Nghịch Thiên Chi Nữ Kiều Ngạo

Chương 303




"Được, ta sẽ không ham chiến, nếu không đánh thắng được sẽ lập tức chủ động nhận thua." Hàn Băng gật đầu đồng ý không chút do dự, lại nhắc nhở đối phương thêm vài lời.

Trong khi hai người thì thầm to nhỏ với nhau, trên lôi đài đã phân ra thắng bại. Thiếu niên bắt lấy cơ hội nam tử lộ ra nhược điểm liền vẩy mũi kiếm làm một đòn tấn công giả, sau đó quét trụ đối phương rồi bồi thêm một cú đá xoay, cả cơ thể nam tử cứ như vậy mà bay ra khỏi lôi đài thi đấu.

Thiếu niên thu kiếm lại vào vỏ, hé miệng hít sâu một hơi điều hòa hơi thở, vị đệ tử bạch y liền tiến lên dõng dạc tuyên bố. "Trận đấu đầu tiên, đại hiệp mang thẻ trúc ký hiệu số ba mươi năm giành chiến thắng được vào vòng trong. Trận đấu tiếp theo..."

Thiếu niên được một đệ tử bạch y gọi đến một bên chữa trị vết thương. Về phần nam tử cao lớn kia, ngay khi bị đá xuống khỏi lôi đài đã được hai vị đệ tử khác tiến lên khám chữa.

Tô Quân nhìn sư đệ đánh dấu lại số hiệu xong mới bước lên đưa tay vào hòm gỗ bốc giấy. "Trận thứ hai, mời vị đại hiệp sở hữu thẻ trúc ký hiệu bảy và đại hiệp sở hữu thẻ trúc ký hiệu hai mươi hai."

Dưới đám đông nhanh chóng có hai người tiến lên, là một tráng hán vạm vỡ và một nữ nhân nhìn vô cùng đoan chính.

"Đấu lôi đài không màng sinh tử, hai vị đại hiệp có thời gian là nửa khắc để cân nhắc có nên quyết chiến hay không. Nếu đồng ý, xin mời rút vũ khí ra." Đệ tử đứng trên lôi đài lặp lại quy trình.

Nữ nhân sở hữu vũ khí là một trường tiên (roi) rất dài, phía đầu tấn công còn đính vô số đinh nhọn sắc bén, chỉ cần chạm vào thôi là da thịt sẽ ngay lập tức bị tách rời khỏi cơ thể. Ngoài ra, trên một tay khác còn lại của nàng ta là một cuộn giấy trắng không lớn không nhỏ.

Tráng hán nhìn thấy vũ khí của đối thủ liền liếc nhìn kệ đựng binh khí do Đại Hội Đấu Kiếm chuẩn bị. "Ta đồng ý, nhưng ta muốn chọn vũ khí bên các ngươi."

"Tất nhiên là được, mời đại hiệp cứ tùy ý lựa chọn." Đệ tử chủ trì sàn đấu thoải mái gật đầu.

Tráng hán gác thanh kiếm của mình qua một bên, nhảy xuống khỏi lôi đài đi tới kệ binh khí, chọn lấy một trường thương dài chắc tay.

Vũ khí do Đại Hội Đấu Kiếm chuẩn bị rất tốt, có thể xem thành một bán bảo vật, so với vũ khí bọn họ thường dùng thì tốt hơn gấp bốn năm lần.

Chọn được vũ khí vừa ý, tráng hán phi thân bay lên lôi đài, từ trong ngực móc ra một cuộn giấy trắng không khác của đối thủ.

"Đã xác nhận cả hai thí sinh đều đồng ý quyết đấu. Trận đấu lôi đài lần thứ hai, bắt đầu."

Ngay khi đệ tử chủ trì lùi về sau, ánh sáng trắng lóa đột ngột xuất hiện trên lôi đài, sau khi ánh sáng tản đi, mọi người liền nhìn thấy hai linh thú to lớn kiêu hùng oai vệ đứng chễm chệ trên đó.

