Nghịch Thiên Ma Phi, Xin Đừng Hắc Hoá!

Chương 250




Vân Thường rất thông minh, hắn nói đều đúng. 300 vạn quỷ linh tương đương một phần năm quân lực của toàn bộ Nam Tuyết Quốc, chưa nói đến biết đâu sẽ có thêm quỷ tộc xuất hiện, vậy nên đây thực sự sẽ thành chiến tranh quy mô lớn, từ Nam Tuyết nổ ra đến toàn đại lục.

Nhưng hắn không biết là, ngay tại Vạn Ác Thành này đang có mặt hai con người sẽ tạo nên truyền kỳ của đại lục!

Vù vù--- Ầm ầm---

Quỷ thần Cấn xuất hiện sau đó không hề vì phản ứng của quỷ tộc, nhân tộc bên dưới mà ngừng lại, vẫn luôn bay thẳng, tốc độ mắt thường không thể nhìn thấy, chỉ lưu lại một đường tàn ảnh, nơi đi qua cuồng phong càn quét, ngay cả quỷ tộc dưới chân cũng ngả ngũ!

"Cấn đại nhân…?"

"Chẳng lẽ ngài ấy muốn tự mình đi trước hủy diệt toà thành này sao?"

"Hình như phương hướng không đúng…."

Quỷ tướng nhóm có một loại ảo giác….

Nhìn kỹ lại, quỷ thần của bọn họ giống như đang chạy, trốn?

Kẻ bị quỷ quân tôn sùng, bị nhân tộc sợ hãi - quỷ thần Cấn, lúc này chỉ lo một đường phi tới, hơi thở gấp gáp, trên người máu chảy loang lổ, thật sự đang chạy thụt mạng, dường như có cái gì đáng sợ đuổi theo phía sau!

Sau đó, dưới ánh mắt khó hiểu của tất cả mọi người---

Vút---!

Một đường ánh sáng như mũi tên lao về phía Cấn, hắn như cảm nhận được nguy hiểm quay đầu nhìn.

"Phốc--!"

Tia ánh sáng giống như có định vị, chuẩn xác đâm thẳng vào trong thân thể Cấn.

Oành! Oành---!

Tiếng nổ vang trời nhức óc bao trùm bầu trời!

"Quỷ thần đại nhân!!"

"Sao có thể?!"

Huyết nhục của quỷ thần từ trên không bắn ra!

"Gào---!!!"

"Cấn đại nhân!!"

"Là người nào giết chết hắn?!"

Đám quỷ tướng bên dưới nhìn thấy cảnh tượng này thì kinh hoàng táng đảm, vẻ mặt không thể tin nổi.

Quỷ thần của bọn chúng, bị một kích phong sát?!

Toàn bộ quỷ tướng vì cái chết của nam tử quỷ thần mà lao xao lên.



Ngược lại, người Vạn Ác Thành cảm giác hạnh phúc đến quá bất ngờ.

Cứ như vậy?

Đại boss mới lên sàn chưa được 10 giây, đã chết?

Một người trong Vạn Ác Thành ngước nhìn lên trời, "Các ngươi mau nhìn! Có người!"

Tất cả mọi người kể cả quỷ tộc đều nhìn về phía người vừa mới giết chết quỷ thần.

Chỉ có một người!

Trên tay hắn cầm thanh Thiên Tử kiếm còn dính máu, áo bào màu đen cũng không thể che đậy nổi quang mang chói mắt trên người hắn.

Hắn ngạo nghễ đứng giữa 300 vạn đại quân, thế như quân lâm thiên hạ!

"Ta có bị hoa mắt không..."

"Mẹ nó, thực sự là Đông Nguyệt Quốc... người kia…."

"M-M-Minh Vương?!"

"Rốt cuộc là thế nào?!"

Người Vạn Ác Thành cũng hoang mang không kém, nhưng quỷ tộc rối loạn lại đúng là thời cơ cho bọn họ.

Nhất thời, sĩ khí tăng cao!

"Chết tiệt! Lão tử mặc kệ, dù sao Minh Vương đến để diệt quỷ tộc, chúng ta còn sợ cái gì!"

"Nói cũng đúng, nếu hắn cũng giúp chúng ta thì thật sự có hy vọng!"

"Xông lên!!!"

Khí thế vốn sụt giảm bỗng dưng bùng nổ!

Người trong Vạn Ác Thành lao lên giống như không cần mạng!

