Xà Phu gõ máy tính vờ như không thấy mấy cái đầu kia đang lén bấm điện thoại, thì Thiên Bình đứng lên nói: " Thầy ơi, em đi giúp mọi người trong lớp nha thầy, dù sao thì em muốn tìm chút việc cho bản thân đỡ hồi hộp. Được không thầy?"
Xét thấy Thiên Bình là một học sinh ngoan ngoãn không giống mấy đứa khác, Xà Phu gật đầu đồng ý. Thiên Bình reo mừng bước ra khỏi lớp.
Thầy thở dài một hơi, nhìn thấy tin nhắn xuất hiện bên góc bên trái màn hình, Xà Phu mở ra, đọc được vài dòng liền sôi máu:
[Thiên Lang]: Khà khà khà, người anh em, chuẩn bị mất 500k ngân hà* đi. Lớp chú thua là cái chắc.
*Ngân hà: Đơn vị tiền tệ trong thế giới này.
[Xà Phu]: Thầy nhớ lần trước ai là người thách thức uống bia cuối cùng lại là đứa gục đầu tiên không?
[Thiên Lang]: Cái đó cho chú may thôi chứ anh đây không phải soạn giáo án thâu đêm mới dễ gục vậy sao. Đừng đánh trống lảng, lớp tôi có 2 đứa năng khiếu thể dục đây. Cuộc thi vượt chướng ngại vật lớp tôi thắng chắc.
[Xà Phu]: 30 chưa phải là Tết, chưa có kết quả thầy đừng vội mừng.
Nhập xong tin nhắn, Xà Phu lại nhìn hai đứa loi cho đang ngồi giỡn ở góc lớp mà lo cho ví tiền của mình thật sự. Không phải là không tin tưởng cái dây thần kinh vận động của hai nhóc này nhưng lúc nhìn thấy một đống cơ bắp trên người của hai học sinh bên lớp Thiên Lang. Hzaiiii, lo quá đi, tiền lương giáo viên có 9 củ ngân hà, trả tiền điện, tiền xăng, tiền này nọ,... Đã bay màu mất 4 củ rồi. Có lẽ quãng thời gian sau qua nhà Thiên Hạc* ăn ké vậy.
* Thiên Hạc ( Tuấn Ngọc): lớp trưởng của lớp thầy Xà Phu, tôi sẽ thay tên bạn nhỏ này trước ở chương này.
Nhìn đồng hồ đã điểm 8 giờ, 8 giờ 15 sẽ diễn ra cuộc thi đầu tiên đó là chạy tiếp sức, song song ở đó là cuộc thi văn nghệ của 3 khối 10, 11, 12 diễn ra. Cuộc thi vượt chướng ngại vật bắt đầu sau nửa tiếng khi kết thúc chạy tiếp sức, cuối cùng 9 giờ sẽ là cuộc thi hùng biện. Và những hoạt động gian hàng nấu ăn hay trò chơi,...sẽ được tạm dừng lúc 11 giờ trưa.
"Song Ngư, Nhân Mã hai em ra sân vận động của trường đi, những bạn khác cũng ở đó rồi. Luật lệ ra sao các em có thể hỏi Bạch Dương. Hiện tại thầy đang có chút việc, thầy sẽ đến cổ vũ các em sau. Đi sớm làm khởi động tránh khi chạy bị thương."
" Đã rõ. Boss! " Hai người đồng thanh hô lên rồi nhanh chóng chạy qua ngoài trước khi bị giáo huấn.
Trên đường đi đến sân vận động, những gian hàng nhỏ của mỗi lớp đang lần lượt dựng lên, có gian hàng trò chơi, gian hàng cafe, gian hàng bán đồ mĩ nghệ,...nhưng sẽ thấy hầu như các lớp đều chọn gian hàng đồ ăn. Song Ngư nhớ thì cách đây không lâu thì Kim Ngư xin thầy mở một gian hàng bán đồ ăn, cậu và tên ham ăn này phải đi kéo mọi người trong lớp đồng ý chấp thuận mới xin được một chỗ từ người thầy thân yêu này đây.
Nhà Ma Kết có trồng chút rau củ, hôm qua mới đem lên nhà Kim Ngưu để sơ chế và chuẩn bị cho sáng nay bày bán. Có tới tận mấy thùng nên cả bọn định bụng sắp xếp gian hàng trước rồi nhờ gia đình mang đến trước cổng trường. Có vẻ lúc này cũng đang chuẩn bị mở bán đây.
