Nắng Hạ Và Em

Chương 19: Tình cờ




Tối thứ Năm.

Anh Thi, Quân, Tiên có tôi nữa cả bọn kéo nhau đi chơi. Chủ yếu là chúng tôi đi ăn vặt và dạo phố cùng nhau. Đi mỏi chân chúng nó mới vào một quán trà sữa uống rồi ngồi chơi game, bên vai phải tôi được Anh Thi đánh bốp bốp vài cái, tôi khó hiểu nhìn qua nó.

" Đau, con này bị gì thế? "

" Chắc nó lên cơn mày ơi. " Con Tiên cười rộ lên, Anh Thi lườm nó một phát rồi chỉ tay qua tấm kính trong suốt có thể nhìn xuyên qua thấy được phía bên đường.

" Đ*t , nhìn kìa. Hình như là Minh Vũ lớp mình phải không? "

Tôi dời tầm mắt sang hướng tay nhỏ bạn đang chỉ, đúng rồi kìa Minh Vũ nó ở bên đường đối diện nhưng nó không đi một mình. Tôi nhìn thấy kế sát bên Vũ là một cô gái chỉ đứng tới cằm anh, tay bạn gái đó khoác hẵn vào tay của Vũ.

Từ góc nhìn này trông họ có vẻ cười nói rất thân mật chẳng khác gì những cặp đôi đang đi hẹn hò. Đôi mắt sâu thẳm của tôi dán thẳng vào hình bóng của hai người đấy thì bị giọng nói có phần nghiêm túc của Hoàng Quân làm cho bừng tỉnh.

" Mày ghen hả Hân? Mặt mày trông có vẻ khó coi rồi đấy. " Quân nó nhướn mày cầm cốc trà sữa vị matcha uống một ngụm.

" Tao không biết nữa, tao cứ thấy trong lòng khó chịu, cảm giác cứ như nào ấy. " Nhẹ giọng đáp lại nó.

" Rồi xong hiểu luôn. " Anh Thi tặc lưỡi, thái độ khiến tôi có phần không hiểu.

" Ca này thì tao chịu, hết cứu. " Tiên nó ngồi gần tôi cũng lắc đầu, thở dài một hơi ngán ngẩm.

" Ê bây ơi bây nhìn kìa. " Nhỏ bạn thân tôi kêu lên, vì sự tò mò liền ngoái đầu lần nữa nhìn xuyên qua tấm kính kia.

Hình ảnh được thu vào mắt tôi lúc này là cảnh của một nam một nữ đang hôn nhau, không ai khác chính là người mà nãy giờ đám bạn tôi bàn tán. Minh Vũ có phần cúi thấp người xuống, khuôn mặt của nó bị đầu của bạn nữ kia che khuất không thể nhìn thấy .

Tôi chưa từng nghĩ rằng khi nhìn Minh Vũ ở bên người con gái khác lòng tôi lại khó chịu đến mức này, có phải tôi thích nó rồi không? Hay vì điều gì lại khiến tôi hụt hẫng, thất vọng đến như thế? Rất nhiều câu hỏi thoáng qua trong đầu tôi, sững người mất vài giây thì giọng nói của ai đó lại cất lên.

" Mày ngu quá con ạ, mày biết thằng Vũ nó là người như thế nào mà đúng không? Chuyện tình cảm của mày thì bọn này không dám xen vào nhưng tao khuyên mày nên tránh nó thì hơn, đừng để mọi chuyện tới bước đường cùng lại hối hận không kịp " thằng Quân hơi nhếch miệng nói.

" Ừm tao thấy thằng Quân nói đúng ấy, có khi Vũ nó chỉ xem mày là một con mồi yếu ớt để nó trêu đùa mà thôi Hân ạ, tỉnh táo lại, đừng tự vùi mình vào trong thứ ảo ảnh được gọi là ' tình yêu màu hồng ' mà nó mang lại cho mày nữa. " Thi nghe Phương Tiên nói xong thì gật gật nhẹ đầu bày tỏ thái độ đồng tình.

Mệt mỏi ngã lưng trên chiếc giường êm ái, hình ảnh khi nãy cứ xuất hiện mãi trong tâm trí tôi. Bọn kia nói cũng không sai, tôi không nên có mối quan hệ gì với Vũ cả càng không liên quan đến nó là tốt nhất.

Lười biếng với tay lấy chiếc điện thoại rồi vào mess, phần chat hiển thị ai kia đang hoạt động. Cùng lúc đó tôi nhận được tin nhắn của người bạn cùng bàn được tôi bắt gặp vừa nãy không lâu.

' Mày đang làm gì đó? '

' Hân ăn tối chưa? Đi ăn với tao không? '

' Mày có chuyện gì à? Sao lại seen không rep? '

Từ nãy đến giờ tin nhắn được chuyển tới tôi chỉ toàn seen chứ không hề trả lời lại, phải biết trả lời như nào đây? Không lẽ cứ nói thẳng là ' tao muốn tránh mặt mày nên mày đừng nhắn cho tao nữa ' hả?

Đang bối rối không biết phải trả lời như nào thì màn hình điện thoại hiển thị thêm một dòng tin nữa.

' Mai tao lại đưa mày đi học nhá? '

' Không cần. ' Không nghĩ ngợi gì mà nhấn gửi qua cho cho người kia.

Hình như Vũ nó cũng biết tâm trạng tôi đang không tốt nên chỉ thả tim rồi không nhắn thêm gì để tránh làm phiền tôi.

Cả đêm lăn qua lăn lại trên chiếc giường, thật sự không thể nào ngủ nổi. Những câu nói của đám bạn tôi cứ như văng vẳng bên tai, sau một lúc suy ngẫm về những lời chúng nó nói tôi lại càng thấy có lý.

Để Vũ không thể lôi tôi vào cái ' trò chơi tình yêu ' mà nó đặt ra chỉ có một cách giải quyết chính là tránh mặt Minh Vũ và xem như chúng tôi chưa có mối quan hệ gì với nhau cả. Nghĩ đến đây tâm trạng tôi lại tụt dốc không phanh, cái cảm giác bức rứt trong người lại một lần nữa xuất hiện.