Nắng Hạ Nhất Phương

Chương 21: Tiền chuộc.






Bọn cướp cuối cùng cũng hết kiên nhẫn, tên đại ca nháy mắt, nhận được tín hiệu, một trong hai tên đàn em của hắn đứng dậy, dơ điện thoại đi tới chỗ tôi thở phì phò mắng:

“Con mẹ nó, bọn này không có thời gian đùa giỡn với cô, ngoan ngoãn phun số điện thoại ra rồi gọi người bảo mang tiền tới đây, bằng không bọn này mặc kệ cô là thiên kim tiểu thư hay là tiểu tổ tông, chắc chắn liền cho cô lãnh đủ!”

Tôi biết rằng thời gian không còn nhiều nữa, chỉ còn cách đành chiều theo ý bọn chúng, nếu không sợ là tôi đến bộ xương cũng chẳng còn.

“Được được, các anh đừng vội, nào tôi đọc số điện thoại cho, mau bấm đi.”

Tên đồng bọn thấy tôi ngoan ngoãn nghe theo thì hài lòng nhếch khóe miệng, tay hắn nhanh nhẹn bấm số, còn rất cẩn thận mà soát lại với tôi một lượt. Không lâu sau, chuông điện thoại reo, nhưng người ở đầu dây bên kia dường như không có ý định bắt máy.

‘Tút..tút’

Chết tiệt, đây là lúc nào mà còn không bắt máy chứ!! Ba ba!!

Sau tiếng tút ngân dài từ điện thoại phát ra, tên đồng bọn đứng trước mắt tôi tưởng như đã hoàn toàn hết kiên nhẫn, hắn nhíu mày rồi lại chép miệng, còn phóng một ánh mắt không hài lòng tới chỗ tôi. Đại ca trong số chúng đã không thể ngồi yên, hắn lườm tôi rồi bực dọc hỏi lại:

“Số điện thoại này là cô cố ý đọc sai? Hoặc là một số vớ vẩn nào đó?”

Sống lưng tôi lạnh toát, cố gắng gượng ép chính bản thân mình bình tĩnh nhất có thể.

“Làm sao có thể? Đây chính là số của ba tôi, tôi làm sao có thể đọc nhầm, có thể ba tôi thấy dãy số lạ phiền phức cho nên không muốn nhận.”

Bọn chúng nửa tin nửa ngờ nhưng tay chân vẫn nhấn số rồi gọi lại một lần nữa, thật may mắn, lần này chỉ hai tiếng chuông reo, đã từ trong điện thoại phát ra hai tiếng ậm ừ của ba.

“Alo? Ai vậy?”

-“A, Khiết tổng phải không? Gọi được cho ông cũng thật là cực khổ quá.”

“Có chuyện gì thì nói nhanh lên, không có thời gian.”

-“Cũng không có chuyện gì to tát, chỉ là con gái của ông, đang ở trong tay tôi..”

Tên đại ca còn chưa nói xong, điện thoại lại lần nữa vọng ra giọng nói ngờ vực của ba hỏi lại:

“Chờ chút, cậu là đang nói đứa con nào của tôi cơ?”

-“Con gái ông, Khiết Hạ tiểu thư.”

“Nó đang ở trong tay cậu?”

-“Phải.”

“Có nhầm hay không? Cân nặng của nó một con heo còn thua, làm sao có thể ở trong tay cậu? Vớ vẩn.”

Bọn chúng nghe xong quả nhiên cả người đã cứng đơ như đông đá, nhưng rất nhanh đã tỉnh lại, nhận ra rồi quát to.

“Khiết tổng, chúng ta đi lạc hướng rồi, vấn đề ở đây không phải là nặng hay đang ở trong tay ai, chính là chúng tôi bây giờ đã bắt được con gái ông rồi, nếu còn muốn cô ta vẹn toàn thì mau mang năm tỷ đến đây chuộc người đi.”

-“Nó làm sao mà đáng giá tận năm tỷ? Mấy cậu bắt người mà còn không điều tra cho kĩ đi à? Tôi làm gì có đứa con gái nào? Cái gì mà Khiết với chả Hạ, tên giống tên thôi, vậy nhé, tạm biệt.”

‘Tút..’

???

A! bây giờ không chỉ có bọn bắt cóc, đến chính tôi bây giờ cũng đã đông cứng tại chỗ, ba ba làm sao lại nhẫn tâm từ bỏ một đứa con gái tuyệt vời như tôi?

Ba tên bắt cóc khó hiểu đồng loạt quay đầu, cùng mục tiêu là tôi mà dồn dập hỏi:

“Cô chắc là chủ nhân của số điện thoại này là ba ruột của cô chứ?”

-“Tôi cũng không chắc..”

Bọn chúng còn chưa kịp tức giận với tôi, từ phía cửa ra vào phát ra một tiếng súng, đồng thời một trong hai tên đàn em cũng lập tức ngủm tại chỗ. Hai tên còn lại thấy vậy thì rút súng ra rồi nhanh nhạy vào tư thế phòng ngự, quan sát tứ phía, tên đại ca có vẻ thông minh hơn, hắn rút dao ra kề sát cổ tôi, ép sát tôi làm con tin.

Thần phật ơi con sẽ không phải trong hôm nay liền như vậy ngủm củ tỏi thật đấy chứ!