Kiều Minh Vy dưới sự chỉ dạy tận tình của vị hôn phu Thẩm Giang, cô cuối cùng cũng có thể hai tay cầm dây cương hiên ngang cưỡi ngựa chạy quanh một vòng sân tập.
Thời gian kế từ khi Kiều Minh Vy nhận lại người thân cũng đã được hơn hai tháng. Trong thời gian này cô cảm giác như mình thực sự đang được ước mơ hóa cuộc sống trong mơ của mình vậy!
Có những lúc cô còn cứ ngỡ rằng bản thân chỉ đang nằm mơ. Tỉnh dậy thì giấc mơ cũng tan biến.
Nhưng thật may mắn khi mỗi ngày thức dậy đón chào cô là những phục vụ tốt nhất trong biệt thự Dương gia.
Trên hết là cô còn có được tình yêu thương của ba và ông nội.
Chỉ là đôi lúc ba và ông sẽ vì những điều nhỏ nhặt về cô mà cãi cọ. Nhiều lúc còn khiến cho cô không thể nhịn cười được.
Ví như ông nội thì muốn cô ra ngoài vận động trải nghiệm nhiều chút, còn ba cô thì lại lo lắng cô sẽ bị kẻ xấu lợi dụng mà không muốn cô ra ngoài một mình.
Có lẽ cũng vì phần nào chuyện lúc nhỏ khi cô bị bắt cóc, ba cô đã để lại một nỗi ám ảnh tâm lí quá lớn. Cho nên luôn muốn bao bọc, bảo vệ cô dù chỉ là một cọng tóc nhỏ.
Hôm nay ông nội cô bị bệnh, khớp gối của ông không được tốt lại cộng thêm chứng bệnh đau nửa đầu.
Nghe ông nói ở nước ngoài nhiều năm luôn có y tá riêng bên cạnh 24/24.
Bây giờ về nước cũng không có ai kèm bệnh.
Mà Dương Mạc ba cô lại luôn bận rộn không ngừng. Cho nên cô đã đưa ông nội đi tới bệnh viện bằng xe riêng của nhà.
Tới bệnh viện, bác sĩ liền sắp xếp cho ông vào một phòng bệnh vip.
Tại đây Kiều Minh Vy một lần nữa gặp lại Thượng Hàng Du. Cũng không bất ngờ khi cứ mỗi lần tới bệnh viện xác suất cao đều có thể gặp được Thượng Hàng Du ở đây.
" Bác sĩ Thượng, anh không có ca bệnh nào sao?".
Kiều Minh Vy nhìn Thượng Hàng Du kiểm tra một lượt tổng quát cho ông nội xong mới khẽ hỏi han một câu.
Thượng Hàng Du vắt chiếc ống đo nhịp tim Hoter ở trên cổ. Quay sang trả lời cô.
" Hôm nay thì không có ca bệnh khó nào cần tôi đích thân làm ".
"Ừm ".
Thượng Hàng Du lại quay sang cúi đầu thấp giọng nói với ông Dương.
" Ông Dương! Tình trạng của ông cần phải nghỉ ngơi ở lại bệnh viện một tuần để các bác sĩ quan sát ".
Ông nội Dương nghe vậy thì vẻ mặt xịu lại, ỉu xìu như không vui mà than vãn.
" Ôi dào! Tôi thì có thể thế nào chứ! Không đến mức phải nằm viện hẳn một tuần đâu! ".
Kiều Minh Vy biết được tâm lí của người cao tuổi thường không muốn ở lại bệnh viện quá lâu. Huống chi ông nội cô còn rất ghét phải đến bệnh viện. Cũng như hôm nay cô phải thuyết phục mãi ông mới đồng ý đi.
"Ông nội! Nghe theo bác sĩ Thượng đi! Ông ở đây còn có thể kịp thời theo dõi sức khỏe. Hơn nữa một tuần cũng không lâu đâu! Được không ông? ".
Nhìn đứa cháu gái nhỏ hơi cúi đầu nhìn mình nói chuyện nhỏ nhẹ như vậy, một người nuông chiều cháu gái như ông sao nỡ từ chối chứ. Ông đành nằm im mà thở dài nghe theo.
" Thôi được rồi! Ông nghe theo cháu! ".
Buổi chiều Kiều Minh Vy ở lại bệnh viện chăm sóc ông nội. Khi hai ông cháu đang ngồi trong phòng bệnh vip. Cô thì gọt táo còn ông thì nằm chăm chú xem màn hình tivi đặt ở trong phòng.
Lúc này trên màn hình tivi kênh tin tức liền có một nữ dẫn chương trình đưa tin.
" Tài năng kinh doanh trẻ mới hot hiện nay ở Đô thành, anh Quân Hàn Mặc, người đứng đầu tập đoàn VM về bất động sản gần đây. Dự đoán có thể Đô thành sẽ có thêm một nhân vật tầm cỡ nữa đây! ".
Lời của người dẫn chương trình trên tivi kèm theo hình ảnh một người đàn ông có vóc dáng cao ráo nhưng không nhìn rõ mặt bước lên xe ô tô. Hình ảnh giống như bị chụp lén. Nhưng chỉ cần nhìn qua một cái thôi Kiều Minh Vy cũng đã có thể dễ dàng nhận ra người đó.
Là Quân Hàn Mặc! Anh ta xuất hiện ở Đô thành, còn thành lập công ty ở đây?
Kiều Minh Vy mải nhìn tin tức trên màn hình tivi đến nỗi gọt táo lại gọt đúng vào tay. Tay chảy máu một vệt cắt nhỏ khiến cho cô khẽ rít lên một tiếng. "A!".
Ông nội Dương nghe thấy âm thanh bên cạnh dù đang chăm chú xem tin tức cũng phải quay sang, thái độ lo lắng quan tâm sốt sắng hỏi.
" Thanh Hòa, cháu sao lại cắt vào tay rồi! Mau, mau gọi bác sĩ đến xem! ".
Kiều Minh Vy nhìn xuống vết cắt nhỏ trên ngón trỏ đang chảy máu, lại quay lên nhìn vẻ mặt sốt ruột của ông nội mà khẽ cười.
"Ông! Cháu không nghiêm trọng như vậy! Băng bó một chút là sẽ không sao rồi! ".
"Được được! Vậy mau tìm người giúp cháu băng bó!". Giọng ông ôn tồn lên tiếng.
Kiều Minh Vy bật cười, vừa lúc cô định đứng dậy thì Thượng Hàng Du từ ngoài cửa bước vào. Anh ta vừa trông thấy ngón tay cô chảy máu thì lên tiếng nói:
"Bị thương rồi sao? Ngồi yên đó để tôi giúp cô xử lí ".
"Ừm".