Thật may là không có thương tổn được gân cốt, chỉ là đau lợi hại một chút, hơi sưng ửng hồng.
Tô Chi Niệm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, quay đầu nhìn Trình Thanh Thông đứng một bên, anh vừa mới chuẩn bị mở miệng nói chuyện, thì nghĩ đến vừa rồi Tống Thanh Xuân nói với anh: " "Chuyện này không liên quan đến Trình tiểu thư, là tôi không có chú ý", sau đó trầm mặc chốc lát, ở trong lòng thay đổi giọng nói, mới mở miệng nói: "Mua dầu hoa hồng chưa?"
"Đã nhờ nhân viên phục vụ đi mua rồi." Trình Thanh Thông vội vàng trả lời, dừng một chút, nói tiếp: "Tôi đi xem một chút, có lẽ cũng sắp về tới nơi rồi."
Tô Chi Niệm không nói nữa cái gì, chỉ là nhẹ nhàng gật đầu một cái.
Giống như Trình Thanh Thông nói như vậy, cô mới vừa kéo cửa phòng ra, nhân viên phục vụ đi mua dầu hồng hoa đã về đến cửa.
Trình Thanh Thông nhận lấy, nói một câu cám ơn, đến gần bên người Tô Chi Niệm, đưa dầu cho anh.
Thời điểm Tô Chi Niệm đưa tay lên nhận, ánh mắt vừa vặn nhìn lướt qua bàn ăn, tầm mắt hơi ngừng lại một chút, quay đầu chuyển hướng nhìn trên bàn thấy thức ăn gần như không động qua, sau đó đưa tay lên, sờ sờ cái mâm, đã lạnh, ấn đường nhíu chặt, nhìn Tống Thanh Xuân hỏi một câu: "Tại sao lại chưa ăn cơm tối? "
Thời điểm Tô Chi Niệm sờ cái mâm, cánh tay vừa vặn lướt qua trước mặt Tống Thanh Xuân,nhiều mùi nước hoa khác nhau chui vào trong mũi của cô, ấn đường* cô nhẹ chau lại một chút, tâm tình trở nên thay đổi, quay đầu ra, cho Tô Chi Niệm một cái ót, vẫn là tùy hứng không có mở miệng nói chuyện.
(*)điểm giữa hai đầu lông mày.
Tô Chi Niệm vô cùng kiên nhẫn chờ giây lát, nhìn cô im lặng, không có chút không vui nào, chỉ là ánh mắt rơi vào trên người của Trình Thanh Thông.
Trình Thanh Thông lập tức nói ra những gì mình biết, kể lại từ đầu đến cuối: " Tối nay tâm tình Tống tiểu thư không tốt lắm, sau khi gọi món ăn lên, không biết có chuyện gì mà cô ấy không động đũa …..
.