Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời

Chương 1717: Leng keng, Tiểu Cẩm Lý lên sàn (Cuối)




Khi Hoắc Từ tan học, liếc mắt một cái liền thấy được Tô Yên đứng ở cổng trường.

Khóe môi hắn hiện lên ý cười, đi qua chỗ cô.

“Đúng giờ như vậy?”

Tô Yên gật đầu.

Hoắc Từ duỗi tay, lôi kéo Tô Yên trở về.

Mặt trời lặn, ánh chiều tà giao hòa chiếu sáng lẫn nhau.

Tô Yên hỏi

“Anh có nguyện vọng gì không?”

Hoắc Từ nghiêng đầu đi xem cô

“Ân?”

“Anh có nguyện vọng gì không, em sẽ giúp anh thực hiện.”

Hoắc Từ nghĩ tới thân phận cẩm lý của cô.

Mang đến vận may?

Hắn ôm lấy cô, dừng lại.

Sau đó, ra tiếng

“Hôn anh một chút.”

Tô Yên nghiêng nghiêng đầu

“Chỉ cái này?”

“Chỉ cái này.”

Tô Yên ngẩng đầu, hôn một cái.

“Ưm..”

Hoắc Từ đè nặng người, ấn cô ở trêи vách tường.

Thứ hắn muốn không nhiều lắm, chỉ cần cô vẫn luôn ở đây là được.

Trước nay đều là như thế.

Người đến người đi, thường thường có tầm mắt dừng ở phía hai người.

Thậm chí có người còn cảm thán một câu.

Tuổi trẻ thật tốt a.

Thời gian thấm thoát, hạnh phúc như cũ.

·········

_THẾ GIỚI 27-KẾT THÚC_

[Truyện chỉ được đăng duy nhất trêи truyendkm.com lolite2511, những chỗ khác đều là đăng trộm không xin phép (눈_눈) ]

kHI Tô Yên tỉnh lại, trong đầu liền truyền đến thông báo của Tiểu Hoa

“Leng keng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ hoàn thành, trị số thêm 10.”

Lần này trị số lại nhiều hơn mấy lần trước một chút.

Tiểu Hoa nói

“Ký chủ, là bởi vì thể chất cẩm lý nên chị được cộng thêm 3 trị số.”

“Ân”

Tô Yên lên tiếng, tỏ vẻ đã biết.

Sau đó Tiểu Hoa nói

“Trước mặt là bảng trị số của chị

【dung lượng não】70

【giá trị thể lực 】90

Ký chủ, 10 trị số này chị tính như thế nào?”

Lúc này Tô Yên cũng không trả lời ngay mà là suy nghĩ một lúc.

Cuối cùng, cô mở miệng

“Tất cả đều thêm ở dung lượng não đi.”

“Vâng, ký chủ.”

“Leng keng, tăng thêm thành công, bảng trị số của chị là

【dung lượng não】80

【giá trị thể lực】90″

Tiểu Hoa cao hứng nói tiếp

“Ký chủ, mảnh nhỏ Chủ Thần sắp thu thập đủ rồi a.”

Tô Yên không nói chuyện, không biết cô suy nghĩ cái gì.

Lúc này, Tiểu Hoa nhìn ký chủ trầm mặc, nghi hoặc

“Ký chủ, chị không vui sao?”

“Ân?”

“Ký chủ, chị suy nghĩ cái gì vậy?”

“Suy nghĩ, ta rốt cuộc vì sao lại trải qua những chuyện này.”

Tiểu Hoa mờ mịt

“A, có ý tứ gì?”

Tô Yên lắc đầu

“Không có gì, tiếp tục đi.”

Tiểu Hoa sửng sốt một chút, vội vàng nói

“À, được ký chủ. Xin chờ trong chốc lát.”

Sau đó liền nghe Tiểu Hoa thông báo

“Leng keng, đang load…..”

············

Khi Tô Yên tỉnh lại, là đang ở trong một cái lều trại.

Chỗ vai phải truyền đến đau đớn.

Nàng mở to mắt, liền nhìn thấy một người đại phu đang băng bó miệng vết thương cho nàng.

“Đừng nhúc nhích.”

Người nọ hô một tiếng.

Tô Yên cũng không động đậy, tùy ý hắn băng bó.

Chờ đến khi băng bó xong, đại phu thu dọn đồ đạc.

Nhìn Tô Yên một cái,

“Miệng vết thương không được dính nước.”

Nói đoạn, đưa cho Tô Yên hai bình thuốc bôi, xua xua tay vơi nàng, tỏ vẻ nàng có thể đi rồi.

Tô Yên gật đầu.

Mới rời khỏi giường liền nhìn thấy có binh lính vội vội vàng vàng chạy tới.

Hai binh lính nâng một người bị thương, nhìn qua có vẻ rất nghiêm trọng.

Máu tươi vẫn luôn chảy ra từ bụng, còn có vài chỗ sâu đến thấy được xương trắng.

Tô Yên che lại bả vai, đi ra ngoài, một câu cũng chưa nói.

Dù sao cũng đã qua nhiều vị diện như vậy, vô luận tỉnh lại gặp được trường hợp gì, đều đã có thể ứng phó rồi.

Qua những thứ đã xem, thân thể này là nữ, nhưng lại ở quân doanh, mặc quần áo binh lính bình thường.

Lòng bàn tay thô lệ, không phải bàn tay mảnh khảnh, phía trêи còn có một tầng chai mỏng.

Vừa thấy liền biết đã ăn rất nhiều khổ.