Đoạn Hứa bị té gãy chân, mấy ngày liền không đi đâu được. Mẹ muốn thuê một bảo mẫu đến để chăm sóc cậu ta, Đoạn Hứa thấy vậy thì nhân cơ hội xin cho bạn gái cậu ta mới quen ở lại trong nhà. Mới đầu mẹ không đồng ý, cảm thấy như vậy không hay. Nhưng Đoạn Hứa lại nói trước sau gì cũng thành người một nhà thôi, không có gì là không hay cả, ngoài ra còn có thể bồi dưỡng tình cảm đôi bên. Mẹ thấy cậu ta cứng đầu như vậy thì đành đồng ý.
Bạn gái cậu ta tên là gì Phương Chi cũng không biết, chỉ nghe thấy Đoạn Hứa gọi cô ta là Giai Di. Cô nàng trông rất xinh, vóc dáng cũng thon gọn, nhưng nhìn cô nàng có vẻ không vác nổi tên què Đoạn Hứa. Tên què chỉ đành tự dựa vào bản thân mình trèo từ dưới nhà lên lầu ba, mẹ bảo tìm phòng ở dưới cho cậu ta ở tạm nhưng cậu ta không chịu.
Tối đó Phương Chi và mẹ hầm canh trong bếp, chân của Đoạn Hứa bị gãy nên phải bồi bổ. Lúc hai người nấu xong thì Đoạn Hứa đã lên lầu đi tắm với bạn gái của cậu ta nên mẹ nhờ cậu mang lên hộ.
Ngoài phòng khách trên lầu ba không có ai, Phương Chi đặt hộp canh giữ nhiệt xuống rồi chuẩn bị đi. Lúc này cậu chợt nhìn thấy cửa phòng ngủ của Đoạn Hứa chưa đóng lại, từ ngoài nhìn vào có thể nhìn thấy quá nửa hình ảnh trên giường. Tên què kia đang nằm ngửa trên giường, Giai Di đang cưỡi trên người cậu ta nhún nhảy liên hồi. Hai tay cô ta bóp lấy bầu ngực mình kêu la, trông như bị chịch đến sướng điên người, lớn giọng thở dốc: "Bị chịch chết rồi aaaaa! Cặc bự chịch chết em rồi! Sâu quá sướng quá!"
Phương Chi chợt xoay người lại đi về trước cửa phòng ngủ, hai người bên trong vẫn còn đang chìm đắm trong chuyện họ đang làm, chưa phát hiện ra cậu. Thế là Phương Chi không hề khách khí gõ cửa rầm rầm: "Canh để trên bàn đó!"
Nói xong thì chạy mất.
Giai Di giật mình cả người mềm nhũn ngã lên người Đoạn Hứa. Lúc Phương Chi chạy ra đến cửa còn nghe thấy tiếng Đoạn Hứa phẫn nộ mắng chửi: "Địch mẹ! Thằng đĩ chó!"
Phương Chi vội vàng chạy về phòng khoá cửa lại. Vừa mới khoá xong thì đã bị người ta chặn lại bế lên giường, cậu cười đến hai mắt rưng rưng. Phương Chi bò dậy ôm lấy Đoạn Khinh Trì, hai chân quấn lên eo, hôn chụt chụt lên mặt hắn.
"Em vừa mới ăn canh hầm đó, anh mau nếm thử đi." Phương Chi thè lưỡi ra cho Đoạn Khinh Trì liếm láp, một chút dư vị còn sót lại bị liếm sạch sẽ, đầu lưỡi cậu chỉ còn vương lại một chút hương lành lạnh.
"Sao lại hư thế này." Đoạn Khinh Trì cọ cọ chóp mũi cậu.
"Tại cậu ta ức hiếp anh trước mà." Phương Chi hùng hồn lí lẽ nói, "Với lại Giai Di rên giả quá đi mất, lúc em vào cửa hai người họ mới bắt đầu thôi."
