Nắng Hạ Và Em

Chương 15: Minh Vũ's POV




Hôm ấy tôi gặp em tại cửa hàng tiện lợi GS25.

Nhớ như in cái ngày đó là mùa hè năm lớp mười, trong lớp tôi không để ý em nhiều nếu không nhờ cuộc gặp gỡ này có khi tôi lại không biết em là ai luôn ấy.

Tôi đẩy cánh cửa bước vào cửa hàng tiện lợi mua chút đồ, đang lựa đồ thì ngó qua thấy con nhóc đứng gần đấy đang nhón chân lên để lấy gói bánh. Nhìn một lúc vẫn chưa thấy nó lấy được, đưa tay lấy gói bánh bỏ vào giỏ cho em, câu nói đầu tiên mà nó nói khiến tôi sốc đơ cả người.

" Con cảm ơn chú ạ " Nó lễ phép cúi đầu cảm ơn tôi.

Cái gì? Em vừa gọi tôi là gì cơ? Chú á? Trông tôi già đến thế luôn hả?

Gạt những suy nghĩ trong đầu rồi ra quầy để thanh toán, vừa bước ra cửa hàng tiện lợi đi được vài bước thì nghe thấy tiếng gọi.

" Chú ơi chú ơi. "

Xoay đầu về phía sau, ánh mắt hướng về người con gái đang chạy lại, miệng em nở một nụ cười. Nó xoè tay đưa cho tôi một cây kẹo mút vị dâu.

" Cho chú nè, cảm ơn chú khi nãy đã lấy đồ giúp con ạ. "

Tôi nhận lấy cây kẹo từ tay em, khoé môi vô thức cong lên vì tôi đang đeo khẩu trang nên chắc em không thấy được, giờ tôi mới nhìn rõ được khuôn mặt của người con gái này. Rất quen, hình như tôi đã gặp ở đâu rồi nhưng không thể nhớ ra.

Thấy tôi đã nhận kẹo em vui vẻ tạm biệt rồi bỏ đi. Bước chân tôi cứ thế bước đi thong thả, trong đầu tôi bây giờ là hình bóng của người con gái vừa nãy.

Cố gắng nhớ ra xem tôi và em đã từng gặp mặt nhau chưa trông em rất quen, tôi quên mất hỏi tên em nữa chứ. Thôi bỏ đi.

________________________________________

Ơ ai trông quen thế nhỉ? Con nhóc nấm lùn ở cửa hàng tiện lợi này.

Vãi, tôi không ngờ được là em và tôi học chung lớp luôn đấy, bảo sao nhìn em thấy rất quen một phần không thể nhớ ra chắc là vì em không có ấn tượng gì trong tâm trí của tôi cả. Nhưng đấy là lúc trước, bây giờ thì có rồi.

Em không nhận ra tôi vì ngày đó tôi đội mũ và đeo thêm khẩu trang, không nhận ra cũng đúng thôi.

Mọi người chắc cũng không xa lạ gì với cái tên Nguyễn Hoàng Minh Vũ học sinh ở lớp 11A3 nhờ? Chính là tôi đây, tôi hay được mấy bạn trong trường gọi là hotboy khối 11. Nhà mặt phố bố làm to, đẹp trai, thành tích học cũng ổn.

Chính vì vậy mấy bạn nữ trong trường rất thích tôi, à nhắc đến tôi chắc mọi người cũng sẽ nghĩ đến mấy kiểu người đểu đểu redflag đúng không?

Tôi thừa nhận là tôi sai trong việc lấy tình cảm của người khác ra làm trò đùa, nhưng trong số những người tôi đã quen thì có ai yêu tôi thật lòng à?

Họ đến với tôi đều vì tiền, muốn quen tôi để nổi tiếng và được mọi người trong trường quan tâm. Biết khi nào mới tìm được người yêu tôi thật lòng đây?

Thời gian cứ thế trôi qua, sáng nay xe tôi bị hư nên phải đi bộ đến trường. Định bắt Grab đi nhưng nhà tôi cũng gần nên thôi đi bộ xem như tập thể dục buổi sáng luôn.

Đang xem tin nhắn của thằng bạn thì từ đâu chiếc xe lao thẳng vào, lạy hồn tôi mất đà ngã người sang một bên. Hình như chân tôi trật c** m* nó rồi, cọc vãi sáng sớm mà đã như này. Thằng nào chạy ẩu thế?

Ủa? Không phải con trai, lại là em à? Tình cờ thật, em luống cuống đỡ tôi đứng dậy rồi hỏi tôi có bị thương ở đâu không, nhìn con nhóc đối diện mặt nó lộ rõ sự lo lắng cho tôi. Tự ép mình không được cười thành tiếng, xem ra em cũng có chút gì đó...dễ thương.

Em đèo tôi đến trường rồi đỡ tôi lên phòng y tế, trong trường bao nhiêu là ánh mắt hướng về phía bọn tôi. Đã quen với việc này nên tôi thấy bình thường, hình như em hơi ngại cứ cuối đầu vừa đi vừa nhìn xuống đất.

Nhìn bộ dạng em lúc này như con cún vừa bị chủ mắng ấy, nào Minh Vũ không được cười, không được cười.

Cũng hên chân tôi chỉ vài hôm là khỏi, nhưng dù gì em cũng tông trúng tôi mà. Cứ thế rồi thôi á, không dễ dàng vậy đâu. Tôi bắt em chịu trách nhiệm, cứ tưởng em phản đối kịch liệt lắm nhưng tôi chỉ thấy em đơ người ra một lúc rồi đồng ý.

Cảm xúc trong lòng tôi bây giờ có chút bất ngờ xen lẫn một cảm giác gì đó rất lạ.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Chân tôi hiện tại đã bình phục hoàn toàn, vậy là tôi không được em chở đi học nữa à? Chán thế, tôi thích cái cảm giác đi học cùng em, ngồi phía sau xe trò chuyện với em mỗi buổi sáng như thế. Không lẽ chân hết đau rồi nhưng vẫn mặt dày nói em chở đi học.

Lúc này một suy nghĩ lướt nghĩ không tồi lướt ngang qua đầu tôi. Đúng rồi, giả đau chân!! Thêm vài ngày nữa chắc cũng không sao đâu ha, đợi xe tôi sửa xong sẽ không nhờ em nữa.

Thế đ** nào giờ giải lao chính mắt tôi thấy em đã ra khỏi lớp rồi nên mới dám rượt thằng Tiến chạy quanh lớp, ai ngờ..em đứng ở trước cửa lớp đâu. Hiện giờ đầu tôi trống rỗng không nghĩ được lí do gì để giải thích với em cả.

" Hân ơi nghe tao giải thích.."

Không biết em có nghe được câu nói đấy không hay là giả điếc rồi đi luôn, chuyến này lành ít dữ nhiều rồi đây. Thở dài một hơi vào chỗ ngồi chờ em lên lớp rồi tính sau, vậy mà lên lớp em không thèm liếc sang tôi dù chỉ một cái.

Đang trong giờ học, tôi ghi một bức thư xin lỗi rồi gấp thành máy bay giấy kêu mấy đứa bàn trên cúi người thấp xuống một tí để tôi phóng lên, tôi có thể nhờ mấy đứa nó chuyền nhưng tôi lại không thích vậy, mất hết sự lãng mạn rồi.

Máy bay của tôi đáp chính xác ngay vị trí trên bàn của em, tự hào về bản thân chưa được mười giây thì thấy em đọc xong rồi vò nhăn tờ giấy của tôi vứt vào ngăn bàn, vờ cờ lờ có cần phũ thế không Hân ơi.

Đành phải mặt dày một lần bám theo em, năn nỉ mỏi hết cả mồm để Ngọc Hân chở tôi về. Em lạnh lùng quá, không chỉ vứt cho tôi một từ " không " mà còn định cho tôi đi bộ về nữa, lúc em sắp đi tôi nhanh chóng ngồi lên xe.

Một lúc sau thì Hân mới biết, dự định ngày mai sẽ chở em đi học để bù cho mấy hôm nay em đưa đón tôi từ trường về đến tận nhà. Chuyện xin địa chỉ nhà em dễ thôi mà, tôi mất hết 500 nghìn để moi thông tin này từ Anh Thi đó các bác ạ.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Nay tôi có hẹn đi xem phim với Hân đấy.

Chuẩn bị thật kĩ rồi qua đón em.

cánh cửa kia mở ra, ngay tại đây, trong mắt tôi là hình dáng của người con gái nhỏ bé nhìn vào chỉ muốn ôm cho một cái.

Vũ Hà Ngọc Hân có thật không vậy? Em xinh vãi cả đ**.

Phải nói là trong những người bạn nữ mà tôi quen biết thì Ngọc Hân chắc là người ấn tượng với tôi nhất, em đẹp theo kiểu nhẹ nhàng, trong sáng chứ không son phấn quá đậm.

Thích nhất là cái má tròn tròn trắng như bông của em, nhìn đã muốn cắn cho vài phát.

Đứng hình vài giây trước sự xinh đẹp này, mãi mới nghe thấy được tiếng đối phương kêu mình. Tôi bị làm sao thế này???

Không biết em thích xem phim không ta? Nhưng tôi sợ em chưa ăn gì lại đói do xem phim thì khá lâu, cũng may là em ăn rồi. Mua vé xong thì có vài bàn nữ chạy lại xin in4 tôi.

" À xin lỗi nhé bạn gái anh đang đợi ở đằng kia. "

Ý tôi muốn nói bạn là con gái, còn mọi người muốn nghĩ sao cũng được=)))

Tôi đang mong chờ đến đoạn xem phim kinh dị, em sẽ thấy sợ ơi là sợ rồi ôm tôi, gục mặt vào vai tôi giống như trong phim tình cảm. Ừm cảm lạnh thì có, chiếu hết nửa bộ phim rồi em chỉ nhìn mấy con ma rồi cười cười quay sang tôi.

" Vũ, nhìn kìa con ma kia mắc cười ghê ấy " Là đến đoạn ôm dữ chưa? Đến đoạn em sợ chưa?

Đổi kịch bản cho nhau vậy, chờ đến cảnh hù tôi liền ôm lấy cánh tay em. Ngọc Hân không hất tôi ra cứ để thế cho tôi ôm đến cuối bộ phim luôn.

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Tôi muốn cho thằng Tiến đổi chỗ, hôm qua nó khen Phương Tiên dễ thương.

Người bạn thân tốt như tôi có ý tốt muốn giúp cho nó ngồi cùng bàn với người mình thích thôi nên sang hôm sau cô vừa vào lớp tôi lên để xin cô chuyển chỗ.

" Cô ơi, cô có thể chuyển chỗ bạn Tiến đi lên bàn bạn Tiên được không ạ? Nó nói chuyện nhiều quá khiến em không tập trung học được, chuyển bạn Hân xuống bàn dưới để Tiến nó lên trên cho Tiên kèm được không cô? "

Nghe tôi nói xong cô gật đầu chấp nhận.

Chắc mọi người cũng đã biết chuyện về tin đồn hẹn hò của tôi và Ngọc Hân nhỉ?

Có rất nhiều ý kiến, tiêu cực cũng có, tích cực cũng có. Không thích thì thôi sao cứ phải bình luận trên bài đăng confession nói những lời không hay về Ngọc Hân của tôi vậy.

Lấy chiếc acc clone lâu rồi không sử dụng trả lời hết những cái bình luận ngứa mắt kia.

' Bông hoa nhài cắm bãi c*t trâu hả? '

Tôi nhấn vào trả lời bình luận trên.

' Đánh răng chưa? Mồm thối vcđ. '

Không biết em có buồn vì việc này không, mong rằng em sẽ không vì chuyện này mà tránh mặt, không nói chuyện với tôi nữa.