Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Nam Thiên Quốc Nạn

Chương 41: Âm Lâu đấu giá




Chương 41: Âm Lâu đấu giá

Chương 41: Âm Lâu đấu giá

Một ngàn trung phẩm linh thạch đối với bảo vật thực sự thì cái giá không tính là đắc, nhưng đối với đôi bao tay không biết công dụng, lại xuất phát từ phàm nhân thì lại là chuyện khác.

Nói thật, chính Giá Xuân chưởng quản cũng thấy giá này không thoả đán, nhưng giám định sư cứ khăn khăn giá này không đổi, mà trưởng lão trong lâu lại không cho gia cả này bị giám định sau nên mức giá một ngàn trung phẩm linh thạch cứ như vậy được đưa ra.

Cứ như vậy đôi bao tay này được đặt ở Tụ bảo lâu suốt một trăm năm không bán đi được, cho tới hiện tại được đưa đến Âm Lâu để đấu giá, những cũng đã chuyển đến cuộc đấu giá thứ ba rồi mà vẫn không có ai mua, một là do không biết được công dụng ngoại trừ cứng rắn ra, gái là quá đắt so với pháp khí bình thường, nên vẫn không có ai mua.

Giá Xuân báo giá đã một khắc đồng hồ mà vẫn không ai hồi đáp, Giá Xuân đã ngầm đoán trước được kết quả, nhưng cái giá này thì lại khó bán đi, trong lúc Giá Xuân muốn kêu vật phẩm tiếp theo lên thì một cánh tay ở lầu hai giơ lên đấu giá.

" Vị khách này ra giá một ngàn trung phẩm linh thạch, không biết có vị nào ra giá cao hơn không ạ?

Nếu không có ai trả giá nữa, đôi bao tay này thuộc về vị khách này."

Giá Xuân lấy búa gỗ gõ xuống thành giao, trong lòng Giá Xuân cũng vui vẻ đi một phần.

Trên lầu hai, Bỉ Ngạn nhìn lấy Tiêu Dương trả linh thạch lấy bao tay bèn hỏi:

" Tiêu sư đệ, đôi bao tay này có huyền cơ gì sao?"

" Sư tỷ nghĩ nhiều rồi, ta tu cực đạo, vẫn luôn thiếu một món binh khí mà thôi."

Bỉ Ngạn biết Tiêu Dương không muốn nói, Bỉ Ngạn cũng không muốn quản, rất nhanh hai người lại quay lại buổi đấu giá.

Những vật phẩm tiếp theo đều là những vật phẩm hiếm có tỉ như Thiên tinh, Ngọc Trúc, nội đan của yêu thú cấp chín, thậm chí có cả thiên cấp công pháp.

" Món báo vật tiếp theo lại là một môn công pháp, nhưng giám định của Âm Lâu không thể nào khẳng định phẩm giải của nó.

Môn công pháp này cực kì quái lạ, không phải tu tiên, cũng không phải tu cực, nhưng lại có sở trường của hai nhà.

Nó được một người thần bí gửi bán, tên công pháp là Ngọc Nữ Công, giá khỏi điểm là năm ngàn trung phẩm linh thạch."

Bỉ Ngạn quay sang nói với Tiêu Dương:

" Tiêu sư đệ có thấy buổi đấu giá hôm này có gì lạ không?"



" Mời sư tỷ chỉ bảo."

"Chỉ bảo thì không dám, nhưng hết tới đôi bao tay không biết công dụng, lại tới công pháp không biết phẩm cấp mà lại ra giá cao như vậy cũng quá khó đi."

" Sư tỷ nghĩ nhiều."

Tiêu Dương nói xong liền giơ tay đấu giá, Bỉ Ngạn cũng bất ngờ tới sự đấu giá của Tiêu Dương, nhưng cũng không nói.

Rất nhanh liền thấy có người bắt đầu tránh giành với Tiêu Dương.

Năm ngàn năm trăm trung phẩm linh thạch.

Năm ngàn sáu trăm trung phẩm linh thạch.

Năm ngàn bảy trăm trung phẩm linh thạch.

Sáu ngàn trung phẩm linh thạch.

...

Cuối cũng Tiêu Dương phải bỏ ra bảy ngàn trung phẩm linh thạch mới lấy được.

Đấu giá hội tiếp tục có những bảo vật lên sàn nhưng cũng không có cạnh tranh quyết liệt, điều này khiến Tiêu Dương thấy lạ, quay sang hỏi lấy Bỉ Ngạn.

" Sư tỷ có thấy điều gì lạ không?"

" Sư đệ cũng đã nhìn ra sao?

Đúng là rất quái lạ.

Bình thường đấu giá hội diễn ra, mấy lão quái vật này không tránh sức đầu mẻ trán thì không thôi, hôm nay lại yên lặng không hứng thú như vậy thật không bình thường, ngây cả Huyết Long thảo vạn năm có khả năng tăng tu thọ huyết cho tu sĩ hợp đạo cũng không cần thì đúng là quá lạ."

Tiêu Dương cũng gật đầu đồng ý với lời của Bỉ Ngạn.



