Lúc này một người làm nữ nói: “Chủ nhân, khẩu Vị phụ nhân không tốt, thấy món dầu mỡ liền nôn, cải này có phải phụ nhân... đã mang thại hay không? Thực sự rất giỗng dấu hiệu mang ï thai”
Thượng Quan Mặc ngắn ra: “Cái gì?”
Mạc Họa trong lòng chìm xuống, Thượng Quan Mặc không. có kinh nghiệm vệ phương. diện này, căn bản cũng không. biết cái gì là dâu hiệu mang thai, thế nhưng những người khác biết, nếu như cô giữ lại đứa bé này, chuyện mang thai rất có thể sẽ bị lộ.
Một khi Thượng Quan Mặc biết cô mang thai, anh "nhất định sẽ không cân mạng mình.
Mạc Họa nhanh chóng nói; “Em không có mang thai, chỉ là do khẩu vị không tốt thôi, chồng này, hai ngày trước bác sĩ không phải mới đền kiểm tra qua sao?”
Thượng Quan Mặc vẫn muốn có một đứa con, thế nhưng Mạc Họa không muốn sinh, cộng thêm thuở nhỏ cô thệ chất yếu, sinh con sẽ rất mạo hiểm, cho nên anh cũng dần bỏ đi ý niệm này.
Bây giờ nghe người làm nữ nói cô có khả năng mang thai, Thượng Quan Mặc sủng sốt, thế nhưng Mạc Họa nhắc nhở, hai ngày trước bác sĩ tư nhân mới đến, khi đó cô còn chưa mang thai.
“Chắc là thân thể khó chịu, vài ngày nữa chúng ta đi bệnh viện làm kiêm tra toàn thân lại, như vậy anh mới yên tâm” Thấy anh cũng không hoài nghĩ, Mạc Họa mới âm thâm thở dài một hơi, cô ngoan ngoãn gật đầu: “Dạ”
*“Lát ăn lại, anh ôm em lên lầu nghỉ ngơi”
Đa.
Mạc Họa nằm ở trên giường, tạy cô đặt ở trên vùng bụng bằng phăng của mình, trong lòng đã quyết định, ngày mai cô sẽ đến bệnh viện phá đứa bé này.
Chuyện này không thể kéo dài được nữa, kéo dài sẽ không tốt với tất cả mọi người, cơ thể Thượng Quan Mặc không thể xảy ra vấn đề nào nữa.
Thế nhưng, đây là con của cô. Con của cô và Thượng Quan Mặc. Đứa bé không có cơ hội tới thế giới này ngắm nhìn, nhìn bổ mẹ mình.
Trái tim Mạc Họa đau đớn, muốn trách thì con trách mẹ đi! Thế nhưng mẹ cũng không có cách nào, mẹ nhất định phải cứu bố con.
“Vợ, em đang nghĩ cái gì thế?” Lúc này Thượng Quan Mặc tâm xong chui vào chăn.
Mạc Họa tự nhiên dựa sát vào anh, cô chu môi: “Chồng ơi, bụng em hơi khó chịu, anh giúp em xoa xoa đi!”
“Được”
Thượng Quan Mặc đặt tay mình ở trên bNNG Mạc Họa, vuốt ve qua lại: “Thoải mái hơn chút nào chưa em?”
“Dạ rồi, chồng này, nếu như... em là nói nêu như em mang thai, anh hy vọng là con gái hay là con trai?”
Thượng Quan Mặc suy nghĩ một chút: “Con trai con gái đều tốt, anh đều thích”
“Gạt người, câu trả lời này cũng quá hình thức qua loa! Em thấy rất nhiều người đàn ông thích con trai, có thể nội dõi tông đường, vừa lúc anh cũng có người kê thừa vương vị.”
Thượng Quan Mặc câu môi: “Kẻ nào nói dối Ñ chó, chỉ cần em sinh thì anh đều thích, thế nhưng, chúng ta có thể sinh cả nếp cả tẻ, tốt nhất có thể sinh nhiều một chút, như vậy tốt nhất”
“Ÿ cua anh là, muốn em sinh cả một đội bóng rổ?”
“Đang có ý này đó.”
Mạc Họa bật cười khanh khách, lợn mẹ cũng không có sức lực sinh như vậy, cô cũng không có năng lực sinh nhiêu như: Vậy.
Mạc Họa đặt tay mình lên tay anh, con cảm thấy được không, bố và mẹ lúc này đang ở cạnh con, chúng ta đều yêu con, đời này hữu duyên vô phận, hẹn con kiếp saul Mạc Họa chôn khuôn mặt nhỏ nhăn ở trong lòng Thượng Quan Mặc, cô nền mát lại, hai giọt giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuông.