Nam Phụ Bị Cưỡng Chế Yêu

Chương 46




“Anh, anh, anh làm cái gì vậy hả???”

Tôi giống như con mèo bị động vào đuôi nhảy dựng lên. Cái tên này chỉ cần lơ đễnh một cái là hắn đã sàm sỡ tôi rồi. Dù tôi có mất tập trung nhưng hắn có cần thiết phải làm vậy không.

“Khi nãy không tập trung là lỗi của tôi. Anh cần thiết phải làm vậy không? chỉ cần gọi tên tôi là được mà.”

Quý Diên mặt tỉnh bơ, nhìn tôi như thể việc hắn vừa làm là một điều bình thường.

“ Nhưng khi nãy tôi gọi em không có phản ứng với tôi.”

Sao trên đời này lại có thể có người vô liêm sỉ như vậy chứ?

Bị một Anpha khác thơm như vậy chả khác nào đang sỉ nhục tôi cả.

Cái tên khốn mặt dày này, nếu như hắn không là đại hoàng tử tôi đã sớm cho hắn một trận nhừ tử rồi.

“ Được rồi, thôi đừng giận nữa mà. Em có thể thơm lại một cái đáp trả lại tôi.”

“Anh-“

Tôi còn chưa kịp mở lời đã bị một bàn tay kéo đi.

Quý Diên bỗng nhào tới ôm tôi rồi kéo tôi đi rời khỏi chỗ đó. Đến một con hẻm nhỏ Quý Diên mới dừng lại

“Ưm, ưm.”

“Shh, trật tự nào. Nếu không hai ta sẽ bị phát hiện mất.”

Phát hiện? Phát hiện cái gì chứ?

Tôi lúc này mới chú ý xung quanh, phía đằng xa đang có một nhóm người áo đen đi tìm kiếm gì đó. Họ có vẻ rất căng thẳng.

“Nhanh lên, hắn chỉ vừa mới ở đây thôi.”

Một tên trong đám đó hô hào, nhìn bọn chúng tôi đã đoán được người họ đang tìm là ai rồi.

“Bọn họ là người lần trước.”

“Đúng vậy, bọn họ hẳn là tới đây để bắt tôi. Xin lỗi tôi làm liên lụy tới em rồi.”

Hơi thở ấm áp của đại hoàng tử phả vào tai tôi làm cho tôi có chút nhột mặt tôi đỏ bừng hết cả lên.

“Không sao, thi thoảng tôi cũng hay gặp chuyện này.”

Rốt cuộc khi nào đám người đó mới đi chứ đừng mãi trong tư thế này có chút xấu hổ.

Tôi ngại ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt đại hoàng tử.

“Này, hai người kia!!”

Nguy rồi, đó hình như là tiếng của tên vừa nãy.

“Hic.”

Đôi môi tôi được một thứ mềm mại bao phủ lấy đầu lưỡi ướt át khẽ liếm môi tôi. Tôi có thể cảm nhận rõ hương vị của ly cà phê mà khi nãy đại hoàng tử để uống. Hô hấp dần bị cướp đi hai tay tôi bấu chặt vào vai của đại hoàng tử.

Tôi rất muốn kêu tên Đại hoàng tử thế nhưng khi vừa mới khẽ mở mắt nhìn thấy tên vệ sĩ áo đen đỏ bừng mặt. Hắn ta có lải nhải cái gì đó rồi ngại ngùng rời đi luôn.

Đại hoàng tử lúc này mới tha cho tôi, tôi dần dần lấy lại được hồ hấp. Tôi cảm giác như vành tai mình bị ai đó cắn nhẹ nhưng hiện tại đầu óc choáng váng tôi không thể nhận thức rõ được những thứ đang xảy ra xung quanh mình nữa.

“ Tiểu Thần, Tiểu Thần, Sao lại thẫn thờ vậy? Em bị tôi hôn cho đến mức say đắm rồi sao.”

Nghe thấy giọng nói đùa cờ của đại hoàng tử tôi đã có chút tỉnh táo hơn.

“Không, tôi không có. Mà anh làm gì vậy chứ?”

Chết tiệt tại sao mỗi lần ngửi pheromone của đại hoàng tử tôi lại mềm nhũn ra thế này.

“Xin lỗi, khi nãy bất đắc dĩ quá tôi mới làm vậy. Em có sao không? Sắc mặt em trông không tốt lắm.”

Tôi như vậy là vì ai chứ.

Máu trong người sôi sục hết cả lên, nóng quá sao tự dưng lại như vậy chứ? Bây giờ đang là mùa đông sao tôi lại có thể thấy nóng được. Nếu như là kì phát tình có thể hiểu nhưng nó mới kết thúc mấy hôm trước mà.

Cứ như kiểu tôi là omega bị pheromone của alpha hấp dẫn vậy.

Omega? Đợi chút Hứa Thần mày đang nghĩ cái quái gì vậy.

Tôi đẩy mạnh đại hoàng tử ra rồi sau đó lảo đảo về khu quân đội. Những lời nói của đại hoàng tử tôi cũng không nhớ rõ nữa.

Tôi lần theo kí ức đi đến căn phòng của mình, vừa vào phòng tôi liền ngả vào giường nằm.

“Ha,… ha… lạ quá. Chỗ phía dưới thật khó chịu.”

Thật kỳ lạ, bản thân tôi đang khao khát điều gì vậy chứ. Hương pheromone bạc hà đó thật thơm.

Tôi khẽ lần mò tay xuống phía dưới, khoé môi không nhịn được cắn chặt.

Cả người tôi như miếng bông mềm, khoảnh khắc đó đến rất nhanh. Một lúc sau cả người tôi như được giải phóng sự oi bức thoải mái hơn rất nhiều. Nhưng vẫn còn thiếu một thứ gì đó chưa đủ.

Một cái gì đó có thể lấp đầy phía sau.

Lấp đầy? Lấp đầy cái gì mới được chứ.

Tôi bị suy nghĩ này làm cho hoảng sợ vội chồm người dậy dọn đi những vết nhầy trắng.

Hứa Thần mày điên thật rồi. Một alpha thì cần gì lấp đầy.