Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 992: Nhẹ chút, sẽ đau 83




Edit: Nhi Nhi

Beta: Tinh Niệm

Thi đấu vòng loại chia làm hai bước.

Một là vật lý thí nghiệm.

Còn lại là làm bài thi kiểm tra.

Từ buổi sáng 9 giờ mãi cho đến 12 giờ rưỡi.

Liên tục 3 giờ.

Làm xong liền có thể rời đi.

Trường thi rất to.

Tô Yên làm xong bài thi trước.

Chỉ là lúc làm vật lý thí nghiệm, chậm trễ mất một ít thời gian.

Hai giờ sau.

Tô Yên đi ra trường thi.

Tất cả thầy giáo có đội thi đứng chờ ở trường học đều nhìn qua.

Lúc này, thầy giáo vật lý đi tới dò hỏi Tô Yên

"Thế nào?"

Tô Yên gật đầu

"Phát huy bình thường."

Thầy giáo vật lý vừa nghe lời này, trước mắt sáng ngời.

Có vẻ rất kích động a.

Trình độ vật lý của Tô Yên hắn biết.

Thầy giáo vật lý liên tục gật đầu

"Tốt, tốt,tốt"

Tô Yên ra tiếng

"Thầy, em muốn đi trước."

Vật lý lão sư vừa nghe, từ bên cạnh lấy qua một chai nước, đưa cho Tô Yên

"Phải về nhà?"

"Vâng"

"Vậy thầy tìm người đưa em trở về, có phải mệt không? Phải nghỉ ngơi thật tốt."

Lão sư vật lý nói một câu lại tiếp một câu, có thể thấy được hắn rất cao hứng.

Tô Yên lắc đầu

"Không cần đâu ạ."

Nói xong, cô nhận cặp sách của mình từ trong tay thầy giáo.

Móc di động ra, khởi động máy.

Khi lấy di động, trong lúc vô tình nhìn thấy trong cặp sách của mình có một lá thư màu xanh nhạt.

Tô Yên lấy ra.

Nhìn từ trái sang phải một lượt.

Mặt trên có viết vài chữ rất đẹp

" Gửi Tô Yên. " Cô cầm lá thư cẩn thận nhìn.

Bước đi ra ngoài.

Cho đến đi đến chỗ cổng hội trường.

Mở lá thư ra

"Xin chào Tô Yên tiểu thư, chắc em không nhận ra tôi.

Nhưng mà không sao cả, chờ em xem xong lá thư này, em sẽ nhận biết tôi.

Em còn nhớ rõ chúng ta lần đầu tiên ở phòng học gặp gỡ không.

Em thực thông minh tôi có ấn tượng sâu sắc......"

Tô Yên xem xong.

Mắt nhìn chỗ ký tên.

Không quen biết.

Đây là thư tình trong truyền thuyết?

Nghĩ nghĩ.

Cô gấp lá thư kia lại ngay ngắn

Cất vào trong phong bì.

Sau đó, ném tới thùng rác cạnh cổng trường.

Lúc này, nơi xa truyền đến thanh âm của tiếng xe.

Tô Yên ngẩng đầu, liền nhìn thấy một chiếc xe hơi màu đen đang chạy tới đây.

Cửa xe được bấm hạ xuống.

Thời Thù tháo kính râm ra nhìn cô.

Khóe môi Tô Yên nhếch lên cười một cái.

Đi qua.

Cô vừa mở cửa xe ngồi lên. Liền bị hắn ép đè lên người.

Thời Thù u oán nói ở bên tai cô.

"Em vừa mới ném cái gì? Thư tình?"

Tất nhiên là Thời Thù xem hết hành động vừa rồi của Tô Yên vào trong mắt.

Tô Yên do dự chớp mắt một cái.

"Ách.."

Sau đó gật đầu

"Là thư tình".

Tô Yên gật đầu lần nữa trả lời.

Thời Thù lời nói mang theo nồng đậm ghen tuông

"Thư tình kia viết thế nào?"

"Bình thường."

Người nào đó không thuận theo, không buông tha

"Bình thường là bình thường như thế nào?"

Tô Yên nhìn hắn.

Đây là đánh đổ một hũ dẫm to đùng à???

Cô Yên lặng duỗi tay che đậy đôi mắt hắn

"Chính anh bình tĩnh, bình tĩnh lại, chúng ta nói tiếp."

Thời Thù nói chuyện thanh âm sâu kín

"Tiểu Quai ghét bỏ anh?"

"Em không có."

"Em có"

"Em không có."

"Em có, từ khi em nhìn lá thư kia tới bây giờ, vẫn luôn chưa có hôn anh, còn suy nghĩ so sánh hắn ta với anh."

Thời Thù nói xong không nói chuyện nữa, sau đó nâng cằm lên.

Tô Yên ······.

Cho nên, mục đích là cái này?

Chính là cố ý muốn lăn lộn,quang minh chính đại " áp chế " cô phải hôn hắn?

Nhìn bộ dáng hắn hiện tại.

Đôi mắt nhìn chằm chằm vào cô.

Lại tự động nâng cằm mình lên.

Chờ đợi cô hôn môi.

Tô Yên cười khổ không được.

Tiểu Hoa ra tiếng

"Ký chủ, không sao, hắn là nam nhân của chị a."