Cô biết anh gọi cô về là có việc cần nói chỉ vỏn vẹn 30 phút phải về đã làm cô thấy hồi hộp lo lắng. Dung Ân chưa thấy anh ra lệnh một cách mạnh mẽ có phần áp đặt như vậy nên cô nhanh chóng về. Cô vừa lên lầu vừa gọi cho Phong Vũ.
Thế cậu ấy không sao chứ ạ, khi say cậu ấy hay khóc lắm.
Em đừng lo đã có Đằng Phong rồi. Em đến nhà chưa?
Cô dừng chân nhìn lên lầu, ngập ngừng.
Có thời gian em sẽ kể với anh mong anh sẽ tin tưởng em!
Em không sao là tốt rồi, Mạc Thần yêu em nhiều chứ?
Nghe câu hỏi đột ngột của Phong Vũ cô bất giác mơ hồ về nó- tình yêu có thật sự tồn tại giữ cô và anh hay chỉ là thể xác.
Em sẽ liên lạc với anh sau.
Cô đi lên lầu mở cửa ra đang thấy anh đứng bên cạnh cửa sổ, chiếc rèm đong đưa theo chiều gió, hóa ra anh mở cửa sổ. Mạc Thần đứng nhìn ra ban công tấm kính phản chiếu bóng dâng xinh đẹp đang đứng sau anh. Mới là buổi trưa nên thời tiết đang rất mát mẻ.
Anh không đi làm sao?
Anh quay người lại nhìn bộ dạng của cô bây giờ chưa bao giờ thấy cô ăn mặc như vậy giày cao gót cùng bộ váy gợi cảm này. Thế mà cô nay mặc ra đường gây bao nhiêu sự chú ý.
Anh tiến đến gần chỗ cô, giọng trầm ổn cô cảm nhận được mùi hương quen thuộc của anh.
Tại sao giấu chuyện đó?
Chuyện gì?
Chuyện em ở với tôi, sợ cậu ta ghen à?
Việc là tình nhân có gì đáng phải khoe khoang.
Cô không thèm nhìn vào mắt anh để trả lời xô không giỏi chống chế trước mặt anh bảo sao có biết bao nhiêu con gái phụ nữ mê muội vì anh. Anh tiến lại cô ngày một gần nhìn vào gương mặt cô.
Hình như đã lâu quên nhiệm vụ của một nhân tình rồi thì phải.
Anh chạm vào gương mặt mềm mại đó, vuốt mái tóc dày óng của cô.
Nhìn tôi!
Anh lại ra lệnh cho cô, giọng điệu không to không nhỏ nhưng lại có sức hút vô cùng. Một nụ hôn mạnh mẽ xâm chiếm toàn bộ khoang miệng của cô. Dung Ân khó mà hô hấp nụ hôn dồn dập, bàn tay đang cầm chiếc cổ trắng ngần của cô, một bàn tay khác ôm chiếc ro nhỉ nhắn mà vuốt ve.
Đẩy cô xuống giường, cô cũng ngoan ngoãn để anh làm gì thì làm.
Anh cởi bỏ cà vạt đến chiếc áo sơ mi màu trắng trên người. Cô và anh đã lâu không quan hệ nên nay được thấy lại cơ thể anh người cô khô khan hết cả lên, cô nuốt nước miệng nhìn anh. Ánh mắt có phần ngại ngùng màu nước da trắng, cơ bắp săn chắc. Anh hôn tới tấp, một tay giữ trên đỉnh đầu, hôn môi rồi rời xuống vùng cổ và tai. Hành động đó làm Dung Ân run lên vì nó quá nhạy cảm, rời bờ môi nóng hổi xuống xương đòn quyến rũ anh cắn nhẹ làm cô “ ừm “ một cái làm anh kích thích hơn.
Hơi thở ngày một nóng bỏng của anh và tiếng thở ngày một khó chịu của cô. Anh rất rõ cơ thể cô. Anh hôn lên bờ ngực căng tròn đó và giật chiếc váy mạnh bạo chỉ làm một lần mà chiếc váy đã rời khỏi người cô. Thân thể hiện ra chiếc mặt anh, anh lấy tay đặt lên khuôn ngực căng tròn đó áp mặt xuống khe ngực và cắn mút nó. Cô khó chịu mà nâng người lên lấy tay ôm vòng cổ anh. Cô thấy thật hạnh phúc vì yêu ai đó và được giao cơ thể đó cho người mình yêu.
Anh cởi bỏ đai quần và tiếng kéo khóa quần vang lên, cô chờ đợi. Nhưng lúc như vậy cô lại né tránh quay mặt sang một bên cô không dám nhìn thứ đó của anh, chỉ biết là khi anh tiến vào cô đã thở hổn hển.
“ ừm...a...ha...”
“ nhẹ chút được không, sâu quá rồi,“
Mỗi cú thúc của anh là một lần cô nghênh đón nhô người lên, cô cảm nhận mình đang hút lấy anh, co rút để anh ra vào. Không biết có phải cô được quan hệ với người mà mình yêu nên chuyện này trở nên sung sướng hay là do khi đã lâm vào chuyện này mà sẽ quên đầu óc mu muội.
“ A! “
Anh bắn vào trong cô, cô cảm nhận được, biết bao nhiêu tư thế được anh làm lúc trên giường lại đến cửa sổ lại đến bàn làm việc của anh, cô phối hợp với anh mà không biết mệt. Vì là ban ngày nên cô có thể nhìn thấy toàn bộ cơ thể của anh cứ nghĩ đến một tuần nay anh không về anh đi mua sắm với cô ta làm cô ghen tỵ.
Nên anh càng ham muốn cô càng nghênh đón anh, cô rên rỉ yêu kiều.
Em thích lắm!
Anh hôn ngày một đi xuống dừng trên chiếc bụng phẳng lì nhưng ở đó có những vết rạn. Làn đầu họ quan hệ cô đã nói dối anh là cô bị bỏng thế mà anh vẫn tin..
Người đàn ông làm cô có thai là ai vậy?
Câu hỏi đột ngột làm cô không biết nói như nào, tay nắm chặt ga giường cố gắng nói ra.
Không biết, chỉ biết là hắn đã cưỡng hiếp em.
Mạc Thần nhìn mặt cô còn đang nhuốm ái muội.
Khi hắn hiếp em, em cũng rên rỉ vậy sao?
Dung Ân nắm chặt ga giường đôi mắt ươn ướt nhìn anh. Anh phải nói ra được những lời đó sao. Họ không thể yên ổn được một lúc nào sai vừa nãy còn đang vui vẻ mà.