Này! Mau Buông Cô Ấy Ra

Chương 29




Edit: kentu.

Beta: trangsjk.

Do tự nguyện đăng kí nên Diệp Sơ rất thuận lợi nhận được giấy báo nhập học ngành thiên văn học của trường đại học F. Cùng lúc đó Vệ Bắc cũng thi đỗ trường công an. Cuối tháng tám cậu liền bị ba "áp tải" rời khỏi thành phố A đến một thành phố khác để học. Đến đầu tháng chín lác đác có một số trường đại học bắt đầu khai giảng.

Diệp Sơ đi đến nhà ga tiễn Lâm Mậu Mậu và Triệu Anh Tuấn cùng đi Đại học B, thấy hai người đều lên tàu rồi, phụ huynh hai bên đi tiễn con vừa nói vừa cười trò chuyện.

Vậy là đã xác định rồi sao? Diệp Sơ rất ít khi quan tâm đến việc của người khác nhưng lần này cô lại hỏi han một chút

Lâm Mậu Mậu gật gật đầu, bỗng nhiên hỏi ngược lại Diệp Sơ: "Chúng tớ đều đã xác định quan hệ rồi, còn cậu và tên Vệ Bắc kia thì sao?"

Diệp Sơ bị hỏi nên hơi xấu hổ, lắc đầu: "Chúng tớ không có gì cả."

"Thôi đi, các cậu mà có thể nói là không có gì sao? Kẻ mù cũng nhìn ra được tên kia có ý với cậu! Cậu ngốc thật hay là giả ngốc vậy? Thật ra thì cậu ta cũng không tệ lắm, trừ bỏ tính tình nghịch ngợm,hơi độc mồm độc miệng, ánh mắt hung dữ ra thì những cái khác cũng khá được..."

Diệp Sơ muốn nói: Trừ mấy cái đó ra thì còn có cái khác nữa sao? Nhưng ngay sau đó, tiếng loa thông báo kiểm tra vé vang lên

"Mậu Mậu, đi thôi!" Triệu Anh Tuấn xách một cái vali, đứng ở cửa soát vé quay ra gọi bọn họ.

Lâm Mậu Mậu vội vàng thu dọn đồ chạy theo, lúc đi còn không quên dặn đi dặn lại Diệp Sơ: "Tớ đi nhé, có việc gì thì cứ gọi điện thoại, đợi đến ngày nghỉ thì về cùng đi chơi nhé!"

"Ừ." Diệp Sơ gật đầu.

"Còn nữa, chúng mình đều học đại học rồi, cậu đừng giống như trước kia lúc nào cũng chỉ học bài nữa, cũng nên nghĩ đến chuyện chung thân đại sự của mình đi chứ, tớ thấy Vệ Bắc cũng được đấy."

"Đi thôi." Triệu Anh Tuấn ở bên kia lại gọi.

"Biết rồi, biết rồi, cậu không thấy phiền à?" Lâm Mậu Mậu vội trả lời rồi lại quay ra vẫy vẫy tay với Diệp Sơ: "Tớ đi đây, cậu suy nghĩ kĩ đi, chỉ suy nghĩ một chút cũng không có thai được, phải không?"

Diệp Sơ dở khóc dở cười, vẫy tay nhìn theo hai người đi.

Hai người đi cũng không lâu thì trường đại học F cũng khai giảng.

Ngày mang theo giấy báo đi nhập học, hai vợ chồng họ Diệp mang theo túi lớn túi nhỏ đưa con gái đến phòng , Lưu Mỹ Lệ thấy con gái đăng kí ngành học ít được quan tâm như vậy nên cũng hay để ý. Một bên bà giúp con gái chuẩn bị đồ đạc, một bên nhịn không được mà cằn nhằn: Sau này khó tìm công việc quá, con gái sao lại thích cái ngành thiên văn không phù hợp thế chứ.

