"Tiểu Trì, cậu như vậy sẽ phải ngồi tù......" Lâm Cừ tức giận nằm trên mặt đất, miễn cưỡng chống người lên nhìn về phía hắn, trên mặt lộ biểu tình đau xót mà bi thương: "Lục Minh Sanh... Hắn không phải người tốt, hắn chỉ đang lợi dụng cậu... Cậu đừng để bị hắn lừa!"
"Tiểu Trì, cậu buông tha tôi, chuyện hôm nay tôi sẽ không nói cho bất kỳ ai!" Lâm Cừ nhìn hắn không chớp mắt, đau lòng và lo lắng trong mắt cơ hồ muốn tràn ra: "Cậu muốn cái gì... Tôi đều có thể cho cậu, những gì lúc trước nợ cậu... Tôi sẽ bồi thường gấp trăm gấp ngàn lần..."
"Tiểu Trì, khụ khụ... Cậu còn trẻ như vậy, đừng làm chuyện ngu ngốc... Lục Minh Sanh... hắn không đáng..."
Cho dù tràn ngập địch ý với Lâm Cừ, "Trì Tang" vẫn bị thâm tình trong mắt hắn làm cho chấn động, đột nhiên có loại dự cảm: Nếu như mình dừng ở đây, Lâm Cừ thật sự sẽ ngậm chặt miệng không nói gì về chuyện hôm nay, lựa chọn tha thứ.
"Trì Tang" đột nhiên cảm thấy trong lòng rung động: một người đàn ông đẹp trai, giàu có và thành đạt, dù bị người mình yêu sâu đậm phản bội nhưng trong mắt cũng không có hận ý, ngược lại cố gắng chống đỡ thân thể suy yếu thổ lộ thâm tình, từng câu từng chữ đều suy nghĩ cho đối phương - Đối mặt với một người như vậy, ai có thể không bị động tâm đây?
Nhưng mà hiện thực tàn khốc rất nhanh đã làm cho "Trì Tang" thanh tỉnh: Đáng tiếc! Tình yêu chân thành tha thiết như vậy không phải dành cho mình, mà là dành cho đối thủ một mất một còn của mình.
Không phải thứ thuộc về mình, càng tốt ngược lại càng khiến người ta căm ghét. Lâm Cừ càng thâm tình với Trì Tang, "Trì Tang" lại càng thống hận sự tuyệt tình của người đàn ông này đối với mình.
Thoáng nhìn thấy hận ý trong mắt đối phương càng ngày càng sâu, Lâm Cừ thầm kêu không tốt: Thất sách! Hắn vốn tưởng rằng mình biểu hiện càng thống khổ, đối phương sẽ càng thống khoái. Nhưng mà ghen ghét trong mắt người này, tại sao lại giống với cô gái vẫn luôn dây dưa bí ẩn kia như vậy?
"Đi chết đi!"
"Trì Tang" vẻ mặt vặn vẹo gầm lên, nhấc chân đá người ngã xuống đất, rút con dao găm trên người ra không chút thương tiếc đâm từng nhát từng nhát lên người hắn.
Máu tươi bắn lên khuôn mặt điên cuồng của "Trì Tang", khiến hắn thoạt nhìn giống như một lệ quỷ đòi mạng.
Tuyệt vọng và thống khổ trên mặt Lâm Cừ dần dần tản đi, chậm rãi biến thành hận ý thâm nhập cốt tủy, hắn gắt gao nhìn chằm chằm mặt của người đối diện, giống như muốn khắc sâu khuôn mặt này vào trong đầu.
"Trì Tang" từ trên cao nhìn xuống Lâm Cừ, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng và thống khoái - Đúng! Đúng rồi! Nhìn rõ người giết anh là ai, hận hắn nhiều hơn đi!
Đợi đến khi anh may mắn sống sót, dùng toàn bộ khả năng đi trả thù hắn! Đánh hắn! Giết hắn! Để cho hắn chết đi trong thống khổ và tuyệt vọng tột cùng!
...Nếu Trì Tang có thể tránh thoát khỏi sự truy sát của Thiên Đạo
Chu Vũ Hinh ném Lâm Cừ tại chỗ, không chút lưu luyến xoay người rời đi.
Lâm Cừ ngã xuống vũng máu, chịu đựng đau đớn cố gắng duy trì tỉnh táo, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ phương pháp tự cứu mình.