Đoạn Khinh Trì xoa đầu cậu hỏi: "Thế mỗi lần Chi Chi đều bị chơi tới sướng như thế thì có rên thật không?"
"Em....nhịn không được mới rên ạ." Phương Chi ôm lấy Đoạn Khinh Trì kéo hắn ngã xuống giường, hai vú đè lên lồng ngực cứng rắn của đối phương, nơi đó bị ép vừa đau vừa ngứa.
"Em còn chưa tắm nữa." Phương Chi nói.
Đoạn Khinh Trì bế cậu vào nhà tắm: "Tắm cho em."
-
Trong phòng tắm nhỏ hẹp nóng bừng, Phương Chi tựa vào vách tường lạnh lẽo, hai chân gác lên người Đoạn Khinh Trì, ưỡn ngực lên cho hắn bú vú. Lần trước cậu đã nói vậy rồi nên bây giờ Đoạn Khinh Trì cứ rảnh là sẽ ngậm đầu vú của cậu bú mút, trêu chọc đến núm vú sưng tấy cả lên.
Đầu lưỡi trơn trượt chọc chọc lên lỗ vú nho nhỏ, Phương Chi tự nâng cặp vú căng tròn của mình kề sát lên miệng của Đoạn Khinh Trì. Cậu vừa thở dốc rên rỉ vừa bóp nắn bầu vú trắng mềm, xin Đoạn Khinh Trì hãy ngậm nó vào đi. Đoạn Khinh Trì cắn chóp vú kéo căng nó ra, trông như vô cùng đói khát đè lên người Phương Chi bú hút chùn chụt. Hắn mút như đang bú ra sữa thật, hầu kết cũng trượt lên trượt xuống theo động tác cắn mút.
Trên mặt của hắn có dính một chút nước, dương vật cương cứng đè lên miệng lồn trêu chọc nó, cắm vào một nửa quy đầu rồi lại rút ra, bắt nạt lỗ nhỏ đang nhếch cao lên tham lam muốn nuốt trọn côn thịt.
"Chồng ơi, chịch một lát....cũng không sao đâu, không sao...." Phương Chi la khóc muốn bị chịch, lỗ dâm đã ngứa đến chịu không nổi mà Đoạn Khinh Trì lại không chịu đâm vào, chỉ cọ cọ bên ngoài, "Chi Chi muốn bị chồng chịch...."
"Chi Chi, gả cho tôi để làm gì vậy?" Đoạn Khinh Trì liếm láp vành tai cậu, hỏi.
"Xung hỉ cho Đoạn Khinh Trì..."
"Sai rồi." Đoạn Khinh Trì dịu dàng sửa lại lời của cậu, "Để cho Đoạn Khinh Trì chịch lồn, sinh con cho Đoạn Khinh Trì."
Phương Chi gật gật đầu, cậu đã nhớ rồi. Chồng vừa dạy cậu, gả cho Đoạn Khinh Trì là để cho hắn chịch lồn rồi sinh con cho hắn.
Cơ thể bỗng dưng bị đè mạnh xuống, dương vật thô to đâm mạnh vào bên trong. Côn thịt vừa lạnh vừa buốt tiến sâu vào bên trong, điên cuồng đâm rút. Phương Chi sợ chết đi được, cậu sợ xóc nảy mạnh quá sẽ bị ngã xuống dưới. Hai tay cậu ôm chặt lấy cổ Đoạn Khinh Trì, cả người treo hết lên người hắn.
"A! Sâu quá rồi aaaaa!!!" Phương Chi nhịn không được thét lên, "Đâm đến tử cung rồi huhuhu..."
