Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2984




“Dạ dạ, là em làm sai”

“Vậy em có thể nói cho anh biết rốt cuộc em ởi đâu không! “Em đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe”

“Sao lại tự đi, lúc đi anh thây em đang ngủ say, cho nên mới đi làm việc một lát, vốn dĩ anh định làm xong về nhà dẫn em đi khám mà." Thượng Quan Mặc bát mãn nói.

“Em không sao, cơ thể em em rõ ràng nhất, em đi bệnh viện làm kiểm tra, bác sĩ nói tất cả đều tốt, chính là gần.

đây quá mệt mỏi, ăn ít, phải nghỉ ngơi thật tôt”

“Thực sự?” Thượng Quan Mặc cảm thấy lời cô không máy đáng tin.

“Đương nhiên là thực” Nói rồi Mạc Họa chớp chớp hàng mi, thân bí nhỏ giọng nói: “Bác sĩ còn nói..

Thượng Quan Mặc liền sốt sắng: “Bác sĩ còn nói cái gì?” “Bác sĩ còn nói... đoạn thời gian này anh không có thể chạm vào em nữa, để cho em nghỉ ngơi thật tốt”

Thượng Quan Mặc cũng nhớ đên tôi hôm qua, anh có chút áy náy ôm cô vào trong ngực: “Anh sẽ cô, thê nhưng, em. cũng đừng quyên rũ anh”

“Em nào có, em chẳng làm gì cả mà”

Mạc Họa phản bác, cô không nhận tội danh này đâu.

*Ừ ừ ừ, em không có, đều là do anh.

không khống chê được, anh không hề có chút định lực nào. với em, được chưa?” Thượng Quan Mặc cưng chiều dỗ dành.

Mạc Họa cười: “Thế còn được”

“Chúng ta vào nhà thôi.' Thượng Quan Mặc nắm tay Mạc Họa vào nhà.

Ngày hôm nay người làm nữ chuân bị bữa cơm phong phú, Thượng Quan Mặc nói: “Họa Họa, anh biết em thích thanh đạm, hôm nay anh dựa theo khẩu vị của em để đầu bếp chuẩn bị mây món nhẹ nhàng thanh đạm, em gân đây quá gây, nhất định phải ăn nhiêu một chút”

Các món hôm nay quả thật rât nhẹ nhàng thanh đạm, thê nhưng Mạc Họa dường như lại ngửi được mùi dầu mỡ, cô chau hàng mày thanh tú.

“Họa Họa, nhanh ăn đi” Thượng Quan Mặc thúc giục.

Vì không đề Thượng Quan Mặc hoài nghỉ và Ïo lắng, Mạc Họa liền càm đũa lên ăn chút, lượng cơm cô ăn cũng. không nhiều, đã cô gắng hết mức cô có thể rồi.

“Chồng, em ăn no rồi”

“Em mới ăn bao nhiêu chứ, ăn thêm một chút”

“Em đã no rồi, không tin anh sờ di”

Mạc Họa kéo tay Thượng Quan Mặc đặt ở trên bụng mình. Thượng Quan Mặc dịu dàng vuốt ve cái bụng nhỏ của cô: “Anh cảm giác em có thê ăn thêm chút canh nữa.

Thượng Quan Mặc múc một chén canh đặt ở bên tay Mạc Họa.

Mạc Họa vốn đã cực hạn, hiện tại ngửi được mùi canh cô liền chau chặt mày, bật dậy chạy vội, ghé vào thùng rác ói đến choáng váng.

Cô nôn hết đồ vừa mới ăn, nôn đến trời đât xoay cuông. “Họa Họa, em làm sao vậy, tại sao lại nôn?” Thượng Quan Mặc vội vã vô vê lưng cô.

“Em không sao, gần đây khầu vị em không tốt.