Khế ước thú của tráng hán là một Hắc Vân báo, cả người đen tuyền trải đầy chấm hoa vàng nhạt, răng nanh cùng móng vuốt nhọn hoắt sắc bén.

Về phần nữ nhân, khế ước thú của nàng ta là một con Tật Phong Lang linh thú toàn thân xám trắng đang nhe răng gầm gừ, cảnh giác nhìn chằm chằm kẻ địch của nó.

Không chút chần chừ, hai linh thú vừa xuất hiện đã ngay lập tức phi lên tấn công. Hai chủ nhân cũng không để linh thú chiến đấu một mình, giương vũ khí ra đánh về phía đối thủ.

Tiếng linh thú gầm gào vang vọng cả khoang trời, nữ nhân sử dụng trường tiên liên tục quất thẳng về phía tráng hán, tiếng roi xé rách không khí vang lên 'vun vút' rợn người, đầu roi đầy gai nhọn đập xuống mặt lôi đài tạo thành từng vết xước đáng sợ.

Tráng hán thành thạo sử dụng trường đao để tránh né đỡ đòn, mặc dù là roi nhưng khi va chạm với trường đao đều phát ra tiếng 'keeng' giòn giã như hai thanh sắt cứng rắn đụng nhau. Là một kẻ thông minh, tráng hán liên tục chém về một chỗ trên thân trường tiên, chỉ qua hơn trăm chiêu, nữ nhân đã nhận ra được vũ khí của bản thân xuất hiện vấn đề.

Vũ khí này của nàng ta dùng đã hơn mười năm, được gia cố rất nhiều lần, lại còn cải tiến lại không ít vậy mà dưới sự tấn công của trường đao, chẳng mấy chốc đã có dấu hiệu bị đứt gãy.

Nữ nhân nhìn chằm chằm vào trường đao trong tay tráng hán, hai mắt không nhịn được hiện lên sự không cam tâm, ngay lập tức chuyển hướng qua tấn công Hắc Vân Báo, muốn tranh thủ một kích để linh thú khế ước của bản thân chiến đấu dễ dàng hơn.

Suy nghĩ thì tốt nhưng sự thật lại cực kỳ tàn khốc, tráng hán tinh mắt nhìn thấy tia ngoan cố của đối thủ, trường đao trong tay giơ lên chặn hướng đi của đầu roi. Nữ nhân cảm nhận độ xung kích từ phía vũ khí của đối phương truyền đến tay mình thầm cắn chặt răng, quyết định thu hồi lại trường tiên, ngay lúc mà tất cả mọi người cho rằng nàng ta sẽ bỏ cuộc thì nữ nhân lại xoay người vung tay, trường tiên trong tay nàng ta như một hắc xà linh động, cuốn lấy một thanh kiếm ở trên kệ để vũ khí.

Lạch cạch!

Võ kiếm rơi xuống sàn lôi đài, trường tiên được cuộn tròn giắt lại bên hông, nữ nhân sau khi cướp được vũ khí mới liền tiến lên tấn công, từng chiêu thức hoa lệ xinh đẹp cứ vậy mà xuất hiện. Tráng hán sau vài giây ngơ ngác vì sự quyết tuyệt của đối phương liền lấy lại tinh thần, dưới sự công kích mạnh mẽ của đối thủ không thể không lui dần lại.

Bước chân của tráng hán chạm phải viền ngoài của lôi dài, chỉ cần lùi thêm một bước nữa thôi sẽ thua cuộc.

Nữ nhân nhìn thấy đối thủ sắp rơi đài, động tác tấn công càng thêm dồn dập, ngay tại giây phút quyết định, phía bên tráng hán đột nhiên phát sáng, tiếp đó là một Dực Ti Điểu linh thú xuất hiện, đúng lúc chặn đứng lại mũi kiếm đâm tới cứu lấy chủ nhân của nó một mạng.

Biến cố bất ngờ ấp đến, nữ nhân lấy đà lùi về sau tránh đi cuồng phong quét đến do Dực Ti Điểu tạo ra, trước ngực phập phồng hơi thở, híp mắt cảnh giác nhìn một người một thú ở phía đối diện. Hắc Vân Báo cùng Tật Phong Lang cũng đi đến hồi cuối cùng của trận chiến, chỉ thấy sói xám bị báo đen cắn cổ quăng ra khỏi lôi đài, cả cơ thể khổng lồ đập mạnh xuống mặt đất, mặc dù còn sống nhưng không thể tiếp tục chiến đấu thêm.

"Ta nhận thua." Luôn là một người quyết đoán, nữ nhân biết bản thân khó có thể thắng được thế trận chết này bèn không chút do dự mở lời, sau đó xoay người đi về phía Tật Phong Lang linh thú, dịu dàng trấn an nó rồi thu linh thú vào giấy khế ước.

"Trận đấu thứ hai, người thắng cuộc là thí sinh sở hữu thẻ trúc kí hiệu bảy. Trận đấu tiếp theo..." Tô Quân tiếp tục bốc giấy trong hòm gỗ. "Trận thứ ba, mời vị đại hiệp sở hữu thẻ trúc ký hiệu ba mươi sáu và đại hiệp sở hữu thẻ trúc ký hiệu mười sáu."

Hai người mặc y phục giống nhau bước lên lôi đài, không đợi đệ tử chủ trì trận đấu lên tiếng hỏi, nam nhân mang thẻ trúc số ba mươi sáu đã lên tiếng nhận thua. "Ta xin nhận thua."

Không phải lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy, Tô Quân bình tĩnh tuyên bố trận thứ ba người thắng là thẻ trúc kí hiệu mười sáu, sau đó tiếp tục bốc số.

Đấu lôi đài lần đầu tiên kéo dài liên tục trong năm ngày mới kết thúc, trong khoảng thời gian đó, Tư Đồ Vũ Thiên sở hữu thẻ trúc số một đấu với một nam tử sở hữu thẻ trúc số chín. Nam tử ngay lúc đi lên lôi đài đã trực tiếp triệu hồi ra ba khế ước thú của mình, đồng loạt tấn công về phía hắn.

"Ta biết ngươi rất mạnh nên ta sẽ dùng hết sức để đấu với ngươi."

Mỗ phúc hắc lãnh đạm không chút cảm xúc giơ kiếm lên chắn lại đòn đỡ của đối thủ đánh đến, động tác đơn giản thô bạo trực tiếp đá ba linh thú cùng một chủ nhân khế ước bay xuống lôi đài, cả trận đấu kéo dài không đến ba phút.

Chứng kiến sự mạnh mẽ của nam nhân thần bí đó, mọi người đồng loạt dâng lên cảm xúc nặng nề lo lắng, để vào được những người chiến thắng cuối cùng, mỗi người sẽ phải đấu ít nhất là hai trận, có một nhân vật nghịch thiên đến như vậy, bọn họ thật sự không mong muốn bị đụng phải.

Tô Quân cũng rất kinh ngạc với thực lực của Tư Đồ Vũ Thiên, sau khi tuyên bố hắn thắng cuộc cũng liếc mắt nhìn thêm vài lần. Hàn Băng đấu với gã hán tử cao lớn thô kệch đã gây chuyện với ba mẫu tử nhà nọ trên hòn đảo thứ hai, gã là người sở hữu thẻ trúc số ba mươi tám, là người đến cuối cùng.

Gã hán tử thô kệch nhìn thấy đối thủ là một nữ tử mảnh mai nhỏ bé liền khịt mũi khinh thường, ánh mắt xấu xa đánh giá Hàn Băng từ trên xuống dưới một lượt. "Nhóc con còn chưa dứt sữa lại rất gan dạ đến tham gia trận đấu của người lớn, chỉ cần ngươi quỳ xuống gọi một tiếng ông nội, bản đại hiệp sẽ tha cho ngươi một con đường sống."