" Từ từ, xếp cái đó lại đây...OK bật bếp trước đi, nhớ bỏ cồn vào đây! Ma Kết ơi, thái dùm tui mấy quả dưa leo với...." Xa xa có tiếng Kim Ngưu vang lên, Song ngư cũng đoán được phần nào họ đang làm gì.
Đi bên cạnh, Nhân Mã cũng đã nghe thấy tiếng, dù sao cũng có một quãng thời gian tiếp xúc với nhau nên cũng không ngần ngại gì cả. Cậu choàng tay qua cổ Song Ngư rồi kéo qua bên gian hàng lớp mình: "Ê mày, tao đói quá. Qua đó xem xin ké được miếng nào không?"
Song Ngư như một con búp bê bị kẹp cổ xách đi đưa ánh mắt khinh thường nói: "Mày nghĩ xơ múi được miếng nào của nó à? Với lại tao nhớ mày có nói đã ăn ở nhà rồi mà?"
Cậu bạn vui vẻ cười bước chân dần nhanh hơn tiến về phía trước: " Mùi thơm quá, tao không cưỡng lại được. Biết đâu tao lén làm một miếng chắc nó cũng không biết đâu."
Song Ngư bĩm môi, mặc cho Nhân Mã lôi mình đi. Nhưng mà thơm thật đây, cậu cũng muốn ăn thử.
Kim Ngưu bận bịu loay hoay trong căn bếp nhỏ của mình, Thiên Bình thì đang nắn nót viết menu cho gian hàng nhỏ, chữ của cậu bạn khá đẹp nên đảm nhận vai trò này. Còn Ma Kết phụ Kim Ngưu chế biến đồ ăn và chuẩn bị nước sốt, kiểm tra lại tương ớt, tương cà và sốt bơ. Thiên Yết và Xử Nữ đang xếp những cái bàn và ghế con sau gian hàng, đặt những khay gia vị và những sọt rác nhỏ cạnh bên. Bảo vệ môi trường lên trên hết mà.
" Tớ xong rồi đây!" Thiên Bình reo lên sau một hồi vật lộn với bảng màu, nhìn những nét chữ xinh đẹp thẳng tắp, nét thanh nét đậm khiến cả bọn nhìn phải xuýt xoa khen lấy khen để. Thiên Bình ngại ngùng cười rồi đặt bảng Menu lên giá đỡ bên ngoài gian hàng. Cùng lúc đó Song Ngư với Nhân Mã bước tới.
" Hai cậu không đến sân vận động của trường hả?" Thiên Bình lên tiếng.
" Đang trên đường đến nhưng ngửi được mùi thơm nên ghé qua đây hóng hớt." Nhân Mã tha cho cái cổ của cậu bạn, đi lên vỗ vào lưng Thiên Bình xem như chào hỏi.
" Không phải mày định xơ múi vài miếng hả?" Song Ngư đánh ánh mắt khinh thường cho Nhân Mã, sau đó vẫy tay chào Thiên Bình rồi ngó nghiêng vào bên trong.
Gian hàng có một cái mái có 4 cột thép chống đỡ, bên trong có 3 cái bàn xếp thành 3 góc hình chữ U, hai bàn có góc vuông phía sau thì đặt rau củ quả và một số dụng cụ nấu ăn, 2 bếp cồn mini, một cái nồi hấp lớn và một cái nồi nước lèo. Còn một cái bàn đặt phía trước có hai cái máy ép và một cái tủ kính đặt một số trái cây. Hai cái máy ép này là Cự Giải và Bảo Bình cho mượn, hai người họ cũng muốn góp sức nhưng lại không biết phải làm gì nên đưa ra ý cho mượn để ép nước trái cây. Khi hai người họ đem máy đến cả bọn bất ngờ vì nó quá xịn, nhưng đến lúc hỏi cách dùng thì Bảo Bình và Cự Giải cau mày im lặng, rồi gọi một cuộc cho bác giúp việc tại nhà. Sau hơn nửa tiếng lắng nghe và sử dụng thử thì mới nắm được cách dùng của chúng.
Công nhận máy đắt tiền nên công xuất của chúng khá là cao, giảm được kha khá thời gian hơn cái máy ở nhà bọn họ.
Nhân Mã nhìn Menu rồi đọc lên: " Gian hàng ăn sáng lớp 10A1 phục vụ: Cơm chiên thập cẩm, mì xào chua ngọt, xôi mặn ngũ vị ( tùy chọn thịt gà, lạp xưởng, ruốt gà, trứng cút, chả lụa, tôm khô và hành phi), miến gà trộn và hủ tiếu thập cẩm. Nước ép phục vụ: nước ép dưa hấu, nước ép cam, nước ép dứa, nước ép cà rốt, nước ép cà chua, nước ép chuối và dâu tây."
"Chà, nhìn phong phú đấy. Nhưng nhiều vậy có làm kịp không?" Song Ngư quan ngại lên tiếng.
"Yên tâm, mày phải tin tưởng tụi tao chứ!" Khi cả ba đang trầm tư thì một tiếng la từ trong gian hàng khiến cả bọn giật mình cùng lúc quay người lại.
Kim Ngưu vừa đảo cơm chiên, vừa kiểm tra nhiệt đồ của cái nồi bên cạnh, mặc dù bận bịu nhưng vẫn có sức để nghe họ nói gì. Khi nghe được thằng bạn nối khố nghi ngờ về năng lực của mình, cậu bạn không chịu thua gáy một tiếng. Nhân Mã đang cầm mui mếm thử nước lèo trong nồi cũng rung lên suýt nữa thì sặc.
Xữ Nữ và Thiên Yết cũng đã xếp xong bàn ghế liền đi tới trước gian hàng, hai người chào Song Ngư với Nhân Mã một tiếng. Xử Nữ đi vào bên trong làm mấy ly nước ép đưa cho mỗi người một ly rồi nhập hội với đám Thiên Bình.
" Uống đi rồi có sức mang vinh quang về cho lớp." Vừa nói vừa vỗ vào lưng Thiên Yết một cái bốp thật vang cười cười: " Cũng may có người anh em này tới phụ chứ không cái đống đằng sau sợ không kịp trước lúc mở hàng mất."
Thiên Yết đang rất khát, vừa hút một ngụm nước ép mát lạnh chưa kịp nuốt xuống đã phải phun ra ngoài. Ba đứa còn lại đứng trước mặt Thiên Yết lần lượt nhảy ra xa né đông né tây không để cho giọt nào phun trúng người mình.
Bốn đôi mắt nhìn về phía Xử Nữ, đặc biệt là đôi mắt muốn giết người của Thiên Yết khiến cậu bạn phải giơ tay xin lỗi: " Tao xin lỗi, lỡ tay lỡ tay. Không cố ý đâu."
Thiên Yết hít một hơi, đưa ly nước ép cho Thiên Bình cầm rồi xoay người làm một cú vào eo Xử Nữ: " Thằng đầu tôm này, mày muốn chết sớm à?"
Ba đứa vừa hút nước ép vừa nhìn. Nói thật thì trước khi cả đám tập luyện chung với nhau, trong thâm tâm mọi người mặc định Thiên Yết là một đứa hướng nội lầm lì và kì dị. Nhưng khi quen hơi nhau thì mới ngỡ ra rằng cậu bạn có cái tính khá cục súc và thích hành động, đứa nào lỡ chơi lố một cái là một cái bạt tay vào người. Đúng kiểu nước sông đừng nên phạm nước giếng. Mặc dù lúc đầu có hơi bất ngờ nhưng thấy nhiều riết thì quen luôn.
Nhân Mã liếc nhìn xung quanh hỏi: "Mọi người trong lớp đâu rồi?"
Thiên Bình húp một ngụm nước ép rồi vui vẻ nói: " Mấy bạn đi quảng bá gian hàng của lớp mình rồi, còn lại thì đi cổ vũ ở sân vận động và tham gia xem tiết mục văn nghệ của trường. Xíu nữa mấy bạn đó cũng sẽ quay lại đây phụ bọn mình thôi. Với lại hai người mau nhanh chóng đến sân vận động đi kẻo Bạch Dương lại lo nữa."
Nghe vậy Song Ngư và Nhân Mã hút vài hơi ly nước ép rồi chào tạm biệt mọi người.
.....
Bạch Dương liếc nhìn điện thoại vừa xem thông tin luận lệ của cuộc thi chạy tiếp sức vừa kiểm tra các đồ dùng y tế trong lều. Mặc dù trường đã sắp xếp một khu lều riêng ở trong sân vận động nhưng để phòng ngừa, cậu vẫn nhờ mấy bạn trong lớp mang theo vài hội y tế. Theo như lời thầy Xà Phu nói, an toàn là trên hết nên có sẵn đồ nghề thì vẫn thấy an tâm hơn hẳn.