Dung Mị ung dung mà đứng nhìn bóng dáng Dạ Mặc Thần ở phía xa, trên môi liền không nhịn được giương lên một nụ cười, đôi mắt sáng như tinh tú phản quang, sáng chói rực rỡ!

Biểu tình của Dung Mị vừa vặn bị Bạch Lăng nhìn thấy, đáy mắt nàng chợt loé lên một tia khác thường, rất nhanh đã biến mất.

"Minh Vương có gì ghê gớm! Nếu quân thượng ngươi ra tay thì còn việc của hắn sao!" Bạch Lăng âm dương quái khí nói.

Dung Mị biết Bạch Lăng vốn không ưa tu tiên giả ở đại lục, vậy nên không hề nghĩ nhiều, chỉ cười đáp:

"Đúng vậy, bổn quân cũng không nên để một mình Minh Vương điện hạ chiếm hết uy phong mới đúng."

Quỷ quân chủ yếu là đám quỷ linh lâu la, bọn chúng không có suy nghĩ, chỉ giống như động vật bị quỷ thần điều khiển, vậy nên lúc này bọn chúng tán loạn như rắn mất đầu, một vài quỷ tướng cũng khống chế không nổi.

Nhưng, rốt cuộc vẫn là số đông.

Những người của Vạn Ác Thành đã sắp chống trụ không được.



Thấy vậy, Dung Mị canh thời gian nói: "Tới lúc."

Dung Mị vừa dứt lời, phía sau thình lình xuất hiện một nam tử mặt vô biểu tình quỳ gối hướng về phía nàng: "Quân thượng, Ma Thần Binh sẵn sàng chờ lệnh!"

"Lôi!"

"Sao ngươi lại ở đây?"

Bạch Lăng ngạc nhiên hô.

Nam tử quỳ một gối trên đất đúng là sát thủ ở Ma Tinh thành ngày đó, Lôi. Mà hiện giờ hắn đã bỏ đi thân phận thành chủ, trở thành một thuộc hạ của Dung Mị, bởi vì hắn từng thề sẽ vĩnh viễn đi theo nàng!

"Bẩm điện chủ, vài ngày trước Lôi nhận được tin của quân thượng lệnh cho dẫn dắt Ma Thần Binh đến đây, hiện đang ở cách thành 10 dặm, tùy thời phục mệnh!" Lôi thành thật nói.

"Rất tốt." Dung Mị nghiêm túc, ánh mắt lạnh lùng nhìn trăm vạn quân quỷ tộc, "Giết, không chừa một mống!"

"Tuân lệnh!" Dứt lời biến mất vô tung.

Cơ hồ là cùng lúc đó, một tiếng ầm vang nổ ra trên chiến trường.

Trên bầu trời xuất hiện những đám chấm đen li ti, tới gần mới thấy, là người!

Nhưng mà điều đáng nói chính là, số lượng cực kỳ khủng khiếp, cơ hồ che kín một vùng trời!

Mỗi người đều mặc giáp đen, di chuyển có tổ chức, lấy Lôi cầm đầu bay về hướng quỷ tộc giao tranh.

Người Vạn Ác Thành hai mắt cơ hồ sắp rớt xuống!

Tu luyện giả muốn phi hành trên không phải là Kim Đan Cảnh trở lên, mặc dù Kim Đan cảnh không phải hiếm hoi nhưng tuyệt đối không thể nhiều như mây trời như thế này, một đại quân mấy trăm vạn người! Giơ tay liền có thể nắm một đống!

Chỉ trong một chốc, phi hành quân đã giết đến giữa lòng quỷ quân!

Người của Vạn Ác Thành kinh ngạc nhìn lại, ma binh khí thế ào ạt đã hoàn toàn bao vây tiêu diệt toàn bộ quỷ quân!

300 vạn quỷ quân!

Chiến đấu hơn nửa ngày, chỉ trong một chốc tận diệt!

Quỷ tộc, không còn một mống!

"Th-thắng!"

"Chúng ta thắng!!"

"Chúng ta giữ được thành, 300 vạn quân a, đều diệt! Ta không phải nằm mơ chứ?!"

Vạn Ác Thành hơn một vạn người tức khắc nổ ra tiếng hô rầm rộ, biểu đạt vui sướng lúc này trong lòng bọn họ!

Trận Vạn Ác Thành này, chính là dấu ấn đầu tiên trong lịch sử của cuộc chiến lưu truyền thiên cổ trên Thần Ma đại lục.

Tục xưng: Thần Ma - Quỷ chi chiến!