“Cô à, kỳ thật học cái gì cũng không quan trọng mà quan trọng là phải học giỏi."

Diệp Sơ nhìn lại nơi có tiếng nói, phát hiện ra người vừa nói là một nữ sinh dáng người nhỏ nhắn, da trắng, trông cũng rất dễ thương. Cô cảm thấy rất biết ơn rồi gật đầu với nữ sinh kia một cái. Lại thấy người bên kia chớp mắt nhìn cô cũng coi như là chào lại.

Thấy cô gái cùng phòng kia nói thế, Lưu Mỹ Lệ cũng không nói thêm gì nữa, bà sắp xếp đồ đạc xong liền cùng chồng ra về,trước lúc đi còn dặn dò tỉ mỉ về cuộc sống sinh hoạt, chỉ sợ con gái lần đầu tiên trọ ở trường sẽ không quen.

Diệp Sơ vẫn kiên nhẫn gật đầu nghe theo, mãi cho đến khi cha mẹ rời đi thì cô bạn da trắng vừa nãy mới đến gần cô.

"Nè, cậu họ Diệp à?"

Diệp Sơ gật đầu một cái: "Tớ tên là Diệp Sơ, còn cậu?"

"Mình tên là Tưởng Phương Phi, về sau cứ gọi mình là Tiểu Phi là được, bạn ấy là Khương Tử- Khương Hồng."Dễ nhận thấy Tưởng Phương Phi là một nữ sinh rất cởi mở, mới có một ngày mà đã bắt đầu thân quen với các bạn trong phòng.

"Chào cậu." Diệp Sơ gật đầu nói với nữ sinh Khương Tử lanh lợi kia một cái: "Tớ tên Diệp Sơ."

Khương tử mỉm cười chào lại cô: "Tớ tên là Khương Hồng, tớ vừa nghe ba mẹ cậu nói chuyện, cậu là người ở đây sao?"

"Ừ." Diệp Sơ gật đầu, định nói gì thì bỗng nhiên nghe thấy một giọng nói khó chịu ở phía trên.

"Người ta buồn ngủ, các cậu có thấy phiền không hả?"

Diệp Sơ ngẩn ra, lại nhìn Tiểu Phi và Khương Tử, trên mặt đều là vẻ mặt chán ghét.

"Hotgirl."Tiểu Phi làm một cái khẩu hình.

Diệp Sơ còn không hiểu chuyện gì xảy ra thì một cô gái xinh đẹp được sắp xếp ở cùng giường với cô liền bịch bịch đi xuống, mặc áo dây quần soóc, dáng người rất đẹp, chỉ tiếc là vẻ mặt nhăn nhó khó chịu, chắc chắn không phải là người dễ gần.

Thấy cô ta đi xuống, Tiểu Phi và Khương Tử đều im lặng.

"Xin chào, mình là Diệp Sơ."Diệp Sơ chào hỏi với cô.

Người bên kia liếc mắt nhìn cô một cái, một lúc lâu sau mới nói ra ba chữ lạnh băng: "Trương Tiểu Giai."

Sau này Diệp Sơ mới biết được người đẹp nóng tính Trương Tiểu Giai học cùng một lớp với cô, còn có cả Trương Phương Phi nữa. Còn Khương Tử là vì khoa Văn Học còn thiếu phòng ở nên phân cô sang đây ở cùng với họ. Vì vậy có thể thấy nữ sinh ngành thiên văn học quả thật không nhiều lắm.

Trong phòng cô, ngoại trừ Trương Tiểu Giai ra, thì hai người bạn kia cũng được.Dù sao ngày đầu tiên nhập học đều khiến cho người ta mệt mỏi, cho nên tối hôm đó mọi người đều đi ngủ rất sớm.

Diệp Sơ vừa nằm xuống thì nhìn thấy chiếc di động mới mua chợt nhấp nháy, trên màn hình là một dãy số lạ.