Rất nhan buổi đấu giá đã đi đến hồi kết.

" Vật phẩm áp trụ hôm nay cuối cùng cũng đã xuất hiện, mong các vị thưởng thức.

Món đầu tiên là Độ Kiếp đan, đan dược bát phẩm, tên cũng giống như công dụng, chính là giúp tu sĩ hợp đạo kì đỉnh phong có năm thành sát xuất độ kiếp thành công.

Giá khỏi điểm một vạn trung phẩm linh thạch."

Toàn trường yên lăng, rồi rất nhanh liên tiếp các cánh tay giơ lên giành lấy quyền mua Độ Kiếp đan.

Tiêu Dương và Bỉ Ngạn đồng thời nhìn về phía đối phương, Bỉ Ngạn mở lời:

" Độ kiếp đan tuy là đan dược bát phẩm nhưng lại khó luyện hơn cả đan dược cửu phẩm, chưa kể tới nguyên liệu luyện chế vô cùng quý hiếm, chỉ có thể ngộ không thể cầu.

Mà đan dược này lại có năm thành công năm thì càn là cực phẩm.

Xem ra hôm nay đi cùng Tiêu sư đệ đến Âm Lâu này thật là đúng dịp."

Bỉ Ngạn giơ tay lên báo giá:

" Mười vạn trung phẩm linh thạch."

Toàn trước trực tiếp yên tĩnh, con số này đã trực tiếp đánh vở thường thức của một số lão quái vật ở đây, trái ngược với khuôn mặt méo mó bên trong những chiếc mặt nạ là sự sùng sướng của Giá Xuân chưởng quỷ, phải biết mỗi món được gửi đấu giá ở Âm Lâu này đều bị khấu trừ mười phần trăm lợi tuất.

Bên trên lầu hai đối diện một người đứng lên báo giá:

" Mười một vạn trung phẩm linh thạch."

Có một số lão giả cũng nhịn đau tiếp tục đấu giá:

" Mười hai vạn trung phẩm linh thạch."

" Ta ra mười ba vạn trung phẩm linh thạch."

" Hai mươi vạn trung phẩm linh thạch."

Bỉ Ngạn báo giá hai mươi vạn trung phẩm linh thạch làm cho mấy người vừa đau lòng đấu giá h đâu phải ngậm mồm lần nữa.



Một lão giả bột lộ ra tu vi Phân Kỳ đại viên mãn hét lớn:

" Hai mươi mốt vạn."

Lão giả trực tiếp tháo xuống mặt nạ quay về phía của Bỉ Ngạn nói:

" Đạo hữu, tại hạ là Bắc Thiên Đạo tiên nhân mong đạo hữu nhường cho."

Từng câu, từng chữ đều mang theo khí thế của uy h·iếp, điều này làm cho Giá Xuân cũng cảm thấy kho chịu, vì đây là hành vi phá vỡ uy tắc của Âm Lâu.

" Từ khi nào Âm Lâu lại không có kẻ giữ quy tắc rồi?

Nếu như ai cũng có thể dùng tu vi để nói chuyện ở Âm Lâu mà không phải Linh Thạch, ta thật sự không biết Âm Lâu còn an toàn hay không đây?"

Giá Xuân thấy vậy bèn hướng về phía Bỉ Ngạn mà đại lễ.

" Làm khách quan mất nhã hứng rồi.

Bắc Thiên Đạo nhân, đây là Âm Lâu, có quy cũ, phiền ngài thu lại tu vi, đeo lại mặt nạ, nếu không làm phiền ngài rời đi."

Bắc Thiên Đạo nhân vốn tính ương ngạnh để giành lấy Độ Kiếp đan, nhưng lập tức có một luồn áp lực ở đâu đó đang nhìn chầm chầm lão, lão lập tức nhận ra là khí tức của từ sĩ hợp đạo, lão đành đeo mặt nạ quay về chổ ngồi.

Bỉ Ngạn thấy vậy thì nói:

" Vậy mới đúng chứ, ở Tụ Bảo Lâu, kẻ có tiền mới là mạnh nhất.

Ba mươi vạn trung phẩm linh thạch."

Khuôn mặt của Bắc Thiên Đạo nhân bây giờ đang méo mó khó coi, nhưng lão không dám động vì luôn có một người nhìn chầm chầm lão, chỉ cần lão động sẽ lập tức thân tử đạo tiêu ngay, khiến lão ôm hận nhìn cơ hội Hợp Đạo của mình bị Bỉ Ngạn cho đoạt mất.

" Tiếp theo là vật đấu giá áp trụ thứ hai của bổn lâu."

Xuất hiện trước mắt mọi người lúc này là một bộ giáp hoàn chỉnh, đang không ngừng toả ra uy áp cực kì khủng bố, hớn hẳn cả ủy áp mà Bắc Thiên Đạo nhân ban nảy tỏ ra.

" Các vị, đây một bộ thần trang cụ với một thanh kích làm binh khí, công phòng chiến lực đầy đủ sánh ngang với tu sĩ hợp đạo trung kì, phẩm cấp bán thần bình.

Giá khỏi điểm hai mươi vạn trung phẩm linh thạch."