Nằm Vùng Nơi Tim Em

Chương 12: Cô Giáo Ôn




Giám thị Hồng viết lên tên ông thật lớn trên bảng xanh. Còn tô tô đồ đồ cho nó đậm lên, ông chỉ chỉ cây thước thần thánh của mình lên đó.

"Nhớ kỹ tên tôi nghe chưa. Tôi sẽ không trực tiếp lên lớp dạy mấy cô cậu, nhưng tôi luôn giám sát mấy cô cậu. Liệu hồn mà học hành cho tốt".

Phía dưới im lặng như tờ, không ai dám lên tiếng. Lớp này tuy nói là lớp tập trung đa số học sinh trời ơi đất hỡi, dân anh chị thì chiếm nữa lớp. Số còn lại thì không quậy cũng không ngoan, có số ít là học sinh bình thường.

Ban đầu nhà trường dự định giao cho Ôn Nhược Hi lớ 12C9. Nhưng nghĩ tới cô ấy vừa ra trường lại là lần đầu làm chủ nhiệm, giao cho cái lớp toàn học sinh tầm cỡ như vầy sợ chỉ mới vài ngày là sách dép chạy về Sài Gòn rồi.

Hạ Tử Hiên ngước lên nhìn trần nhà thở dài, chỉ mong sớm sớm điều tra ra manh mối để cô còn nhanh được có một ngày nghỉ ngơi, cái thân già này của cô sắp rã ra luôn rồi.
Ôn Nhược Hi vừa bước vào lớp đ ãnghe đcứij một trận hò hét. Lớp C8 rất phấn khích, cô giáo xinh đẹp này nhìn thôi là khỏi học hành gì, ngắm thôi là chữ nó tự bay vô đầu .

Ôn Nhược Hi nhìn sơ qua lớp học. Coi nhìn những gương mặt vừa non nớt vừa xa lạ, trong lòng không khỏi cảm khái năm tháng đúng là không chờ đợi ai. Cô bất quá cũng chỉ hơn mấy em học sinh ngồi dưới 4 tuổi thôi.

Cô nhẹ mỉm cười, cũng viết tên mình lên bảng. Nét chữ nét người, cứng cáp nhưng nêm dẻo, đẹp đẽ ngây thẳng.

Cả lớp nhìn thấy tên cô thì lại lần nữa hét lên. [ Wow, ula trời. Tên cô đẹp quá hà].

"Từ bây giờ cô sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các em, cô sẽ dạy các em môn Anh Văn, đây là lần đầu cô làm chủ nhiệm lớp. Nếu các em có gì cần hỗ trợ cứ nói với cô".

Ở dưới lại nhốn nháo, lại vang lên vài câu hỏi "Cô ơi cô bao nhiêu tuổi á cô ? Cô ơi có bạn trai chưa ? Cô ơi, cô ơi, cô ơi !!!! "
Ôn Nhược Hi hơi nhúi mày, cô không quen nói chuyện riêng tư với người ngoài. Lâu nay luôn là một mình cô tự giải quyết, bây giờ đối mặt với mấy em học sinh cô cũng không biết làm sao.

Cô nghiêm giọng "Các em mở sách ra, bắt đầu bài học"

Nhưng nào được như ý, lại là một loạt câu hỏi ngoài lề. Ôn Nhược Hi trầm mặc một lúc, sau đó mới lên tiếng "Em nào không muốn học có thể ra ngoài".

Lớp C8 một mãnh im lặng, bọn nó nhận ra là cô giáo xinh đẹp này rất khó tính nha. Đành gượng ép mở sách ra. Vẫn có tiếng xì xầm to nhỏ.

Giờ ra chơi, Hạ Tử Hiên và Hứa Tiên đang đứng ở lang cang trước lớp C9. Trên tay còn cầm 2 ly trà sữa Hứa Tiên mua ở căn tin, cô quay sang liền thấy cặp kính cận còn dày hơn cái kính lúp của cậu nhóc, cô liền tò mò hỏi "Mày đeo cặp kính dày vậy chắc học hành dữ lắm he ?!".
Hứa Tiên hóp một ngụm, miệng đầy trân châu nhai sột soạt "Làm gì có học chữ nào"

" Rồi vậy sao cận nặng vậy ? "

Hứa Tiên nhìn cô cười cười "Chơi game "

Hạ Tử Hiên cạn lời, vậy mà cô cứ nghĩ nhóc con này phải là một tên mọt sách chứ. Nhìn bề ngoài quả là vậy, quần áo chỉnh tề, áo sơ mi ủi thẳng tắp, chân mang dép quai hậu, áo đóng thùng, tóc tai gọn gàng còn thêm cặp kính cận, chuẩn học sinh gương mẫu. Ai ngờ, cô lắc lắc đầu "Nhiêu độ rồi ? "

"Con bên trái 3,5 độ. Con bên phải 4 độ".

Bỗng dưng cậu nhóc chỉ tay về dưới sân "Thấy thằng to con đang chơi bóng rổ đó hong ? Nó tên Quân, là đại ca của trường đó, hễ ai làm nó không vừa mắt là nó liền cho đàn em xử người đó".

Hạ Tử Hiên theo tầm tay Hứa Tiên, liền thấy một nhóm học sinh cỡ sáu bảy thằng nhóc cũng đang mặc đồng phục học sinh như các cô. Nhưng áo thì nhăn nhúm, tay áo săn lên đến nách.
Áo sơ mi đồng phục của trường là loại có ống tay áo dài đến khủy tay, quần tây xanh. Nam nữ đều mặc chung kiểu, chỉ c óbuổi sáng thứ 2 đầu tuần nữ sinh mới phải mặc áo dài để chào cờ.

