Ngã Dục Phong Thiên

Chương 948: Tam thánh chi địa




- Đây là... Là cái gì!



- Chết tiệt! Lão lại phóng thích đại yêu kia từ trong tấm gương ra!



- Đại yêu có thể chia ba thiên hạ trong thế giới trong gương, lão là ai?



Mọi người tái mặt, lập tức rút lui, trên mặt đất, một số tu sĩ không tham dự việc ở khu vực trung tâm, kể cả Hứa Thanh, ai nấy đều chấn động tâm thần, cơ thể không thể khống chế bị cuốn lên, ai nấy hóa thành những dải cầu vồng, nhanh chóng bay lên giữa không trung.



Ánh mắt Mạnh Hạo lóe sáng, không hề chần chừ mở ra đệ thất mệnh, ầm một tiếng, thân thể Trảm Linh, tu vi sáu mươi bốn lần Nguyên Anh đại viên mãn, khiến cho Mạnh Hạo ở trong lốc xoáy cuồng phong giữa không trung, cho dù lung lay muốn ngã, cho dù xoay tròn theo gió, nhưng vẫn có thể giữ vững thân thể thăng bằng.



Hắn nhìn xuống mặt đất, đôi mắt co rút lại, Mạnh Hạo trước đó đã nhìn ra Hàn Đan Tử có mưu đồ, nhưng không hề ngờ được rằng, mưu đồ lại kinh người đến như thế.



Ngay vào lúc này, một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc đột nhiên vang lên từ trong vòng xoáy dưới mặt đất, từ trong nửa cái đầu lâu trồi ra khỏi tấm gương, vang vọng khắp đất trời, vượt qua cả sấm sét.



Trước âm thanh này, tất cả mọi người cho dù gần hay xa, đều phun máu tươi, chỉ có Hàn Đan Tử như thế, chỉ có Mạnh Hạo sắc mặt tái nhợt, trừ hai người đó ra, những người khác trong khoảnh khắc, tâm thần chấn động, dường như bản thân rơi vào trong ảo giác vô tận.



Mà lúc này, cái đầu lâu khổng lồ đã nổi lên đến bảy thành, lộ ra lỗ mũi, cả khuôn mặt nhìn càng thêm rõ ràng, thậm chí có thể nhìn thấy, một vết thương khổng lồ dữ tợn rách ra trên khuôn mặt đại yêu này.



Khiến cho khi người khác vừa nhìn thấy đại yêu này, lập tức như bị thu lấy tâm thần, bất giác cảm thấy vô cùng hoảng hốt.



Yêu khí, cũng trong khoảnh khắc này, tràn ngập đất trời, trong khoảnh khắc lan tràn, đảo mắt đã khiến tất cả thiên địa chi lực không phải yêu khí trong cả thế giới, khu trừ ra ngoài, cực kỳ bá đạo.



Dường như lúc này, thế giới nơi này, trong chớp mắt đã hóa thành... Yêu giới!



Hàn Đan Tử run rẩy, vẻ mặt cuồng nhiệt, thân thể lão thay đổi với tốc độ mắt thường có thể thấy được, càng thêm mạnh mẽ, khí tức nhanh chóng tăng lên, liên hệ với đầu lâu gần như thành một thể.



Thiên địa chi lực vốn không thuộc về yêu khí ở nơi này, bị xua đuổi và bài xích, lập tức cuốn lên, phóng thẳng lên tận bầu trời, nơi thông đạo khe sâu lúc ban đầu mọi người hạ xuống.



Ầm một tiếng, dường như thông đạo bị đánh thông, vô số dây leo ở trong đó lập tức khô héo, rồi co rút lại, không còn thấy gì, mà những thiên địa chi lực bị xua đuổi kia, cũng theo thông đạo này, phát tiết ra bên ngoài.




Nếu nhìn từ bên ngoài khe sâu, có thể thấy được, trong cái khe này, bộc phát một cột khí hướng thẳng lên trời, khiến cho bầu trời chấn động, hình thành từng tầng rung động, điên cuồng khuếch tán khắp bốn phương giống như sóng biển.



Mà đây... Chỉ mới là bắt đầu, có thể tưởng tượng được, rất nhanh, khi đại yêu trong tấm gương không ngừng đi ra, cả thế giới này sẽ hoàn toàn thay đổi.



Đến lúc đó... Mọi người ở đây, hoặc là chết, hoặc là sẽ bị yêu khí này mạnh mẽ thay đổi cơ thể, thay đổi hồn phách, thay đổi hệ thống tu vi, không còn là tu sĩ nữa, mà là yêu tu.



Sắc mặt Mạnh Hạo thay đổi, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lúc này tất cả mọi người tới từ vùng đất Nam Thiên đều nhanh chóng chuyển động trong vòng xoáy này, từng người một rơi vào hôn mê. Phương Du cũng được, người của Quý gia cũng được, Bắc Địa, Nam Vực, Vương Lệ Hải, Hàn Bối, Lý Thiên Đao, Lý Thi Kỳ, cả Hứa Thanh nữa...



