc Thy thì nàng mới tin.

Ba đứa con sau này của Nhiên Phàm Phàm cũng đều được dạy cho cách dùng tâm cảm nhận Linh khí và làm sao để tiếp nhận linh khí vào cơ thể để cường hóa các bộ phận trong cơ thể.

Hôm sau, cả gia đình nói với nhau về chuyện Linh khí.

Nhiên Phàm Phàm nói: "Ta dạo gần đây cảm thấy rằng mình không thể hấp thu cái Linh khí này để tẩm bổ cho cơ thể nên thê tử có thể làm giúp ta vài món ăn không?"



"Chuyện gì vậy phu quân? Tại sao lại lạ như vậy nhỉ!" Huyền Ngọc Tú thắc mắc.

"Tao cũng không biết nó rốt cuộc là chuyện gì, chỉ cảm thấy không thể hấp thụ được nữa, nó giống như bão hoà vậy đó."

"Tại sao lại có chuyện như vậy thưa phụ thân?" Nhiên An An hỏi.

"Chắc ta phải đi một vòng xung quanh Thiên Nhai Cốc để tìm xem coi có cái gì có thể giúp được hay không?"

"Thiên Nhai Cốc cũng không lớn lắm; chàng cũng nên đi tìm thử nếu không có. Có thể ra ngoài để tìm hiểu thông tin biết đâu là có được cái gì đó giúp ích cho chúng ta!"

Sau khi dùng bữa sáng xong thì Nhiên Phàm Phàm đi một vòng xung quanh Thiên Nhai Cốc đến phía đông dòng sông sau lưng rừng Minh Nguyệt gần như chạm vách Thiên Nhai Cốc thì có rất nhiều viên đá lấp lánh đủ loại sắc từ Hồng, Cam, Hoàng, Lục, Lam, Chàm, Tử, Khôi, Hắc, Bạch đến cả những viên đá mang cả 10 màu sắc đó; thật là một bãi đá lung linh. Nhiên Phàm Phàm đang thắc mắc rốt cuộc những viên cá này có ý nghĩa như thế nào? Và sử dụng như thế nào thì ông lão trong giấc mơ 18 năm về trước đột nhiên xuất hiện trên bãi đá và nói:

"Những viên đá này chính là bảo vật của Thiên Địa được tạo thành sau hơn trăm triệu năm tích lũy. Bây giờ ngài là chủ nhân của Thiên Nhai Cốc nên có thể tùy tiện sử dụng các loại đá này."

"Vậy những viên đá này sử dụng để làm gì?" Nhiên Phàm Phàm thắc mắc tiếp.

"Những viên đá này đều là tích tụ khí trời, có thể làm đột phá cảnh giới, tăng cao tu vi." Ông lão giải thích.

"Vậy cảnh giới là gì? Thưa ông!"

"Nó gọi là một bình chướng mà khi đó cho dù chúng ta có hấp thụ khí trời thì vẫn không thể tiến bộ. Có thể dùng nhiều khí trời hơn để phá bỏ bình chướng tiến vào cảnh giới mới." Ông lão tiếp tục giải thích.



"Vậy ông có thể nhìn ra con đang ở cảnh giới nào không?"

"Linh khí là một loại khí mới sinh ra do trời ban tạo thành trước nay chưa từng ai tu luyện nên chưa có hệ thống công pháp và cảnh giới. Ngài là người đầu tiên nên nhờ người đặt tên cho cảnh giới khi dùng Linh khí tu luyện, đó sẽ chính là hệ thống cho việc dùng Linh khí tu luyện sau này."

"Vậy con xin phép nói một chút. Từ lúc biết đến Linh khí tới giờ con chưa từng gặp bình cảnh cho nên cứ xem là đây chính là cảnh giới đầu tiên ta quyết định gọi nó là Đạo Giả - Đạo là trong tự nhiên quy thành ra Đại Đạo tuân theo tự nhiên không trái lại với quy tắc của thiên địa, Giả chính là người tu luyện cảnh giới này."

Nhiên Phàm Phàm vừa nói xong trên trời đột nhiên bay xuống vô số điểm sáng tự chui vào người Nhiên Phàm Phàm thật chói mắt khiến cho Nhiên Phàm Phàm không tự chủ được nhắm mắt lại dùng tâm cảm nhận thì thấy những điểm sáng này nhanh chóng tụ tập lại và xông phá bình cảnh mà ông lão nói. Một lúc lâu sau Nhiên Phàm Phàm cảm nhận mọi thứ trở lại như cũ.

Ông mở mắt ra thì cảm thấy tinh thần sung mãn, khí thịnh. Độ mẫn cảm với Linh khí tăng lên.

Nhiên Phàm Phàm biết rằng mình đã qua một cảnh giới mới, do nhận được chỗ tốt khi ông đặt tên cho cảnh giới thứ nhất nên Nhiên Phàm Phàm quyết định cũng đặt tên cho cảnh giới thứ hai này; ông nói: "Ta dựa vào những cảm nhận về cảnh giới thứ hai này khi vừa đột phá ban nãy cảm nhận được nên tôi quyết định gọi cảnh giới thứ hai này là Đạo Linh - Đạo vẫn như cũ là đạo của Thiên địa của Đại Đạo, Linh đây chính là Linh khí của trời đất Linh khí trong Thiên Nhai Cốc."

Vừa nói xong thì từ trên trời đột nhiên bay xuống vô số điểm sáng tự chui vào người Nhiên Phàm Phàm thật chói mắt khiến cho Nhiên Phàm Phàm không tự chủ được nhắm mắt lại dùng tâm cảm nhận thì lần này số lượng điểm sáng lại nhiều hơn gấp đôi so với lần đầu.

Sau khi mọi chuyện đã xong lúc này Nhiên Phàm Phàm mới hỏi: "Ông lão nên gọi ông là gì?"

"Ta sao? Từ lúc sinh ra linh tính đến nay ta vẫn chưa có tên. Vậy nhờ ngài ban cho ta một cái tên với."

"Nơi này tên là Thiên Nhai Cốc là nơi ông sinh ra và lớn lên, nên gọi ông là Thiên Nhai, ta họ Nhiên và nơi này sau này sẽ là nơi ở của gia đình ta. Vậy nên ta gọi ông là Thiên Nhai Nhiên nha!" Sau hơn một khắc giải thích thì Nhiên Phàm Phàm cũng đã nghĩ ra được một cái tên.

"Đa tạ ngài ban tên. Từ nay ta chính là hộ vệ canh giữ Thiên Nhai Cốc, bảo vệ đời đời kiếp kiếp cho các tộc nhân của Nhiên Gia." Thiên Nhai Nhiên nói.

"Được rồi! Ông hãy theo ta về nhà sống chung với chúng ta như vậy sẽ dễ bề trao đổi và học tập." Nhiên Phàm Phàm đề nghị.

"Dạ không cần đâu ta là do Linh khí hóa thành dễ dàng bị vùi vào dòng sông lịch sử. Chỉ xin nguyện đời đời bảo vệ Thiên Nhai Cốc và Nhiên Gia."