"Coi ra rất ra dáng đại ca nha !!!". Hạ Tử Hiên giả bộ lơ đãng nói, nếu tiếp cận nhưng thành phần này cô nghĩ sẽ tìm đực manh mối cần thiết.

"Không đứa nào dám đắc tội nó, không thích là đánh liền"

"Rồi ngoài thằng đó còn ai có máu mặt nữa hong, chỉ tao để tao biết đường tránh".

Tay Hứa Tiên lại chỉ về phía tay trái, chỗ ghế đá có một đám con gái đang ngồi, vừa uống nước vừa nói chuyện cười giỡn.

"Đó, nhỏ đang ngồi trên thành ghế đá đó. Cũng là chị đại á nha, năm rồi lúc đang học lớp 11, thằng mà nó thích thích một em lớp 10. Nó liền cho tụi đàn em chặn em đó ở nhà vệ sinh đánh người ta một trận, rồi còn lột đồ em đó ra. Đợi tới bạn bè em đó tìm tới là ẻm ở nhà vệ sinh được 1 tiết rồi (45 phút) ".
Hạ Tử Hiên không lạ lẫm chuyện các nữ sinh đánh nhau rồi lột đồ này nọ. Điều cô thấy lạ là sao một thằng con trai như Hứa Tiên lại rành quá vậy.

"Sao mày biết hết vây, bộ mày đi rình hả ? "

Hứa Tiên cười ha hả "Tao đâu biếи ŧɦái tới vậy. Là tao đi nhiều chuyện nghe được đó"

Hạ Tử Hiên bỗng khâm phục trình độ bà tám này của cậu nhóc. Nhưng cũng thầm may mắn cô làm thân được với nhóc, một tình báo tài ba như vậy rất bổ ích cho cô trong việc điều tra thông tin.

Ánh mắt Hạ Tử Hiên dời xuống dưới sân, vô tình bắt gặp được một bóng dáng thướt tha đang đi về phía văn phòng giáo viên. Nghe nói cô gái hàng xóm vừa tốt nghiệp đại học, ắc hẳn chỉ mới 22 tuổi, còn nhỏ tuổi hơn cả cô.

Bóng lưng mảnh mai đơn bạc. Rất để cho người ta cảm giác muốn yêu thương che chở. Người đi dưới sân thẳng lưng, mắt nhìn thẳng dường như sự ồn ào xung quanh không ăn nhập tới mình. Hạ Tử Hiên mỉm cười đưa ly trà sữa lên uống, thật là một cô gái đặt biệt.
Đang trần tư lại nghe Hứa Tiên nói "Lát học về đi chơi game hong ? "

Hạ Tử Hiên cũng không nhìn cậu nhóc, vẫn dõi theo bóng lưng Ôn Nhược Hi, cô nhàn nhạt trả lời "Không đi"

"Sao vậy ? "

"Tao không muốn đeo kính giống mày". Nói xong liền xoay người đi vào lớp học. Trong đầu vẫn đang suy nghĩ nên bắt đầu tìm manh mối từ ai, từ đâu đây ?!!!!

___________________

Ôn Nhược Hi về đến văn phòng ngồi vào bàn làm việc của mình, cô vừa ngồi xuống trên bàn liền đặt một ly nước cam, Ôn Nhược Hi ngẩng đầu thì thấy thầy Hồng cười toe toét với mình "Cô Nhược Hi uống nước đi, trời nắng quá ".

"Cám ơn thầy".

"Lớp dạy ổng hong cô ? "

"Tạm ạ".

Một giáo viên nam trong tổ anh văn kên tiếng "Hay tối nay tổ chúng ta đi ăn gì đó chào mừng cô Nhược Hi đi "

Các giáo viên khác cũng phụ họa theo, nhao nhao muốn mời Ôn Nhược Hi. Thật ra tính cách cô là người hướng nội, thích yên tĩnh, thích được ở một mình, tiếp xúc với người khác rất ít khi tìm được chủ đề để nói chuyện. Cô không tiện từ chối, dù sao cũng là thiện ý người khác, đi một chút cũng không sao.
Cô gật đầu đồng ý, thanh Hồng liền chơi tươi " Tốt quá"

Cô Trinh tổ Ngữ Văn cười trêu "Ủa thầy Hồng làm gì mà vui quá vậy? "

Thầy Hồng gãy gãy đầu, thầy ấy thích cô giáo mới đến này từ lúc mới gặp rồi. Cảm thấy cô ấy là định mệnh đời mình.

Vì thế buổi chiều sau khi tan làm Ôn Nhược Hi trở về nói với dì Điệp sẽ đi cùng các giáo viên của trường. Dì không yên tá để cô đi một mình, vùng quê tuy yên bình nhưng đôi khi cũng có một số người rất phức tạp.

Nhất là gần biên giới nữa, cũng có nhiều người vượt biên sang đây làm ăn. Dì Điệp để cho nhóc Thương đi cùng cô, cậu nhóc rất vui vẻ. Mới 5h30 đã thay xong quần áo nhối ở ghế đá trong sân chờ cô.

Nhà dì ba Hạ Tử Hiên và dì Điệp cùng chung một vách hàng rào, tuy có ngăn ra nhưng ở giữa có làm cái cửa để dễ đằng cho 2 nhà qua lại.