Chap 27: Linh căn
Trên một khoảng sân rộng lớn, chính giữa dựng lên một cái bục lớn hình tròn cao hơn đầu người, trắng muốt giống như đều làm từ ngọc thạch. Chính giữa nó có một lối bậc thang dẫn lên.
Đứng phía dưới sân, Thái Học Minh hai tay chắp sau lưng mà nhìn.
Dương Nam dẫn theo Tần Ngọc Dao bước lên ngọc đài. Phía trên đó cũng không phải toàn bộ trống trơn mà phía chính giữa khoanh lại một vòng tròn lớn trông giống y như một cái mâm ngọc khổng lồ. Ở phía trung tâm có một đồ án âm dương khắc sâu trên đó. Xung quanh nó là năm lỗ tròn nằm cân đối, cùng những hoa văn đầy huyền bí. Đây chính là Trắc Linh Bàn, một loại pháp khí quan trọng để kiểm tra tư chất của người tu tiên, cũng là công cụ giúp tuyển chọn đệ tử của phần lớn tông môn.
Tu tiên giả bình thường cũng có thể dùng những thủ pháp đơn giản để kiểm tra tư chất linh căn của một người. Người có tu vi càng cao thì có thể kiểm tra càng chính xác. Tuy nhiên những bậc "cường giả" trong tông môn cũng sẽ không lãng phí thời gian để làm những chuyện này. Bởi vậy, người ta mới chế tạo ra một loại pháp khí có thể thay thế họ đánh giá chuẩn xác tư chất tu tiên của một người.
Dương Nam đưa mắt nhìn xuống chỗ Thái Học Minh, thấy hắn chỉ nhẹ gật đầu liền định bắt đầu thì bỗng một giọng nói lanh lảnh từ đâu xa truyền tới.
"Cha! Người có chuyện gì làm ở nơi này vậy! Ồ, tiểu muội muội này là con cháu nhà ai, sao ta chưa thấy bao giờ đây?"
Thái Học Minh bình thường nghiêm nghị nhưng nghe thấy tiếng nói này trên mặt không khỏi biểu hiện ra chút bất đắc dĩ.
"Linh Châu! Không phải nói con đi tu luyện hay sao. Chạy tới nơi này làm gì chứ."
"Con cũng là muốn nhờ Hàn cô cô đưa đến nghiên cứu cái Trắc Linh Bàn này mới tới đây, cha cũng đừng nghĩ xấu về con như thế chứ!"
Người lên tiếng là một thiếu nữ chừng mười tám đôi mươi, hai bím tóc dài buộc lại sau lưng, khuôn mặt toát lên đầy vẻ hoạt bát năng động. Nàng tên Thái Linh Châu, cũng chính là con gái độc nhất của vị chưởng môn này. Có thể nói là sinh ra đã sướng từ trong trứng, chính là được yêu chiều từ nhỏ.
Tới cùng nàng là một nữ tử ăn mặc điềm đạm, khí chất giản dị nhưng cũng không mất đi phần xinh đẹp. Giọng nói cũng hài hòa với dáng vẻ lúc này nhẹ nhàng vang lên.
"Đúng vậy! Sư huynh, ta đang nói tới đặc thù của Trắc Linh Bàn này, là loại pháp khí cố định phải lợi dụng linh mạch để hoạt động. Linh Châu nói muốn tới xem kỹ lại nên hai người chúng ta mới tới đây..."
Thái Học Minh cũng không muốn nói nhiều tới chuyện này mà chỉ hướng Tần Ngọc Dao nói:
"Được rồi, trước không nói chuyện đó. Hàn Như, tiểu nha đầu kia mang theo lệnh bài của Triệu sư đệ tới nơi này..... "
"Nó cũng sẽ chính là sư muội của con, Linh Châu.!"
"Ồ, vậy tốt quá rồi! Khoan hãy bắt đầu, đợi con lên đó cùng nhìn tận mắt, xem rốt cuộc cái Trắc Linh Bàn này có gì kỳ diệu." Thái Linh Châu nghe vậy tràn đầy phấn khởi nói.
Thái Học Minh cũng không ngăn cản, để hai nữ cùng đi lên trên đài.
Trên ngọc đài, dưới sự hướng dẫn của Dương Nam, Tần Ngọc Dao ngồi khoanh chân chính giữa ở trung tâm.