Bạch Dương ngước lên nhìn hai bóng người đi đến, cậu nhận ra được đó là Song Ngư và Nhân Mã. Cầm tờ giấy thông tin bước đến, cậu liền giục hai con người đến trễ kia ra trước lêu tập những động tác khởi động với các bạn trong lớp rồi quan sát mọi người, cậu không muốn có ai tập sai, rất dễ ảnh hưởng đến các cơ trong cơ thể. Lúc đó sợ rằng, chạy được dăm ba bước thì lại chuột rút thì khổ.
Nhìn mọi người làm các động tác khỏi động không có một chút sai sót nào, Bạch Dương chờ một lúc rồi tiếng lại nói với mọi người: "Lớp mình sẽ chạy với lớp 10A4 và 10A7, chạy ở lượt thứ hai. Ở lượt đầu mọi người cố gắng hết sức, đến vào vòng trong lấy hạng nhì hoặc hạng ba cũng được. Ưu tiên an toàn, vui là chính. Giờ mọi người đứng co giãn cơ, mình sẽ giám sát, chờ đợi lượt chạy đầu tiên của 3 lớp khác rồi mình sẽ dẫn các bạn đến vị trí của mình."
Cả bọn không có ý kiến gì, mỉm cười đập vai nhau, cổ vũ lẫn nhau rồi tiến hành co giãn cơ. Thấy mọi người như vậy Bạch Dương cũng thở phào một hơi, giờ họ đang trong độ tuổi đầy năng lượng và muốn chứng tỏ bản thân. Cậu không muốn các bạn lớp mình vì quá cố gắng dành danh hiệu mà bỏ qua niềm vui của lễ hội được.
Tiếng còi vang lên, cả bọn đang dãn cơ cũng không kìm được tò mò mà ngừng động tác dõi theo các lớp khác thi đấu. Tiếng hò reo cổ vũ, tiếng trống, tiếng cười vang lên khiến trong lòng mỗi người họ đều rạo rực muốn nhanh chóng chạy ra kia mà thử sức mình. Khi một tiếng còi nữa cất lên, nối tiếp đó là tiếng hét vang vọng, lớp thắng cuộc đã được quyết định.
Bạch Dương liền dắt mọi người đi về điểm xuất phát. Tại con đường dài màu đỏ cam, có những đường trắng được kẻ song song với nhau và được đánh dấu từng khúc từng khúc bằng nhau. Bạch Dương xếp các bạn tại những vạch đánh dấu trong phần sân chạy của lớp. Chạy đầu tiên là Song Ngư, đến 3 bạn khác và kết thúc là Nhân Mã, Bạch Dương đưa cho Song Ngư một cây gậy màu vàng rồi dặn Song Ngư khi chạy nhớ chỉ cầm một đầu cây gậy, lúc đưa không cần giảm tốc độ vì phần sân dành cho mỗi lớp khá lớn nên không sợ phải đụng đến lớp mình hay người lớp khác.
Dặn dò đủ điều, Bạch Dương liền an tâm lùi lại phía sau chờ đợi hiệu lệnh của trọng tài. Khi thấy cả 3 lớp đã vào đúng vị trí sẵn sàng, tiếng còi vang lên, Song Ngư nắm được lực đẩy, lao lên trước hai người còn lại. Cùng đó là tiếng la của lớp mình, tiếng cổ vũ đó như tiếp thêm sức lực cho cậu bạn. Bạch Dương nói chạy hết sức mình thì Song Ngư cũng không cần câu lệ nữa, dùng hết 90% sức mạnh bỏ xa đối thủ hai mét. Gần tới chốt đầu tiên, cậu vươn tay nhắm sẵn vào bàn tay của người bạn trước mắt.
Khi đầu còn lại của cây gậy được cầm lấy, Song Ngư thả chậm tốc độ, cậu hít thở lấy hơi, cảm nhận được từng tế bào trong cơ thể sôi sục lên cùng với tiếng hô của lớp gọi tên mình. Cậu cảm thấy sự vui vẻ, nhiệt huyết của tuổi trẻ đang chảy dọc trong người mình. Liếc nhìn những người bạn trong lớp tiến về phía trước như đang đáp lại sự cố gắng của bản thân mình, cậu nở một nụ cười thật tươi, hòa giọng mình với tiếng hò hét của lớp.
