Nếu như không gặp gỡ Nghiêm Sâm, có lẽ Chu Vi Ðồng sẽ là một đóa hoa không nở rộ.
Cuộc sống không có chuyện gì bi thảm, chỉ là vô vị không đáng nhắc tới.
Có nhà cửa, vay còn có hai mươi năm, có chiếc xe, thỉnh thoảng lại hay "đau ốm".
Có một bạn trai, nhưng khi cần anh thì lúc nào cũng vắng mặt, giống như không có.
Có công việc, nhưng không có thành tựu gì nổi bật.
Cuộc sống nhàm chán làm cho cô ngày ngày ủ rũ không sức sống, trong lòng trống không lấp đầy bất mãn.
Cho đến khi anh mạnh mẽ xâm nhập vào cuộc đời của cô, buộc cô thấy rõ cảnh giới túng quẫn của mình.
Cô giận anh rất thông minh lại rất lãnh khốc, biết làm thế nào để đả kích cô nhất.
Đau đến nỗi cô không thể không thay đổi, thỉnh thoảng lại nhận được sự dịu dàng quanh co.
Để cho cô mặc dù đau, lại không bỏ được, không kiên quyết rời khỏi anh được.
Anh dùng phương thức riêng biệt để yêu thương đóa hoa nhỏ là cô, chờ đợi nụ hoa chớm nở.
Nhưng đây có phải là yêu? Cho dù đáp án có như thế nào đều làm cho cô mê mẩn.
Trích lời tác giả:
- Đây là tác phẩm đầu tiên của mình nên sẽ có rất nhiều thiếu sót, mong các bạn thông cảm bỏ qua cho. Trong quá trình đọc truyện nếu có chỗ nào chưa hay, chưa mượt thì các bạn góp ý nhiệt tình dùm mình nhé.
- Mình cũng xin gửi lời cảm ơn chân thành đến EI lamnguyetminh đã tận tình hướng dẫn mình edit, thời gian đầu thấy mình có nhiều lỗi, bạn đọc qua chắc cũng dễ điên lắm =))))
- Do là tác phẩm đầu tiên nên thời gian post sẽ không cố định nhé, nhưng mình thuộc tuýp người "đánh nhanh thắng nhanh" nên các bạn cứ yên tâm.lời