Mỹ Vị Song Tính Bạn Cùng Phòng

Chương 6




Liên tục dạy dỗ, nội bắn triều xuy

Khi âm đế Trình Cảnh cao trào thì bên trong huyệt lại kẹp đến gắt gao, chỗ sâu bên trong trào ra dòng nước ấm lập tức tưới lên trên cực đại quy đầu, làm Triệu Trạch sướng đến nổi thiếu chút nữa không giữ được tinh quan, còn tốt ý chí của hắn kinh người, cau mày nhịn xuống, lại thấy người dưới thân còn nhắm hai mắt run rẩy thở dốc, liền cúi xuống đem Trình Cảnh ôm vào trong ngực, chờ Trình Cảnh hồi phục từ trong khoái cảm kịch liệt.

Một lát sau, Trình Cảnh hoàn hồn mở mắt ra, nhưng là vừa mở mắt ra thì thấy gương mặt đẹp trai phóng đại của Triệu Trạch, Trình Cảnh lập tức không tự chủ được mà đỏ mặt, mất tự nhiên mà quay đầu đi không dám nhìn đối phương.

Triệu Trạch thấy cậu lại thẹn thùng thì dùng ngón tay thon dài nhéo chiếc cằm duyên dáng của Trình Cảnh, mạnh mẽ đem mặt của cậu xoay trở lại, cúi đầu sủng nịch mà hôn hôn đỉnh chóp mũi bởi vì cao trào mà mang một tầng mồ hôi mỏng, cười khẽ nói: "Bảo bối sướng sao? Hiện tại thì còn chán ghét hay không?" Nguyên lai Triệu Trạch đối với câu nói kia của Trình Cảnh vẫn luôn để ý.

Con ngươi của Trình Cảnh rũ xuống, lông mi thật dài còn mang theo bọt nước thật nhỏ, chỉ nghe thấy cậu ủy khuất nói: "Vì sao lại khiến cho tôi nói những lời nói đó... Cậu chính là chán ghét chán ghét... Ân ~ không cần ~", Trình Cảnh nói nói lại bắt đầu rên rỉ, thì ra là do Triệu Trạch thấy cậu còn nói chán ghét, liền đem dương v*t đang chôn ở trong cơ thể của Trình Cảnh động đậy, đối với hoa huy*t vừa mới phun nước tàn nhẫn mạnh mẽ làm, vừa thao vừa hỏi: "Còn chán ghét? " "Liền chán ghét... Ân a~ không cần đâm nơi đó... A ~" "Còn bây giờ thì sao? " "....." "Nói chuyện" Triệu Trạch lãnh khốc nhìn về phía mỹ nhân dưới thân đang trầm mặc.

Trình Cảnh hiện tại ủy khuất vô cùng, cậu vừa nói chán ghét thì Triệu Trạch liền hung hăng thao huyệt tâm cậu, khoái cảm kia quá bén nhọn, cậu thực sự chịu không nổi, nên không dám nói, nhưng Triệu Trạch còn đang ép hỏi, theo một cái thâm cắm, Trình Cảnh bị khi đến đôi mắt lại ướt, rên rỉ nhỏ giọng nói: "Ân ~ không chán ghét... A ~ cậu nhẹ một chút... Không chán ghét... Ân a ~ không cần ~".

Tâm tình Triệu Trạch giờ phút này tốt hơn rất nhiều, con ngươi đen láy thâm thúy hiện lên một chút giảo hoạt, vừa động vừa hỏi: "Không ghét thì chính là thích rồi, bảo bối thích tôi thao bức của em sao?" "Ân ~ cậu đừng có hỏi ~" "Trả lời tôi, thích không" "......" Triệu Trạch thấy Trình Cảnh lại cắn môi mà không nói lời nào, bàn tay to liền bóp chặt cái eo nhỏ kia mà bắt đầu gia tốc va chạm, nguyên cây rút ra đến chỉ chừa quy đầu ở trong huyệt, sau đó lại hung hăng cắm đến chỗ sâu nhất, đâm đến cái mông trắng nõn mềm mại của Trình Cảnh đỏ lên một mảnh, mà Trình Cảnh cũng không chịu khống chế mà kêu lên: "A a a ~ không cần......Triệu Trạch ~ Ân a ~ nhẹ chút......Chịu không nổi...Quá sâu ~ không cần... A ~"

Triệu Trạch nghe Trình Cảnh xin tha nhưng lại mạnh mẽ rút ra thọc vào như cũ, vừa thao huyệt vừa dùng âm thanh trầm thấp gợi cảm hỏi: "Bảo bối, tôi hỏi em có thích hay không" "... Ân ~ thích thích... Từ bỏ ~ nhẹ chút nhẹ chút..." "Thích cái gì, nói hoàn chỉnh" " Ân a ~ thích... Thích cậu thao tôi..." "Thích tôi thao nơi nào của em?" "......" Trình Cảnh thấy Triệu Trạch lại hỏi ác liệt như vậy không chịu nổi mà khóc lên, thật sự là rất quá đáng... Bị cưỡng gian còn phải nói thích... Còn muốn nói đến lộ liễu, sắc tình như vậy nữa... Cậu cảm thấy thẹn cực kì... Hắn làm sao lại hư như thế này...