Cô vừa nhấc máy, không kịp "Alo" một tiếng thì bên kia điện thoại đã có một giọng nói không kiên nhẫn vang lên.

"Diệp Siêu Nặng!"

Một câu này Diệp Sơ liền biết cô bạn xấu xa Lâm Mậu Mậu ở mãi Đại học B xa xôi đã bán đứng cô.

"Ừ." Diệp Sơ khẽ lên tiếng.

"Sao nói nhỏ thế?"Vệ Bắc hỏi.

"Mọi người đều ngủ rồi."Diệp Sơ nhỏ giọng trả lời.

"Sao con gái các cậu lại phiền phức thế, ngủ sớm như vậy làm gì?"

Diệp Sơ xấu hổ, lại nghe Vệ Bắc nói tiếp: "Ngày nhập học đầu tiên của cậu thế nào? Trường học có tốt không?"

"Ừm, cũng không tệ lắm." Diệp Sơ nhỏ giọng trả lời một câu, nghĩ lại thì cảm thấy người ta cố ý gọi điện thoại đến để hỏi thăm mình,nếu không hỏi lại một chút thì cũng ngại, vì thế liền nói: "Còn cậu, trường học có tốt không?"

Nghe thấy Diệp Sơ quan tâm đến mình, giọng nói đầu bên kia dịu dàng hơn rất nhiều: "Cũng tốt, chỉ là rất nhớ cậu."

Tiếng nói vừa dứt, giường ở bên trên liền xuất hiện một khuôn mặt nhăn nhở cười tít mắt hỏi: "Anh Bắc, gọi điện thoại cho bạn gái à? Thật là dịu dàng nha...."

"Bạn gái cái gì?Là bà xã của tao!"Vệ Bắc mắng một câu.

Diệp Sơ 囧, chợt nghe thấy tiếng đập chân rồi sau đó là tiếng mắng của Trương Tiểu Giai: "Muốn gọi điện thoại ra ngoài mà gọi, có biết người ta đang ngủ không hả?"

"Sao vậy?"Vệ Bắc thận trọng hỏi.

"Không có gì."Diệp Sơ vội vàng nhỏ giọng nói; "Tớ muốn đi ngủ, không có việc gì nữa thì tớ cúp máy trước đây."

"Ê! Cậu vội cái gì hả? Diệp Siêu Nặng! Diệp...."

"Tút, tút, tút...." Điện thoại đã ngắt.

"Shit!" Cậu tức giận đến mức suýt ném cái điện thoại đi.

"Anh Bắc bị người yêu ngắt điện thoại à?" Tên ở giường trên lại bày ra cái vẻ mặt dò xét

"Cút!"Vệ Bắc đạp một cái vào giường, "Đã bảo là bà xã của tao!"

"Bà xã mà lại cúp điện thoại của anh?"

"Con mẹ nó!sao mày nói nhiều thế hả!" Đang nói thì di động của Vệ Bắc nhận được một tin nhắn.

Bà xã: Gọi điện thoại ảnh hưởng đến các bạn cùng phòng nghỉ ngơi, ngày mai lại nói chuyện tiếp

Nếu Diệp Sơ mà biết Vệ Bắc lưu tên mình trong danh bạ như thế này thì chắc rằng cả đời cô sẽ không bao giờ gửi tin nhắn cho cậu nữa, nhưng tiếc là cô lại không biết.

Nhìn thấy tin nhắn điện thoại trên tay hiện chữ "bà xã" gửi lại cho mình cái gương mặt cười, Vệ Bắc không nhịn được mà tâm hồn bay bay.

Tuân lệnh, bà xã ^_^

Nhìn tin nhắn nhanh chóng được gửi lại, Diệp Sơ hối hận đấm xuống giường: Ai bảo mày tùy tiện gửi tin nhắn hả! Ai bảo mày viết hình mặt cười làm gì!

Trong lúc vô cùng hối hận cô đã ngủ thiếp đi lúc nào không biết.