Lúc này trong lòng hắn cảm thấy vô cùng thất bại. Hắn vốn tưởng rằng kẻ mạo danh này không thật sự muốn giết hắn, mà muốn đem tội danh giết người giá họa cho Trì Tang, nhưng hiện tại hắn lại có chút không xác định.
Hắn dùng khuôn mặt Trì Tang để giết mình, có lẽ chỉ vì hận mình thấu xương, muốn cho mình chết càng thêm thống khổ.
Lúc này trong lòng Lâm Cừ vô cùng lo lắng cho Trì Tang: Nếu người kia tiếp tục dùng khuôn mặt Trì Tang để làm điều ác, hoặc là trốn đi đem tội giết người giá họa cho Trì Tang...
Đôi mắt Lâm Cừ đột nhiên mở to, dùng sức nắm lấy cỏ dại trên mặt đất, cố hết sức lực muốn bò đến con đường cách đó mấy chục mét.
Hắn không thể chết. Hắn chết rồi Tiểu Trì sẽ xong! Hắn nhất định phải sống sót để xác định hung thủ.
"Tiểu Trì......"
Khoảng cách mấy chục mét đối với một người đang bị trọng thương xa xôi như thế, cho dù ý chí kiên định, Lâm Cừ vẫn cực kỳ không cam lòng và tuyệt vọng nhắm mắt lại.
******Mun1911******
Trên đường đến bệnh viện, Trì Tang nhìn phong cảnh xẹt qua bên đường, cười lạnh thẩm vấn hệ thống: "Hệ thống, kẻ đả thương người kia chính là Chu Vũ Hinh đúng không? Ngươi chưa từng nói với ta, Lược Đoạt Giả cũng có thể biến thành bộ dáng của người khác!"
Hệ thống đáng thương co quắp ở một bên: "Chủ nhân, thế giới này không có hiện tượng siêu nhiên, Chu Vũ Hinh có thể làm được điều này nhất định phải trả giá cực kỳ lớn - hơn nữa loại biến hóa này của cô ta không chỉ lừa gạt ngũ quan, mà còn có thể qua mắt được cả Thiên Đạo!"
"Đây chính là nguyên nhân ta bị Thiên Đạo truy nã? Xem ra cái mà ngươi gọi là Thiên Đạo cũng chỉ như thế mà thôi!" Khóe miệng Trì Tang gợi lên một tia trào phúng, trong mắt bùng lên lửa giận hừng hực.
Hệ thống:... Không thể phản bác QAQ
Cũng may Trì Tang không có ý định dây dưa với Thiên Đạo, quyết định thật nhanh: "Hệ thống, bây giờ ngươi lập tức khiếu nại với Thiên Đạo: Thương tổn nhân vật chính là Chu Vũ Hinh, để cho nó rút lệnh truy nã với ta lại - cho dù không rút lại, cũng phải giữ Chu Vũ Hinh lại, nhất định không được để cho hung thủ thật sự bỏ chạy!"
"Được!"
Hệ thống hiển nhiên cũng nén giận trong lòng, nó im lặng một chút, xấu hổ nói: "Khiếu nại thành công, rút lệnh truy nã về thất bại. Thông đạo thế giới đã đóng lại, Chu Vũ Hinh gia nhập danh sách tình nghi. Hiện tại cô ta mọc cánh cũng trốn không thoát!"
"Chậc chậc!" Tuy rằng đã đoán được miệng rỗng răng trắng nói một câu cũng không thể rút về lệnh truy nã, Trì Tang vẫn có cảm giác rất khó chịu đối với Thiên Đạo trở mặt không nhận người.
"Chủ nhân, Thiên Đạo vẫn còn tín nhiệm ngươi, nếu không đã trực tiếp hạ lệnh tuyệt sát!" Thấy Trì Tang biểu tình khó coi, hệ thống nhanh chóng mặt dày đi qua cọ cọ xát xát.
"Vừa rồi pháp tắc cũng liên hệ với ta, ta đã đem tình hình thực tế viết thành báo cáo giao lên, lệnh truy nã rất nhanh sẽ được hủy bỏ!".
