Chương 29: Tuyết quốc
-Lạnh quá, sao người dân Tuyết quốc có thể quen với cái thời tiết kiểu này quanh năm được trời?
-Hihi, sự thích ứng của con người tốt lắm nha. Hơn nữa biểu hiện của cậu không phù hợp với một người có ý chí cường đại tí nào.
Trong cánh rừng giữa mùa đông Tuyết quốc, Eve trêu chọc Yakumo, người đang được bao phủ bởi tận hai lớp áo ấm dày.
-Im đi, có thể chịu lạnh với ưa thích cái lạnh là hai việc hoàn toàn khác nhau biết không hả.
Yakumo phản bác trong lúc nhìn hai tên bằng hữu quái thai của mình.
-Thế quái nào hai người có thể mặc hai cái kimono mỏng manh đó trong cái thời tiết lạnh giá thế này được chứ? Tính đóng giả tuyết nữ à?
-Như vầy á?
Ầm…
Tiếng đổ nát vang lên, Yakumo giật mình chuyển tầm mắt từ Eve sang hướng khác, một cây cổ thụ hai người ôm không xuể bị đẩy ngã bởi một tảng băng lớn bất quy tắc.
Băng độn?
Giật mình nhìn về phía Nanami, đập vào mắt cô là một thiếu nữ mặc kimono với những bông tuyết vờn quanh người.
-Giống thật đấy. Mà khoan, cậu học được băng độn từ lúc nào thế?
-Lâu rồi, nhưng không dùng thôi.
-Vậy sao? Cũng phải, cậu vốn thông thạo cả năm loại độn thuật, nhưng chỉ thường dùng phong độn nhỉ, cũng chẳng bất ngờ khi cậu biết các huyết kế giới hạn độn thuật mà không dùng.
-Ừ, vì phong độn là thuộc tính hợp với phong cách tớ nhất, nhanh chóng, sắc bén và linh hoạt.
Đúng thật, phong cách chiến đấu của Nanami luôn là tốc độ và kỹ thuật nhỉ.
-Nhưng nếu chỉ thế thì cậu có thể dùng các huyết kế độn thuật có phong thuộc tính được mà nhỉ, như là dùng băng độn tạo một lưỡi đao gió lạnh?
Nghe câu hỏi từ Yakumo, Nanami im lặng một hồi rồi trả lời.
-Các huyết kế độn thuật tuy là không tệ, nhưng rất phiền phức, tớ có thể tạo ra các huyết kế độn thuật bằng cách kết hợp hai loại độn thuật ngẫu nhiên trong năm loại độn thuật căn bản, nhưng nó cần tớ phải chuyển hóa thuộc tính chakra thành hai loại thuộc tính cần thiết, sau đó phải kết hợp hai loại chakra đó lại mới có thể tạo thành thuộc tính mới, nó phiền thêm một bước, còn làm nhịp chiến đấu của tớ chậm đi một chút, tóm lại không đáng.
-Huyết kế độn thuật còn có nhược điểm này sao?
Bất ngờ với nhược điểm chung của loại huyết kế giới hạn thường gặp nhất này, Yakumo im lặng suy ngẫm. Cứ thế, ba thiếu nữ tiếp tục tiến bước trong cánh rừng giữa mùa đông.
-Đúng rồi, vậy còn mấy gia tộc huyết kế giới hạn loại độn thuật thì sao? Có thể khống chế chakra để chuyển đổi thuộc tính chakra không phải một cuyện đơn giản gì. Nhưng tại sao các gia tộc đó lại có tỉ lệ thức tỉnh huyết kế giới hạn khá cao nhỉ? Hơn nữa nếu các huyết kế giới hạn gia tộc này thật sự dùng cách như cậu nói, vậy thì nên gọi là bí thuật thì đúng hơn.
Như một đứa trẻ tò mò, Yakumo đưa hàng loạt câu hỏi về phía Nanami.
