Nghịch Tập Sủng Nhanh Còn Kịp

Chương 2944




Thụ Nương luôn luôn dịu dàng như nước hiện tại sắc mặt trăng bệch, đau đến mặt túa đầy mồ hôi, trên váy cô ta nhuộm đẫm máu, lách tách nhỏ xuống.

Rất rõ ràng, Thu Nương đã sảy thai.

Không phải dựa vào thuốc cũng không phải dựa vào bác sĩ, bên người Thu Nương có vài người đàn ông áo đen vây quanh, trong tay bọn họ câm gậy gộc, trên gậy gộc còn dính máu.

Đứa bé này là bị đánh chết tươi.

Lâm Bát Nhiễm ngửi được mùi máu tươi rất nồng đậm, mùi như sắt, rỉ kích thích xoang mũi cô, làm cô muốn nôn.

Lâm Bắt Nhiễm quay đầu, không muốn nhìn, thế nhưng Trương Hàn bóp mặt cô, ép buộc cô nhìn: “Nhiễm Nhiễm, không phải em đồng cảm với cô ta sao, hiện tại tôi đê em xem rõ ràng, em nhìn cho kỹ”

Lúc này Thu Nương bên trong dường như nghe được động tĩnh, cô ta yêu ớt nhìn lại.

Lâm Bất Nhiễm đã cảm thây ánh mặt Thu Nương rơi vào trên người mình, Thụ Nương mập mây đôi môi, vô lực nói: “Cứu... cứu con tôi...”

Lâm Bắt Nhiễm toàn thân run rầy, nhịn không được, cô” huệ” một tiêng rồi nôn ra.

Trương Hàn là cố ý nghiêm phạt cô, thê nhưng cũng không ngờ đên cô sẽ nôn ra tại chô, hắn vươn tay võ nhẹ lưng cô: “Nhiễm Nhiễm...

Lâm Bất Nhiễm đầy hắn ra: “Tôi nhìn rồi, có thể đi về chưa?”

Trương Hàn vẫn không nói gì, Lâm Bắt Nhiễm xoay người rời đi.

Thế nhựng đi vài bước, cơ thể Lâm Bất Nhiễm mềm nhữn, trực tiếp ngất xiu.

“Nhiễm Nhiễm!”

Một khắc cuối cùng khi Lâm Bất Nhiễm ngất xỉu, cô nghe được tiếng Trương Hàn gầm, hãn hiện tại nhật định rât tức giận nhỉ!

Thật tốt quá, cô rốt cục không cần đối mặt với hẳn nữa rôi.

Lâm Bát Nhiễm câu môi, an tâm nhắm mắt.

Lâm Bắt Nhiễm. bắt đầu phát sốt, toàn thân cô nóng hỗi, lập tức liên sốt tới 42 độ.

Cô mơ thấy ác mộng, nửa đời trước cực khổ như là bản điện ảnh gia. tốc không ngừng lóe ra trước mắt cô, cô nhìn thấy người bố ham mê cờ bạc, khuôn mặt tàn nhãn của "m9 Hàn, Nhâm Đồng càng lúc càng xa..

Cô cảm thây rât đau, như là cơn đau bị chặt chân năm xưa, như là cơn đau bị Trương Hàn chiếm đoạt thân thể, càng giống như cơn đau của lần tương phùng không lâu trước đó, cô lại gặp tên ác ma này.

Tất cả khổ đau của cô đều bắt nguồn từ người đàn ông này, trong mộng ngoài mộng đều là hắn.

Lâm Bắt Nhiễm rất thống khổ, cô vội vàng muôn tỉnh lại, bởi vì cô không muôn nhìn thấy ¡ hấn, nhưng nêu tỉnh cũng là hắn „ khắp thế giới đều là hắn, cô không thể trốn đi đầu được.

Trương Hàn đứng ở bên giường nhìn Lâm Bật Nhiễm thời khắc này, CÔ, đạng hôn mê, khuôn mặt nhỏ nhắn đã sốt đến đỏ hồng, mồ hôi không ngừng lăn xuông, cô thông khổ lắc đầu nói mớ, không biêt muôn thoát khỏi cái gì.

“Cô ấy rốt cuộc bị sao vậy?” Sắc mặt Trương Hàn âm trầm nhìn vê phía bác sĩ.

Bác sĩ lau mồ hôi lạnh, sợ hãi nói: “Hàn Vương, bệnh nhân phát sốt rồi, sốt tới 42 độ”

“Tôi cần lời nói nhảm này sao, tôi ng biết cô ấy phát sốt

à? Tôi bảo ông lập tức chữa trị cho cô ây, tôi muốn cô ấy khỏe lại, tôi muốn cô ấy nhanh chóng tỉnh lại!” Trương Hàn gâm lên, sắc mặt âm trâm đáng sợ.

Bác sĩ đã sợ đến lui về phía sau mấy bước: “Hàn Vương, anh đừng : sốt ruột, thể chất bệnh nhân hơi yếu, trong khoảng thời gian này tâm trạng lại lên xuông thất thường, lúc này mới hỏa công tâm, lập tức sốt cao ngất xỉu, tôi đã hạ nhiệt cho bệnh nhân, những hạ sốt cân một quá trình, xin anh kiên nhãn đợi”.