Một tuần sau ông nội Kiều Minh Vy cũng được xuất viện. Hôm nay trong lúc ngồi ăn cơm vô tình ông nội lại nhắc đến tên một người. Mà người này mỗi khi nhắc đến tên lại làm cho Kiều Minh Vy ít nhiều có phản ứng.
" Dạo này tình hình thị trường thế nào? Tôi nghe tivi có nhắc đến cái cậu thanh niên gì đấy mới thành lập công ty bất động sản có tiếng lắm đấy! ".
Ba cô nghe ông nội nhắc đến chuyện này, biểu hiện của ông rất kì lạ. Ông buông đũa xuống nhưng sắc mặt trở nên khó coi mà khẽ nhíu mày.
"Ý ba là, cái người tên Quân Hàn Mặc kia sao?".
" Hình như là vậy". Ông nội giọng điệu nửa vời giống như nhớ mang máng mà trả lời.
Dương Mạc vẻ mặt dường như không vui khi ông nội nhắc đến Quân Hàn Mặc. Ông ấy dùng giọng điệu xem thường mà nói.
" Cậu ta thì làm được gì chứ! Chẳng qua là mới thành lập được công ty đã muốn giương oai. Còn không phải là loại kiêu ngạo ngông cuồng của tuổi trẻ sao! ".
Không hiểu sao, Kiều Minh Vy lại có cảm giác như ba cô lúc nói về Quân Hàn Mặc thái độ lại như đang nhắc đến địch thủ vậy! Rất khó chịu.
Cô không nhịn được buột miệng hỏi một câu.
"Ba! Có vẻ như ba...không ưa người đó cho lắm? ".
Dương Mạc nghe cô nói vậy thì ngẩng lên nhìn cô, lời nói càng thêm hùng hổ, quyết đoán.
"Chứ còn sao nữa! Ba là ba ghét nhất kiểu người như cậu ta! Mà thôi, đừng nhắc đến cậu ta nữa! Ăn cơm đi kẻo nguội ".
Kiều Minh Vy bây giờ chính là một thiêm kim tiểu thư giàu có thứ thiệt tiền tiêu không hết. Chính là kiểu rảnh rỗi đến mức không có việc gì làm. Cho nên hiện tại cô chính là đang ngồi khoanh chân ở trên sofa trong phòng khách, vừa ngồi xem phim tình cảm vừa ăn bắp rang bơ.
Cô xem chăm chú đến mức không còn để ý đến mọi thứ xung quanh.
Cho nên vào thời điểm khi hai nhân vật chính trong màn hình tivi chuẩn bị có cảnh hôn nhau đầy lãng mạn dưới bầu trời đầy tuyết rơi, hai mắt cô chăm chú dán chặt vào tivi đến nỗi không chớp mắt.
Mà vào lúc này cô không hề hay biết nguy hiểm đang tới gần mình.
Từ phía đăng sau cô một đôi chân của ai đó đã xuất hiện trên sàn nhà. Khi nhìn lên sẽ thấy một khuôn mặt siêu cấp đẹp trai, đầy cuốn hút đậm chất nam tính.
Người đàn ông với khuôn mặt không góc chết. Bất ngờ nhanh tay đưa ra trước bịt hai mắt Kiều Minh Vy lại. Che toàn bộ tầm nhìn của cô.
Khi cô còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã băng qua rải ghế sofa khụy một đầu gối xuống ngồi đối diện với khuôn mặt đang bị che mắt của cô.
Hắn không để lỡ một phút giây nào liền tiến đến hôn lên đôi môi mềm mại của người phụ nữ. Bàn tay còn lại giữ chặt sau gáy cô.
Kiều Minh Vy trong cơn hoảng loạn bị người nào đó cưỡng hôn đến dọa sợ. Cô hít thở không thông. Trong lúc sợ hãi mà môi miệng hơi hé ra một khe hở, thuận lợi cho người đàn ông đưa đầu lưỡi của hắn vào bên trong càn quét sạch sẽ.
Hương vị ngọt ngào hòa quyện, khiến cho người đàn ông càng tham lam hơn. Một nụ hôn sâu cho đến khi người phụ nữ tưởng chừng như sắp ngạt thở mà chống cự, đưa tay ra đấm mạnh vào ngực người đàn ông.