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Không Phải Ánh Trăng
2. Bé Alpha Này Có Chút Ngọt Ngào
3. Chiều Hư
4. Tình Yêu Của Chúng Ta - Xuân Phong Lựu Hỏa
=====================================
"Nghe ngươi nói vậy, ta còn phải cám ơn nó?" Trì Tang cười lạnh trào phúng, "Đa tạ ân tình Thiên Đạo đại nhân không giết!"
Hệ thống sợ tới mức quỳ phịch xuống: "Chủ nhân, Thiên Đạo vốn không có tình cảm, ngài đừng chấp nhặt với nó. Ta biết lần này ủy khuất ngài, ta cam đoan sau đó nhất định giúp ngài tranh thủ bồi thường thật lớn!"
"Bồi thường cái gì?" Trì Tang tựa hồ nhấc lên một chút hứng thú: "Để ta đem nhân vật chính đóng gói mang về nguyên vị diện?"
Hệ thống:... Cái này thật sự không được!
Trì Tang đương nhiên chỉ nói vậy mà thôi, xét thấy Thiên Đạo không đáng tin cậy, hắn không chút khách khí hoài nghi: "Ngươi xác định Chu Vũ Hinh chạy không thoát?"
Hệ thống mặt đỏ lên, tranh thủ thời gian vãn hồi tôn nghiêm: "Chủ nhân, chỉ cần lược đoạt giả công lược không thành công, khi cô ta rời đi tiểu thế giới sẽ bị triệt tiêu sạch sẽ khí vận. Không có khí vận nhân vật chính hộ thể, ta liền có thể trực tiếp bắt giữ cô ta và hệ thống lược đoạt giả - cho dù Thiên Đạo không đóng lại thông đạo thế giới, cô ta cũng không trốn thoát được!"
Trì Tang vội vàng trao đổi với hệ thống, không chú ý đến lộ trình lái xe của tài xế, đến khi hắn kịp phản ứng lại, tài xế Lý đã chạy xe đến cổng cục công an thành phố H.
Thấy cảnh sát ạp tới trước cửa, Trì Tang vừa xuống xe liền quay đầu lại nhìn tài xế với vẻ mặt phức tạp.
Tài xế Lý áy náy không dám nhìn hắn, chỉ ngập ngừng nói: "Trì tiên sinh, Lâm tổng còn đang cấp cứu, hiện tại cậu tới bệnh viện cũng không gặp được ngài ấy. Cậu yên tâm, chỉ cần cậu vô tội, cảnh sát nhất định sẽ trả lại sự trong sạch cho cậu..."
Trì Tang không nói lời nào, ngoan ngoãn bị còng tay, đi theo cảnh sát vào cục công an.
"Hệ thống, đây chính là 'Lệnh truy nã' của Thiên Đạo sao?" Cảm nhận được sự khác thường của tài xế Lý, trong lòng Trì Tang cũng hiểu ra một chút.
Hệ thống che mặt, hận không thể tìm một cái khe nứt trên mặt đất để chui vào: "Đúng vậy, người bị Thiên Đạo truy nã, tất cả các sinh linh ở tiểu thế giới chỉ cần nhìn thấy đều sẽ đưa hắn ra công lý!"
Hệ thống nhỏ giọng giải thích cho mình: "Lệnh truy nã này ta cũng là lần đầu tiên nhìn thấy... Không nghĩ tới lại tới nhanh như vậy, ngay cả khí vận của chủ nhân cũng không ngăn cản được!"
"Hệ thống, ta rút lại lời nói lúc trước." Trì Tang vừa bị mang đi vừa đờ đẫn nói: "Có các ngươi - những đồng đội heo ở bên cạnh, Lâm Cừ có thể sống đến bây giờ thật sự rất không dễ dàng!"
Hệ thống: "Ahh..."
Trì Tang trừng mắt nhìn chằm chằm hệ thống tự bế, hỏi tiếp chuyện quan trọng: "Chu Vũ Hinh có thể giấu trời qua biển giết nhân vật chính, ngươi giúp ta để một thế thân ở đây không thành vấn đề chứ?"
Hệ thống liên tục lắc đầu: "Chủ nhân, vô dụng! Loại thủ thuật che mắt cấp thấp này căn bản không gạt được Thiên Đạo. Dân bản xứ ở tiểu thế giới đều là con mắt của Thiên Đạo, họ sẽ không bị lừa!"
"Cho nên, ta không có khả năng vượt ngục sao?" Ánh mắt Trì Tang trở nên lạnh lùng, tâm tình vô cùng phiền não.