Nhân Mã đứng cuối cùng chờ đợi, cậu thấy được sự khởi đầu của Song Ngư như tiếp thêm sự tư tin dành cho những người ở phía trước. Một bước đệm tốt giúp cả đội được thở, nên việc giữ khoảng cách với đối thủ dễ dàng hơn. Tuy nhiên sắp đến lượt của cậu, một người của lớp khác đã đuổi kịp được lớp mình, người bạn cầm gậy cũng nhận ra nên cũng ra sức giữ khoảng cách nhưng có vẻ không mấy khả quan.
Khi cây gậy được trao đến tận tay của Nhân Mã thì bên trái cậu cũng đã xuất phát. Chỉ trễ một chút thôi nhưng cũng khiến cho khoảng cách của hai người kéo dãn ra một 1m, nhưng chừng đó vẫn đủ đển Nhân Mã đuổi kịp đối thủ. Chỉ có điều nếu cả hai cứ giữ trạng thái bằng nhau như thế này sẽ rất khó phân thắng bại.
Nhân Mã thở dốc từng cơn, cảm nhận được dòng chảy trong cơ thể mình đang thúc dụng bản thân phải nhanh hơn nữa. Chỉ còn 5 mét nữa thôi, phải cố lên. Cơ chân đã cảm nhận được sự nhức mỏi, cảm giác như hai cánh tay này không thể vung lên được nữa. Đã lâu lắm rồi Nhân Mã mới tham gia cái hoạt động tốn sức này, cơ thể lười biếng như muốn kháng nghị, muốn từ bỏ.
Cậu biết được đối thủ chạy bên cạnh mình đã tiến lên được một bước, nhưng chỉ một bước thôi dường như lại không thể cân bằng lại được. Tiếng thở dốc cùng với nhịp tim lấn áp những âm thanh xung quanh, trước mắt Nhân Mã là một tấm vải màu đỏ nhưng rất xa vời. Mệt quá, có lẽ lần sau vậy.
"Nhân Mã!..... Nhân Mã.....Nhân Mã....Quyết thắng! Nhân Mã tiến lên!" Cậu nghe được tiếng ai đó rất quen thuốc, hình như là Bạch Dương nhưng nhiều hơn nhiều hơn, đó là tiếng của những người bạn trong lớp. Nghe được rồi, nghe rất rõ, họ đang gọi tên cậu. Từng âm thanh của các bạn trong lớp như trở thành một bàn tay đặt sau lưng Nhân Mã, tạo thành sức mạnh đẩy cậu lên về phía trước.
Một mét cuối cùng, chân của Nhân Mã đã chạm đích trước một bước. Tiếng vỡ òa của lớp vang vọng xung quanh như ôm lấy cậu. Hít từng ngụm không khí, Nhân Mã cảm thấy như mình đã dành giải nhất vậy.
Bạch Dương, Song Ngư và các bạn khác trong lớp chạy lại vỗ vào lưng của Nhân Mã cười đùa nói:
"Ha ha ha...Tao tưởng lớp mình thua rồi chứ. Được lắm người anh em."
" Trời ơi, hồi hộp muốn chớt. Khi cậu chạm vào vạch đích trước tui muốn đứng tim luôn."
" Thằng quỷ này, mày được lắm. Xong lượt sau qua chỗ Kim Ngưu tao bao may ăn."
...
Lấy lại được tinh thần, Nhân Mã cũng hòa theo niềm vui của chúng bạn. Cả bọn tiếng về lều của lớp mình nghỉ ngơi dưới sự reo hò chúc mừng của mọi người trong lớp.
- ---------
E hèm, tôi biết làm mình ngủm khá là lâu rồi. Giờ mới ngoi lên đây, xin lỗi mọi người nhiều. Cảm ơn các bạn độc giả đã chờ đợi tôi lúc bây giờ. Nói thật thì tôi khá phân vân khi sửa đối lại tên các nhân vật phụ hiện tại và sau này nhưng cuối cùng tôi cũng quyết định được. Giờ có ý tưởng rồi nên sẽ chạy tiếp thôi. Tối nay tôi sẽ cố beta sửa lại tên nhân vật phụ khác. Tôi sẽ đặt tên các nhân vật liên quan đến chòm sao và các hành tinh trong vũ trụ.