Tất cả mọi người, đều như chìm đắm trong một loại ảo giác nào đó, ai nấy sắc mặt vặn vẹo, lúc thì nghiến răng, lúc lại cười lạnh, lúc thì mờ mịt, cực kỳ quỷ dị.



Mà thân thể của họ, vào khoảnh khắc này, bị yêu khí tràn ngập, mơ hồ xuất hiện một chút biến hóa hư ảo...



- Tam thánh chi địa, tiên tổ chi lực trở về, truyền thừa cho Hàn Đan Tử ta, tất cả mọi người ở đây, đều là tế phẩm của ta. Thân thể chúng sẽ bị thay đổi, linh hồn chúng sẽ bị đồng hóa, chỉ cần không chết trong quá trình cải tạo này vậy tất cả bọn chúng, từ đây sẽ không còn là tu sĩ nữa, mà là yêu tu!




- Trở thành yêu chúng bên cạnh ta, đi theo tiên tổ chi lực trong cơ thể ta, tái chiến thương khung!



Hàn Đan Tử kích động phủ phục trên mặt đất, run rẩy cất lời, âm thanh vang vọng trong vòng xoáy, truyền khắp bốn phương.



Mà lúc này, vòng xoáy vẫn vây quanh đầu lâu đại yêu, cũng không còn là vạn trượng, mà lại khuếch tán, đạt đến gần như mười vạn trượng, kinh thiên động địa, đầu lâu đại yêu kia, cuối cùng cũng lộ ra nửa môi!



Ở vị trí này, có thể thấy được, trên đầu lâu, không chỉ có một vết thương, mà là ba vết, trong đó có một vết như xuyên qua môi hắn, khiến cho hai cánh môi ban đầu đã biến thành bốn cánh!



Để lộ ra... Răng nanh dữ tợn đen xì! Khiến cho đại yêu thoạt nhìn vô cùng hung tàn.



Yêu khí càng lớn, tiếng vang càng to.



- Nơi này là Yêu Tiên Cổ Tông, Kha Cửu Tư không chết, y quyết không thể không để ý đến chuyện này, còn cả Chỉ Hương kia nữa... Thái độ nàng không rõ ràng, khó mà phán đoán.




- Nhưng hiện giờ đã đến nước này, Kha Cửu Tư... Vì sao vẫn không xuất hiện?



Đôi mắt Mạnh Hạo lóe lên.



- Cho dù như thế nào, không thể đặt hy vọng lên người bọn họ...



Người khác Mạnh Hạo có thể không quan tâm, nhưng Hứa Thanh ở đó, Mạnh Hạo không thể không lo. Còn những người khác, đều thiếu hắn rất nhiều linh thạch, nếu chết ở đây mấy người thì cũng được, nhưng nếu chết toàn bộ... Thì Mạnh Hạo không thể chấp nhận.



Trong mắt Mạnh Hạo lóe lên một tia tinh mang, hắn hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, rồi lập tức mở mắt.



Khoảnh khắc hắn mở mắt ra, Mạnh Hạo đã mở ra... Đệ bát mệnh!



Ầm!



Ở trạng thái này, thân thể hắn càng thêm mạnh mẽ, đệ thất mệnh đã là Trảm Linh, khi ở đệ bát mệnh, thân thể hắn đã đạt đến một mức độ cực kỳ đáng sợ. Đồng thời, tu vi của hắn, nhanh chóng gia tăng, từ sáu mươi bốn lần Nguyên Anh đại viên mãn, tăng vọt lên một trăm hai mươi tám lần!



Lượng khổng lồ, dẫn tới biến hóa về chất, quanh người Mạnh Hạo lập tức xuất hiện phong bạo nghịch chuyển với vòng xoáy xung quanh. Trong phong bạo này, hắn dừng lại giữa không trung, lập tức vô hình đối kháng lại vòng xoáy xung quanh, tiếng nổ vang không ngừng vang lên xung quanh, dường như có vô số lôi điện vô hình, đang không ngừng nổ bung.



Hắn siết chặt tay phải, hướng về thông đạo duy nhất giữa bầu trời, đấm tới một quyền. Một quyền này, Mạnh Hạo đã bộc phát toàn bộ tu vi của bản thân vào lúc này, mà trong một quyền này, ẩn chứa Thôn Sơn Quyết!



Hóa thành một ngọn núi khổng lồ, ngọn núi này... Chính là núi thứ tư, sơn ảnh nhìn có vẻ mơ hồ, nhưng khoảnh khắc nó xuất hiện, lập tức vùng lên mạnh mẽ, lao thẳng lên đến tận đầu thông đạo trên bầu trời. Dọc đường nó đi qua, tuy không ngừng bị tan rã, nhưng kiên trì một chút thời gian thì không thành vấn đề.



Ngọn núi nhanh chóng lao đi, giữa không trung, còn chưa tới gần thông đạo duy nhất, Mạnh Hạo đột nhiên mở miệng, phát ra một tiếng quát lớn.



- Nát!