Hệ thống bị hắn dọa đến run rẩy, vội vàng khuyên can: "Chủ nhân, ta khuyên ngươi không nên làm như vậy, nhất định sẽ bị bắt lại! Hơn nữa sẽ bất lợi cho ngài thoát tội."
Ánh mắt Trì Tang lóe lên, hệ thống sợ hắn làm chuyện ngu ngốc, nhanh chóng nói tiếp: "Ta biết ngài lo lắng nhân vật chính, yên tâm, Lâm Cừ không có việc gì! Chỉ cần phía chúng ta ổn định cho đến khi lệnh truy nã được rút lại hoặc Lâm Cừ tỉnh lại sẽ có cơ hội xoay chuyển."
Trán Trì Tang nổi gân xanh: "Hệ thống, Chu Vũ Hinh đã phạm quy đúng không? Chẳng lẽ chúng ta không thể làm gì được sao?"
Ngồi chờ chết không phải là phong cách của Trì Tang, nghĩ đến Chu Vũ Hinh lợi dụng khí vận khuấy mưa đảo gió, hắn đột nhiên nảy ra ý nghĩ: "Khí vận của ta có thể dùng được không?"
"Không không không chủ nhân, Chu Vũ Hinh là đi đường tà đạo, chúng ta không thể học theo cô ta!" Hệ thống vừa nghe lời này, toàn bộ viên tròn đều nhảy dựng lên, nhào vào lòng Trì Tang:
"Hơn nữa ngươi vốn là tới để hỗ trợ, làm sao có thể dùng khí vận của ngươi? Ta đã tố cáo với pháp tắc rồi, khí vận của Chu Vũ Hinh rất nhanh sẽ bị đóng băng, cô ta sẽ không thể giở trò xấu thêm nữa!"
Thấy hệ thống nói lời thề son sắt, bị hạn chế tự do cá nhân Trì Tang cũng tạm thời yên tĩnh.
Nghĩ đến lệnh truy nã vừa rồi, hắn đột nhiên có chút tò mò: "Hệ thống, Tuyệt Sát Lệnh của Thiên Đạo là cái gì?"
Hệ thống sợ hãi run rẩy, sau đó mang theo sợ hãi trong lòng nói: "Cái đó so với lệnh truy nã còn nghiêm trọng hơn nhiều, một khi người từ bên ngoài đến thương tổn nhân vật chính bị hạ lệnh tuyệt sát, sẽ bị toàn bộ thế giới đuổi giết, trên đường phố bị xe đụng, ăn cơm bị đầu độc, ra cửa bị chém...... Ngay cả động vật cũng sẽ chủ động tấn công. Sẽ không sống được trong nhà, không mua được đồ vật, không tìm được công việc...... Về sau còn đến mức không thể uống nước, không thể ăn cơm, thức ăn đến tay sẽ lập tức thối rữa, cuối cùng ngay cả không khí cũng không cho hít vào."
"Sẽ bị chúng bạn xa lánh, cô độc bất lực, bị toàn thế giới thù địch tuyệt vọng mà chết, về phần cách chết thì nhiều hơn: chết khát, chết đói, chết cóng, chết nóng, chết bệnh, nghẹn chết...... Tóm lại muốn bao nhiêu thảm liền có bấy nhiêu thảm!"
Nghĩ đến Lâm Cừ hiện giờ đang trọng thương sắp chết, sát khí lẫm liệt trong mắt Trì Tang: "Cách chết này rất thích hợp với Chu Vũ Hinh!"
Sau khi Trì Tang bị bắt lập tức bị chuyển đến trại tạm giam. Hắn ở trong phòng giam không bao lâu, trợ lý Tôn đã tới.
Nhìn Trì Tang trở thành tù nhân, trợ lý Tôn thần sắc phức tạp, Trì Tang ngược lại rất bình tĩnh: "Trợ lý Tôn, tình huống Lâm tổng hiện tại thế nào? Đã qua nguy hiểm chưa?"
"Đã chuyển đến phòng chăm sóc đặc biệt." Trợ lý Tôn thở ra một hơi, vẻ mặt lo lắng và bất đắc dĩ: "Trì Tang, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Cậu và Lâm tổng..."
