Nam Thần Kiêu Ngạo Ở Nhà Tôi: Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 472: Hóa ra đây là yêu (2)




Tống Thanh Xuân cảm giác không khí chung quanh trở nên hơi mơ hồ, khiến cho hô hấp của cô đều trở nên không thoải mái theo, trên tim giống như bị đè một khối đá vậy, vừa nặng vừa ngột ngạt.



Cô không muốn anh và những cô gái kia ở cùng một chỗ chút nào, cô rất muốn gọi anh xuống lầu...!

Ý tưởng này liền giống như là đống cỏ khô trong ngọn lửa, vào lúc trong lồng ngực cô bốc cháy càng lúc càng vượng, cuối cùng liền bốc cháy ra một ý nghĩ.



Cô nhìn chằm chằm cửa do dự một lát, giống như là đã hạ quyết tâm, đẩy cửa ra đi vào.



"Tống tiểu thư, cô về rồi?" Trình Thanh Thông nghe được tiếng cửa phòng mở, lập tức quay đầu, nhìn về phía Tống Thanh Xuân.





Tống Thanh Xuân cười một tiếng với Trình Thanh Thông, lại không sốt ruột mở miệng nói chuyện, mà lén nghiêng chân trái một chút, sau đó theo một tiếng "ừ" phát ra từ trong miệng, chân trái cô trẹo một cái, cả người liền "rầm" một tiếng ngã sấp xuống trên thảm trải sàn dày cộm.



Lăn lộn ở trên trường hợp thương trường nhiều năm như vậy, Tô Chi Niệm đều có thể tiếp nhận đại đa số tình cảnh, nhưng duy nhất trường hợp có cô gái là vẫn không tiếp nhận được.





Trong mấy năm nay, rất nhiều khi anh đi tham gia một vài bữa tiệc, nếu như biết sẽ có cô gái, liền sẽ tìm cớ rút khỏi rời đi trước.



Nhưng có lúc, cũng sẽ không thể phân thân, chỉ có thể kiên trì nhẫn nhịn đến cùng.




Ví dụ nói đêm nay, anh liền không thể không nhẫn.



Tổng giám đốc Lý này là người tôn trọng hợp đồng, hết lòng tuân thủ lời hứa, về mặt công việc là một bạn hợp tác rất tốt.



Nhưng ông ta có một ham mê, lại là thứ Tô Chi Niệm ghét nhất , đó chính là lúc nói chuyện làm ăn rất thích tìm đủ kiểu cô gái bồi chơi.



Hợp đồng với tổng giám đốc Lý, chỉ kém một bước ký tên cuối cùng.






Nếu đêm nay tống giám đốc Lý muốn tìm mấy cô gái vui chơi, vậy Tô Chi Niệm chỉ đành liều mình bồi quân tử.



Lời nói này một chút cũng không giả, đối với Tô Chi Niệm mà nói đúng thật là liều mạng...!

Tổng giám đốc Lý gọi một hơi bảy vị tiểu thư, lúc đó anh tựa vào trên ghế sofa, tuy rằng trên mặt không có biểu tình gì quá lớn, nhưng đáy lòng đã bắt đầu e ngại.



Càng khiến cho anh ngột ngạt là, tổng giám đốc Lý này còn rất biết chia sẻ, đặc ý gọi hai cô gái tới bồi chỗ anh.




Tổng giám đốc Lý đã sớm liền chơi thành thạo điêu luyện trường hợp như vậy, hoàn toàn mặc kệ anh ở đây, trực tiếp thân mật thắm thiết với những cô gái kia.



Có hai cô gái ở dưới sự phân phó của tổng giám đốc Lý, đứng ở nửa vách tường lớn trước ti vi, õng à õng ẹo, có khi còn làm ra một ít động tác đá lông nheo, hôn gió, giơ súng linh gì đó tới quyến rũ anh.






Chỉ tiếc anh không giống với đàn ông bình thường, anh ngoại trừ Tống Thanh Xuân, những tín hiệu ném ra từ tất cả phụ nữ khác, chẳng những khiến cho thân thể không tạo ra bất kỳ đáp lại nào, thậm chí đối mặt với khiêu khích của bọn họ, còn sẽ cảm thấy ghê tởm.



Anh vốn là muốn đi chú ý động tĩnh bên Tống Thanh Xuân một chút, ai biết hai cô gái được tổng giám đốc Lý phái đến bên cạnh anh thấy anh qua một lúc lâu vẫn không có động tác nào, lại chủ động chà tới bên cạnh anh, thậm chí có một người vào lúc anh xem điện thoại di động, còn áp cằm ở trên vai của anh, âm thanh muốn bao nhiêu mị hoặc liền có bấy nhiêu mị hoặc thổi khí bên lỗ tai của anh, nói: "Anh trai, anh đang xem cái gì?"

Anh chẳng những không có giống như đàn ông bình thường bởi vì phụ nữ chủ động khiêu khích mà tâm sinh ra loại cảm giác vui mừng kia, ngược lại đáy lòng còn dâng lên một loại cảm giác kinh hãi sởn tóc gáy.



Anh gần như là theo bản năng đứng lên, ném người phụ nữ đó đi.



Sau đó liền nắm lấy khăn ướt trên bàn, dùng sức lau bả vai vừa mới bị cô ta gác qua của mình, nhưng dù lau thế nào, anh vẫn cảm thấy vô cùng bẩn thỉu..