Người đàn ông cũng vì vậy mà dù không đành lòng cũng phải dứt ra. Kéo theo thứ dính kết hai người là một sợi chỉ bạc còn vương lại.
Kiều Minh Vy nhanh chóng lấy lại hô hấp, lấy tay người đàn ông ra khỏi hai mắt mình.
Cô không khỏi ngạc nhiên khi trước mặt mình lại chính là người mà cô tìm đủ mọi cách để cắt đứt.
Kiều Minh Vy không khỏi hoảng loạn thốt lên.
"Quân Hàn Mặc!".
Quân Hàn Mặc nhìn bờ môi sưng đỏ của cô, cùng với gương mặt trong lúc sợ hãi có vài phần đáng yêu này. Hắn nhếch mép cười khẩy. Nói chuyện cũng vô liêm sỉ hơn một chút.
"Sao nào? Có phải lâu không gặp, nhớ tôi rồi? ".
Kiều Minh Vy không ngại thẳng thừng tạt cho hắn một gáo nước lạnh bằng một câu mắng chửi.
" Đồ điên! ".
Cô không nghĩ hắn lại điên đến mức này. Có thể điều tra cô, còn tìm đến tận nhà. Thậm chí còn có thể lẻn vào nhà mà thần không biết quỷ không hay. Hù dọa cô suýt chút nữa tim rớt ra ngoài.
Quân Hàn Mặc thấy cô khó chịu với mình như vậy. Hắn không những không tức giận, ngược lại còn nở một nụ cười cong môi. Hắn bá đạo giữ lấy cổ tay của cô đè ra sau. Thanh âm trầm thấp hơi khàn.
" Tôi nói rồi! Cho dù cô có ở đâu tôi cũng đều tìm được cô. Cô không trốn khỏi tôi được đâu! ".
"Anh!... ".
Vào lúc cô bị anh ta làm cho tức đến nghẹn lời thì ở trên tầng có tiếng bước chân đi xuống. Kiều Minh Vy theo bản năng giật mình. Thiết nghĩ có thể là ba hoặc ông nội đang đi xuống.
Không biết vì cớ gì cô giống như cô con gái vụng trộm yêu đương sợ phụ huynh phát hiện mà phải giấu giấu giếm giếm. Đem Quân Hàn Mặc đẩy xuống dưới ghế sofa che đi tầm nhìn của người đang chuẩn bị bước xuống.
Quân Hàn Mặc cũng không có ý định kháng cự, hắn cứ tự nhiên để mặc cho cô muốn làm gì thì làm. Còn nở một nụ cười thỏa mãn.
Trùng hợp là lúc này cả ông nội cô và ba cô đều bước xuống dưới nhà.
Dương Mạc rất tự nhiên đi đến hỏi con gái.
" Thanh Hòa đang xem phim sao? Cho ba coi với ".
" Con...con đang..xem..phim ạ! ".
Nét mặt cô không được tự nhiên trả lời.
Dương Mạc dường như nhận ra điều gì đó, ông khẽ nhướn mày đi đến bên này, vừa bước đến vừa hỏi.
" Con sao vậy? Không khỏe ở đâu...".
Lời còn chưa nói hết, Dương Mạc cả khuôn mặt cứng đờ tại chỗ khi nhìn thấy dưới ghế là một người đàn ông đang ngang nhiên ngồi vắt hai tay ra sau đầu quay ra nhìn ông mỉm cười.
Kiều Minh Vy thấy đã bị phát hiện, cô chỉ biết đỡ trán thầm kêu trời than đất.
Thôi xong rồi!
Quân Hàn Mặc làm như không có chuyện gì to tát. Đứng dậy hướng Dương Mạc mà thản nhiên chào hỏi.
"Dương Mạc, lại gặp nhau rồi! À không...sau này phải thay đổi cách xưng hô rồi, ba vợ! ".
Kiều Minh Vy ngồi một chỗ không khỏi bất ngờ. Tại sao không như cô tưởng tượng? Cái thái độ ngông của Quân Hàn Mặc khi nói chuyện với ba cô là sao đây? Bọn họ quen nhau sao?