"Tôi không giết người." Trì Tang cũng không giải thích nhiều, chỉ bình tĩnh nói: "Trợ lý Tôn, Lâm tổng làm phiền anh chú ý nhiều một chút, tôi bên này không cần lo lắng!"
Mặc dù không có bằng chứng, nhưng trợ lý Tôn tin tưởng Trì Tang vô tội. Hắn biết quan hệ giữa Trì Tang và Lâm tổng. Nghĩ đến tình cảnh của Trì Tang: Người yêu sống chết chưa biết, bản thân còn bị hoài nghi là hung thủ, hắn liền cảm thấy vô cùng đau lòng.
"Cậu..... Cậu cũng đừng quá lo lắng, chờ Lâm tổng tỉnh lại......"
Trì Tang khẽ mỉm cười: "Tôi không lo lắng, tôi tin tưởng anh ấy sẽ vượt qua!"
Hai người lại hàn huyên thêm vài câu, Trì Tang liền đuổi hắn đi.
Người thứ hai đến gặp hắn là Quý Ly nhận được tin tức vội vàng chạy tới, đối phương mang đến cho hắn một đống đồ dùng sinh hoạt, cũng không nhiều lời, trực tiếp hỏi hắn có manh mối gì, nên phối hợp với hắn như thế nào để rửa sạch tội danh.
"Chú Quý, cháu khẳng định đâm Lâm Cừ bị thương chính là Chu Vũ Hinh!" Trì Tang thẳng thắn nói: "Cho dù không phải cô ta tự mình ra tay, nhất định cũng là cô ta sai khiến hung thủ, chú đi điều tra cô ta chắc chắn sẽ có thu hoạch!"
Vẻ mặt Quý Ly ngạc nhiên: Tự mình ra tay? Chu Vũ Hinh là phụ nữ, làm sao có thể giả dạng thành Trì Tang chênh lệch hình thể lớn như vậy đi giết người?
Dù vậy, hắn hoàn toàn tín nhiệm tiểu thiếu gia nhà mình, liền dứt khoát gật đầu: "Được, tôi biết rồi."
"Lâm Cừ hiện tại đang nằm trong bệnh viện, cháu tạm thời cũng không thể ra ngoài, tập đoàn Lâm thị bên kia phiền chú Quý chiếu ứng nhiều một chút, cháu đoán chừng sẽ có người nhân lúc cháy nhà đi hôi của!"
Sau khi Trì Tang cẩn thận dặn dò xong, Quý Ly liền rời đi.
Cùng lúc đó, Chu Vũ Hinh nhìn thấy tin tức rốt cục cũng buông lỏng trái tim treo lơ lửng, lộ ra nụ cười đắc chí hài lòng đầu tiên trong mấy ngày qua.
"Ha ha ha ha... Trì Tang ơi Trì Tang, lấy lòng Lâm Cừ thì thế nào, tôi xem anh lần này phá cục như thế nào?"
Hệ thống lược đoạt giả đau thịt không thôi: "Bàn tay vàng gian lận giấu trời vượt biển xem như đã đào rỗng của cải của chúng ta, về sau ngươi không thể làm như vậy nữa!"
Nghĩ đến tổn thất của mình, biểu tình Chu Vũ Hinh cũng trở nên vặn vẹo, nhưng chỉ cần có thể giết chết Trì Tang, cô lại cảm thấy trả giá này cũng đáng.
Nghĩ lại lần nữa, cô lại đầy cõi lòng chờ mong hỏi: "Nếu như Lâm Cừ bị thương nặng mà chết, khí vận của hắn có phải sẽ thuộc về chúng ta không?"
Hệ thống lược đoạt giả sửng sốt: "Ngươi nghĩ cái gì vậy! Ngươi còn dám lấy khí vận này sao? Chúng ta là dùng thân phận Trì Tang giết Lâm Cừ, nếu như ngươi lấy khí vận của Lâm Cừ, Thiên Đạo lập tức sẽ phát hiện dị thường, đến lúc đó chúng ta liền chết chắc!"
"Đừng quên là ngươi tự mình ra tay – người bên ngoài không thông qua dân bản địa ở tiểu thế giới, trực tiếp giết chết nhân vật chính sẽ có kết cục gì, không cần ta nói lại chứ?"
Nghĩ đến trường hợp hệ thống lược đoạt giả cho cô xem, Chu Vũ Hinh rùng mình, không khỏi thầm cảm thấy may mắn vì sức sống của nhân vật chính thật ngoan cường.