Dương Nam hít một hơi sâu, tay bấm pháp quyết hướng nàng chỉ tới. Chỉ thấy đồ án âm dương chậm rãi xoay tròn, kèm theo đó từng tiếng trầm động "ùng ùng" phát ra. Xung quanh năm lỗ tròn cũng theo đó mà chuyển động.
"Thả lỏng tinh thần, tập trung cảm nhận!" Bên tai nàng vang lên tiếng nhắc nhở của Dương Nam.
Phía dưới sân, Thái Học Minh cũng đặc biệt chú ý quan sát.
Theo nguyên tắc mà nói, chỉ cần mang lệnh bài nhập môn này thì đã nghiễm nhiên trở thành đệ tử thân truyền của trưởng lão Liễu Hà Tông. Thế nhưng hắn cũng có chút tò mò không hiểu làm sao Triệu Lạc Thanh lại để nàng tự mình tìm tới nơi này. Nói không chừng thì nàng chưa hẳn cũng đã là người Triệu Lạc Thanh nhìn trúng. Mặc dù vậy, lệnh bài phát ra cũng không quy định thời hạn sử dụng. Tiên duyên trời định, tông môn cũng ra quy định chỉ nhận lệnh bài không nhận mặt người. Hắn cũng chỉ mong tư chất đứa trẻ này tốt một xíu, đỡ phải lãng phí một bề tài nguyên cùng công sức.
Không bao lâu sau, từng trên đài phát ra từng tiếng "ông ông" như có thứ gì đó sắp trào ra. Quả nhiên ngay sau đó, ba cột sáng chói mắt từ phía trên đài phóng thẳng lên trời. Giữa không trung hiện lên ba màu sắc xanh, đỏ, vàng hòa trộn lẫn vào nhau thành một đám không khí rực rỡ màu sắc.
Nhìn thấy một màn này, tất cả mọi người có mặt đều một vẻ mặt kinh ngạc không tưởng tượng được.
"Tam linh căn! Đó chính là Tam linh căn! Phẩm chất cũng không thấp chút nào..."
Dương Nam bóng dáng cũng đã một bó tuổi nhưng cũng ít khi phải thất thố như thế.
"Trời ơi! Nhìn mức độ này nhất định tư chất còn cao hơn ta! Tiểu sư muội này quá lợi hại..."
Đôi mắt Thái Linh Châu tròn xoe, nàng cũng kinh ngạc nói.
Linh căn chính là căn nguyên của tu tiên giả trên thế giới này. Muốn trở thành tu tiên giả tất nhiên phải có linh căn. Tuy nhiên linh căn cũng có phân chia thuộc tính cùng đẳng cấp.
Có năm loại linh căn tương ứng với năm thuộc tính ngũ hành lần lượt là: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Người sở hữu linh căn loại nào có thể hấp thu loại linh khí tương ứng trong thiên địa, chuyển hóa thành linh lực, trở thành tu sĩ. Trong môi trường bình thường, người có càng nhiều linh căn sẽ càng có tốc độ tu luyện càng nhanh hơn. Người tu tiên không phải là thọ nguyên vô hạn, muốn bước chân vào cảnh giới cao hơn, người tu tiên phải tranh thủ thời gian trước khi cơ thể đến thời điểm thoái trào. Tu luyện nhanh hơn cũng đồng nghĩa với việc càng có nhiều tiềm năng phát triển hơn.
Tuy nhiên, số lượng linh căn không quyết định tất cả mà nó còn phụ thuộc rất nhiều vào một yếu tố khác, đó là đẳng cấp linh căn.
Linh căn về cơ bản chỉ có thể khẳng định một người có khả năng tu tiên hay không, mà tốc độ tu luyện nhanh hay chậm phần nhiều hơn do đẳng cấp linh căn quyết định. Đạo lý "cốt tinh không cốt đa" cũng rất đúng khi nói về tình huống này. Qua nhiều năm đúc kết, người ta đã thống nhất chia đẳng cấp linh căn thành ba mức: sơ đẳng, trung đẳng, thượng đẳng.
Sơ đẳng chính là dạng tư chất thấp nhất, chỉ có thể coi là miễn cưỡng có thể đáp ứng được yêu cầu tu tiên. Người như vậy cũng rất ít khi được nhận vào trong các tông môn như Liễu Hà Tông, trừ khi có được cỡ ba linh căn trở lên mới có thể tạm bù đắp lại.