Người đàn ông bóp chặt lấy mông cậu đỉnh mạnh lên trên, dương vật thô to cắm vào trong lỗ dâm khiến nó chảy đầy nước dâm văng ra khắp nơi. Côn thịt của Đoạn Khinh Trì ướt sũng, ngay cả lông mao đen cứng bên dưới cũng dính đẫm dịch mật. Nước nhờn chảy róc rách trượt xuống đôi chân căng cứng bị nước cuốn vào trong cống thoát nước, dâm mĩ đến cùng cực.
Dương vật đâm vào quá sâu khiến hai túi tinh đập vào mép lồn bình bịch như muốn chen vào trong vách thịt, khoái cảm tê dại ập đến không ngừng. Côn thịt không ngừng va chạm vào cổ tử cung ở sâu trong âm đạo, động tác giã liên tục khiến cho nó run rẩy không ngừng. Lỗ nhỏ đáng thương co rút như muốn nuốt dương vật sâu hơn.
"Chi Chi có muốn bị chồng chịch không?" Đoạn Khinh Trì hôn lên cổ của Phương Chi, mút ra từng vết đỏ hồng, "Mở tử cung ra nào."
Phương Chi cũng không biết phải làm sao để mở ra, Đoạn Khinh Trì nắc vừa nhanh vừa mạnh, dương vật cương cứng lạnh buốt nện vào trong cơ thể cậu khiến nó như muốn tan rã ra. Tử cung ban đầu chỉ mở ra một khe nhỏ bây giờ không khép lại được, nước dâm không ngừng trào ra bên ngoài.
"Chồng, chồng ơi...Em hơi đau...Huhuhu...Không muốn nữa....AAA!!! Chịch vào trong rồi..."
Phương Chi giật bắn người tựa vào vách tường, dương vật cũng trượt ra khỏi lỗ dâm chống ở giữa hai chân cậu. Đoạn Khinh Trì cũng không làm khó cậu, hắn cúi đầu tiếp tục bú hai vú của Phương Chi. Không biết có phải do vừa bị chịch mở tử cung hay không mà cơ thể của Phương Chi lúc này cực kì mẫn cảm, cậu vừa run rẩy vừa rên rỉ không ngừng. Hai vú bị mút cũng sướng điên lên, hồn phách cậu như muốn bị Đoạn Khinh Trì hút sạch ra, cậu ưỡn eo cọ vú về phía hắn vặn vẹo.
"Sướng quá...Sướng quá đi! Chồng bú mạnh lên ư ư...Chi Chi cho chồng bú sữa..."
Đoạn Khinh Trì bị những lời dâm đãng trong vô thức của Phương Chi làm cho thân dưới căng nóng hừng hực. Hắn há miệng ngậm cả bầu vú của cậu vào, để lại dấu răng mờ mờ trên thịt vú trắng nõn. Hai vú mềm mại đáng thương bị đè dẹp xuống, hai mắt Đoạn Khinh Trì đầy tơ máu hung hăng cắn mạnh lấy đầu vú như muốn ép nó chảy ra sữa.
"AAAAA!!!"
Phương Chi kiễng chân hốt hoảng thét lên một tiếng, ngực cậu không còn cảm giác bị chặn lại nữa, một tia sữa thơm ngọt bắn ra từ đầu vú chảy vào trong miệng của người đàn ông. Đoạn Khinh Trì vội vàng nuốt xuống, hắn tham bú mút dòng sữa đầu tiên chảy ra từ trong ngực của Phương Chi. Mùi sữa thơm nhàn nhạt quanh quẩn bên chớp mũi, Đoạn Khinh Trì bú xong còn lưu luyến liếm sạch những giọt sữa còn sót lại trên núm vú.
Phương Chi thở dốc, nước mắt sinh lý cũng bị ép chảy ra, sướng đến không nói nên lời.
Đoạn Khinh Trì hôn lên môi cậu, cố ý hỏi: "Chi Chi, sữa đã bị hút ra hết rồi mà vú vẫn căng bự thế này là tại sao vậy nhỉ?"
"Là vì vú quá dâm, muốn bị chồng bú nữa." Phương Chi vừa lau nước mắt vừa nói.