"Lâm Cừ không hổ là đứa con của số mệnh, bị thương nặng như vậy còn có thể treo một hơi thở không chết, bị ném ở nơi đó cũng có thể được cứu rất nhanh!" Chu Vũ Hinh vừa cảm khái vừa ghen ghét đố kỵ nói.
Hệ thống lược đoạt giả có lệ nói: "Dù sao cũng là nhân vật chính! Được rồi, chúng ta phải đi thôi! Lần này vì giúp ngươi báo thù, ta phải chịu tổn thất nặng nề, về sau ngươi nhất định phải cố gắng làm việc bù đắp tổn thất của ta!"
Chu Vũ Hinh còn có chút không nỡ: "Cứ như vậy rời đi? Ta còn muốn xem kết cục của Trì Tang!"
Hệ thống lược đoạt giả vội vàng đóng gói hành lý, cả giận nói: "Còn chờ cái gì? chờ Trì Tang thoát ra trả thù chúng ta sao? Lần này hắn mắc mưu chẳng qua là do khinh địch, ngươi sẽ không cho rằng hắn không có thủ đoạn phản kích chứ?"
Sắc mặt Chu Vũ Hinh trắng bệch, lúc này mới cảm thấy sợ hãi. Nghĩ đến thủ đoạn Trì Tang có thể trả thù, cô vội vàng thúc giục hệ thống lược đoạt giả: "Vậy còn chờ cái gì? Chúng ta nhanh đi thôi!"
Hệ thống lược đoạt giả đang muốn nối liền thông đạo thế giới, đột nhiên hoảng sợ nói: "Không tốt! Thông đạo thế giới đã đóng lại, chúng ta không thể ra ngoài."
"Cái gì?" Chu Vũ Hinh nhất thời hoảng hốt: "Tại sao lại đóng? Thế chẳng phải chúng ta bị nhốt ở chỗ này sao?"
Hệ thống lược đoạt giả im lặng một chút, tâm tình càng thêm trầm trọng: "Còn có một tin tức càng xấu hơn, ta vừa mới phát hiện không thể dùng khí vận trong không gian hệ thống!"
Hệ thống lược đoạt giả nhìn chằm chằm Chu Vũ Hinh đang hoang mang lo sợ, nghiêm túc hỏi: "Ngươi biết điều này có nghĩa là gì không?"
"Có nghĩa gì?" Chu Vũ Hinh vẫn còn có chút mơ hồ.
"Có nghĩa chúng ta bị Thiên Đạo theo dõi, Thiên Đạo đã nổi lên lòng nghi ngờ!" Hệ thống lược đoạt giả sụp đổ nói: "Lần này ta thật sự bị ngươi hại chết rồi!"
"Sẽ không, chúng ta còn có cơ hội thắng!"
Chu Vũ Hinh ngây người giây lát, đột nhiên bắt được một cọng rơm cứu mạng: "Lâm Cừ, hắn cho rằng người đâm hắn bị thương chính là Trì Tang, chờ hắn tỉnh lại nhất định sẽ điên cuồng trả thù Trì Tang!"
Ánh mắt Chu Vũ Hinh càng ngày càng sáng: "Thừa dịp Lâm Cừ trọng thương, để Lục Minh Sanh đi cướp Lâm thị, Lâm Cừ tỉnh lại phát hiện gia sản của mình bị cướp đi, hắn nhất định sẽ càng hận Trì Tang, đến lúc đó Trì Tang liền chết chắc!"
Vào ngày phát hiện Bùi Tư Đình là nội gián, Chu Vũ Hinh liền nghĩ biện pháp gặp được Lục Minh Sanh, cũng dùng khí vận biến hắn thành chó liếm chân cô.
Lúc này cô cảm thấy vô cùng may mắn vì quyết định nhanh chóng của mình, nếu không đợi đến khi khí vận bị đóng băng, cô muốn công lược Lục Minh Sanh cũng bất lực.
"Ngươi nói rất đúng!" Sau khi được Chu Vũ Hinh an ủi một trận, hệ thống lược đoạt giả cũng bình tĩnh lại: "Bây giờ cũng chỉ có thể yên lặng theo dõi diễn biến tiếp theo, hy vọng Lục Minh Sanh có thể tranh được một chút!"