Trung đẳng là dạng đệ tử bình thường hay gặp. Người có đơn linh căn trung đẳng cũng có thể miễn cưỡng được nhận vào. Tuy nhiên, có được từ ba linh căn dạng này trở lên thì đã được đứng trong hàng ngũ ưu tú.
Thượng đẳng là đẳng cấp hiếm hoi, vạn người mới có một. Người có đơn linh căn thượng phẩm chỉ được coi là bình thường, thế nhưng trường hợp này rất ít khi xảy ra. Nếu có thêm một hai thuộc tính linh căn dù sơ đẳng cũng đủ xếp vào nhóm ưu tú. Người có song linh căn thượng đẳng so ra tư chất lại được đánh giá cao hơn cả người có tam linh căn trung đẳng....
Không trách những người có mặt ở đây đều kinh ngạc, tam linh căn chỉ cần trung đẳng tương lai cũng có thể trở thành đệ tử ưu tú của tông môn, nhưng với kinh nghiệm của bọn họ, nhìn vào cường độ sáng thể hiện trên Trắc Linh Đài, tư chất của đứa trẻ trước mắt nhất định không chỉ là trung đẳng.
Đến Thái Học Minh khuôn mặt cũng giãn ra, ánh mắt cũng chăm chú tập trung trên đài. Những cột sáng trên đó cũng dần ổn định lại, dần phân chia ra một cách tách biệt, màu sắc cùng độ cao cột sáng cũng có khác biệt nhất định.
"Thủy - hỏa song linh căn tư chất thượng đẳng! Kim linh căn tư chất trung đẳng! Không đúng, vẫn còn Mộc linh căn tư chất sơ đẳng nữa!" Dương Nam đứng trên đài kết luận. Lúc này lão cũng mới phát hiện thêm một cột sáng xanh lục có chút nhỏ yếu hơn. Ban nãy có lẽ là do ánh sáng lam cùng đỏ quá chói mắt, đã lấn át đi ánh sáng của nó.
"Tứ linh căn, khuyết thổ thuộc tính, hai thượng đẳng, một trung đẳng cùng một sơ đẳng...đánh giá chung, tư chất ưu việt!"- Hắn hít một hơi sâu nói tiếp.
Nữ tử tên Hàn Như trên đài vui mừng hướng Thái Học Minh nói.
"Sư huynh, không biết Triệu sư đệ làm sao lại tìm được một hạt mầm tốt như thế! Không biết là con cháu gia tộc nào đây?"
Thái Học Minh lắc đầu trả lời:
"Ta cũng vừa gặp đứa trẻ này ban nãy, cũng chưa biết được lai lịch ra sao. Cũng thật không ngờ nó này lại có tư chất tốt như thế. Linh căn thượng đẳng trong tông môn chúng ta cũng là lác đác không có bao nhiêu..."
Tần Ngọc Dao ngồi trên đồ án âm dương, người xoay tròn không biết bao nhiêu vòng đến hiện tại đã dừng lại. Nàng còn chút nôn nao, chậm rãi mở mắt thì phát hiện rất nhiều ánh mắt đang chằm chằm nhìn vào mình không khỏi có chút mất tự nhiên hỏi:
"Đã xong rồi sao? Là... ta có đáp ứng yêu cầu hay không?"
Thái Linh Châu bên cạnh đầy kinh ngạc nói:
"Cái gì mà có đáp ứng hay không? Như vậy còn không đáp ứng thì không phải ta cũng bị đuổi ra khỏi tông môn rồi hay sao? Tiểu muội muội, mau nói ta biết ngươi làm sao có thể có được hai linh căn thượng đẳng chứ! Thật khiến người ta ganh tị đến c·hết đây!"
Tần Ngọc Dao ban nãy cũng không nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ. Nàng cũng từ Tô Vân có hiểu biết nhất định về đẳng cấp linh căn, nghe thấy mình sở hữu được linh căn thượng đẳng cũng nhẹ nhõm phần nào. Mẹ nàng cũng từng nói tư chất của nàng thuộc dạng "có thể chấp nhận được" thế nhưng nàng cũng không dám chắc đến giờ phút này lại xảy ra thêm sự cố gì hay không nữa.
Nghĩ tới Tần Ngọc Chi, bàn tay nhỏ nhắn nắm chặt lại đầy quyết tâm. Nàng vẫn còn rất nhiều dự định trong lòng, đến hiện nay mới bước ra được một bước đầu tiên.../.