-Vì bẩm sinh,... Người bình thường sẽ chỉ có thể có các thuộc tính chakra trong năm thuộc tính cơ bản, nhưng các thành viên gia tộc này đôi lúc sẽ xuất hiện những cá thể trời sinh có thuộc tính chakra của huyết kế độn thuật gia tộc họ, những người đó không cần phải chuyển đổi chakra thành hai thuộc tính rồi kết hợp chúng lại thành một thuộc tính mới, mà trực tiếp chuyển đổi chakra thành thuộc tính huyết kế độn thuật.
-Giống như gia tộc Yuki, người thức tỉnh huyết kế giới hạn của tộc này sẽ trời sinh có thủy, phong, băng ba thuộc tính này, khi thi triển băng độn, họ chỉ cần chuyển hóa thuộc tính chakra trực tiếp thành băng thuộc tính, còn người khác ngoài tộc muốn dùng băng độn, thì chỉ có thể như làm tớ.
Ra vậy, nếu thế bọn họ sẽ lợi thế cao trong việc khống chế tinh vi huyết kế độn thuật nhỉ, dù sao một bên là trực tiếp, một bên là gián tiếp. Cũng vì vậy mà Nanami mới không thích dùng, dù sao thì mỗi nhẫn thuật của cậu ấy đều rất tinh vi, hơn nữa lấy năng lực của cậu ấy thì cũng không cần huyết kế độn thuật làm gì, phong độn của Nanami đã mạnh lắm rồi.
.
.
.
-Này Yakumo, cậu hết thấy lạnh rồi sao?
Hơi lạnh thổi vào gáy tai, khiến cho người vốn đang chìm vào suy ngẫm mà quên đi cái lạnh - Yakumo đột nhiên sởn tóc gáy.
-Lạnh đấy, cậu ác vừa thôi, tớ mới quên cái lạnh được một lúc mà Eve.
Tức giận, thiếu nữ cúi xuống lụm tuyết vo tròn thành bóng rồi ném về bạn thân của mình.
-Haha, dám ném tớ, Yakumo hôm nay gan lắm, ăn tuyết này.
-Tớ sợ chắc, cậu có ngon đừng né.
-Nói cậu mới phải, cậu không né trước đi rồi tớ không né.
-Quỷ mới tin cậu.
-Hahaha…
.
.
.
=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=
-Khụ khụ khụ,...
-Tiểu thư, ngài vào nhà đi, ở ngoài này trời lạnh lắm.
Trong khuôn viên của một căn nhà phong cách nhật truyền thống, một cô gái đang dắt tay một cô bé tóc nâu xinh xắn vào nhà.
-Ai… thật tội nghiệp tiểu thư, thể chất cô ấy ngày càng yếu.
-Đúng thật, coi như người tộc ta trời sinh thể chất kém hơn người, nhưng cũng không như tiểu thư dạng này kém.
Ở một góc khuôn viên nhà gần đó, hai cô gái trẻ nói nhỏ trò chuyện.
-Ông trời đố kỵ anh tài, từ lúc tiểu thư thức tỉnh huyết kế giới hạn tới giờ, thể chất cô ấy ngày càng kém, cứ thế này thì tiểu thư sinh hoạt hàng ngày cũng mệt chứ đừng nói gì làm nhẫn giả.
.
.
.
-Đây là?
Nhìn khung cảnh quen thuộc xung quanh, Yakumo lập tức trở nên cảnh giác, lúc nãy cô không phải đã cùng Nanami và Eve nhảy xuống cái hồ kỳ lạ trong hang động ở tuyết quốc sao? Sao giờ lại về nhà rồi? Không, không đúng, đây là ở quá khứ, nói chính xác hơn là ảo thuật.
Nhưng không kịp để Yakumo đưa ra đối sách, khung cảnh xung quanh dần trở nên mờ ảo, khi mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng trở lại thì cô đã ở một nơi khác.
=-=-=-=-=-=-=
=-=-=-=-=-=-=