Đoạn Khinh Trì sắp nhịn hết nổi rồi, hắn ôm Phương Chi vào lòng, dương vật cắm vào trong lồn dâm đỏ tươi, khoái cảm bị nước dâm tưới ướt khiến hắn sướng đến thở hắt ra một hơi. Tư thế ôm vào lòng này dễ khống chế lực độ và phương hướng hơn, côn thịt hắn tiến vào cực kì sâu, mỗi cú đâm rút đều đâm thẳng vào tử cung. Tử cung vừa mới bị chịch mở dâm đãng không chịu được, nó cắn chặt lấy côn thịt bự không buông, vội vã mút lấy quy đầu như muốn ép nó bắn ra thứ gì đó.
"Trơn quá..." Đoạn Khinh Trì vừa chịch vừa khen cậu, "Lỗ dâm của Chi Chi non thật, tử cung mềm mại, nước dâm phun ra cũng ngọt lắm."
Dương vật cương cứng của Phương Chi không ngừng ma sát lên cơ bụng của Đoạn Khinh Trì, lỗ sáo bên trên chịu không nổi kích thích, vừa mới cọ vài lần đã bắn ra tinh dịch dính hết lên người cả hai.
"Bắn rồi ư...Chồng đợi...đã..."
"Đợi không nổi."
Đoạn Khinh Trì buông lỏng hai tay đang ôm lấy Phương Chi ra rồi nhanh chóng ôm chặt lấy cậu, khoảng khắc bị thả rơi xuống này khiến Phương Chi mất trọng tâm ngồi mạnh lên dương vật hung hãn. Cậu sợ đến mức lỗ dâm không ngừng co rút, kế đó lại bị côn thịt thô to nện liên tục vào trong lồn non như muốn chẻ nó ra làm đôi.
"AAA!!! Tử cung bị đâm rách rồi...Huhuhu..."
Phương Chi vừa la khóc vừa ôm chặt lấy Đoạn Khinh Trì, cậu sợ thật. Tuy là cậu không tin Đoạn Khinh Trì sẽ quăng cậu xuống thật nhưng phản ứng theo bản năng vẫn khiến cậu hoàn toàn sụp đổ, bên trong cơ thể cũng không ngừng cao trào, nước dâm triều xuy phun phùn phụt ra ngoài không ngừng như muốn rửa sạch côn thịt đang chôn trong lồn cậu.
Rất nóng nhưng cũng rất sướng, Đoạn Khinh Trì không nhịn nổi nữa. Đầu khấc bắn thẳng tinh dịch lạnh lẽo lên trên thành tử cung, Phương Chi bị chịch tới không còn ý thức cũng không nhận ra đó là gì nữa. Đoạn Khinh Trì rút mạnh ra khỏi cơ thể của Phương Chi, tựa lên vai cậu thở dốc.
Phương Chi lúc này đứng cũng không đứng nổi nữa, cậu ngồi lên trên bồn rửa tay để cho Đoạn Khinh Trì bú nốt sữa của bên vú còn lại, hắn mút sạch không để rơi vãi một giọt nào. Phương Chi ngửa đầu lên rên rỉ lung tung, hai tay vòng qua ôm chặt cổ của người đàn ông mềm mại kêu chồng ơi chồng à.
Đoạn Khinh Trì tắm rửa sạch sẽ cho Phương Chi xong thì bế cậu về giường, hắn đắp kín chăn cho cậu rồi nói: "Nghỉ ngơi cho tốt."
"..." Phương Chi vừa mệt vừa buồn ngủ nhưng lại nhịn không được cất tiếng hỏi, "Ngày mai anh có đến chịch em nữa không?"
Nghe thấy câu hỏi vừa thẳng thắn vừa đáng yêu này của cậu, Đoạn Khinh Trì bật cười hôn lên trán cậu một cái.
"Ngày nào cũng đến."