Có oán giận thì cũng chỉ oán giận trong lòng thôi, cậu một chút cũng không dám phản kháng, hơn nữa bên dưới bị thao làm mạnh mẽ như vậy, thật sự chịu không nổi, Trình Cảnh không thể ngừng khóc nức nở đứt quãng nói: "Ân a ~ thích cậu thao...tao...tao bức của tôi... A ~ xin cậu nhẹ chút đi mà... Triệu Trạch ~ từ bỏ ~", bất quá còn tốt chính là loại từ ngữ dâm lãng này chỉ cần nói qua một lần thì lần sau sẽ không khó khăn như lần đầu.

Triệu Trạch thấy đã đạt được mục đích, trong mắt đen tràn ngập ý cười, động tác dưới thân thoáng ôn nhu một chút, cúi người đau lòng mà hôn lên dấu răng trên đôi môi đỏ, sau đó ở bên tai của Trình Cảnh mà trầm thấp hỏi: "Bảo bối, có tự chơi âm đ*o đến cao trào lần nào chưa?" Lúc này Trình Cảnh cũng đã thành thật hơn rất nhiều, cậu thật sự sợ cực kỳ thủ đoạn của Triệu Trạch, nghe Triệu Trạch hỏi dạng vấn đề này cũng không dám không đáp lại, chỉ đỏ mặt lắc đầu.

Triệu Trạch thấy thế lại tiếp tục hỏi: "Chỉ có cao trào bằng âm đế sao?" "Ân..." "Bảo bối thật tao, trách không được âm đế của em lại lớn như vậy" Triệu Trạch tâm tình sung sướng mà cười nói ra, mà Trình Cảnh ngay cả lỗ tai cũng đỏ bừng, một bên thừa nhận huyệt bị cắm lộng một bên nhỏ giọng rên rỉ oán giận: "Ân ~ Triệu Trạch...cậu như thế nào ~ a ~ luôn nói những loại lời nói này... Ân a ~ còn nói kiểu đương nhiên như vậy... Ân ~"

Triệu Trạch nhìn bộ dáng Trình Cảnh đang động tình lại cực lực khắc chế mà còn khắc chế không có được, nghe câu oán giận đáng yêu của cậu, thương tiếc mà hôn lên đuôi mắt bởi vì khóc mà phiếm hồng, nói: "Bởi vì bảo bối của tôi thích nha, tuy rằng ngoài miệng em không có nói ra, nhưng phản ứng của thân thể em không lừa được tôi đâu" "Ai thích... Tôi mới không có thích!"

Cảm giác hổ thẹn lại đang quấy phá Trình Cảnh, huyệt cũng xoắn chặt lại nhưng ngoài miệng thì lại như cũ không chịu thừa nhận, Triệu Trạch biết là cậu đang thẹn thùng nên xoa xoa sợi tóc hơi cuốn màu nâu hạt dẻ kia, sủng nịch nói: "Được được được, em không thích, là do tôi thích." Trình Cảnh nghe nói như thế thì liền đắc ý mà trừng mắt liếc nhìn cái người ở trên người cậu một cái, ánh mắt kia như phảng phất đang nói: Nhìn đi, chính là cậu, mới không phải là tôi!

Nhưng Trình Cảnh tự mình cho là trừng mắt liếc nhìn một cái thực chất ở trong mắt Triệu Trạch lại là trần trụi mà câu dẫn, con người ướt át ánh nước thêm đuôi mắt ửng đỏ, mị nhãn như tơ câu đến trong lòng của Triệu Trạch ngứa ngáy khó chịu. Triệu Trạch cúi đầu hôn đôi mắt cậu cảnh cáo nói: "Về sau không được nhìn người khác như vậy có biết không hả? " Trình Cảnh không hiểu tại sao Triệu Trạch lại đột nhiên nói cái này liền thắc mắc hỏi: "Tại sao vậy?", Triệu Trạch nhếch môi lên trầm giọng nói: "Bởi vì, chỉ cần là con người nhìn em như vậy, đều sẽ muốn thao em đến chết.", Trình Cảnh nghe xong lại đỏ mặt, người này như thế nào luôn như vậy...

Triệu Trạch nhìn bộ dáng vũ mị lại thẹn thùng của Trình Cảnh rốt cuộc nhịn không được, cúi đầu ở bên tai Trình Cảnh trầm giọng nói: "Bảo bối, đêm nay tôi sẽ làm cho em thể nghiệm một chút âm đ*o cao trào được không, để em nhìn là tự em chơi sướng hơn hay là tôi thao em tới phun trào càng sướng hơn."

Tuy ngữ khí như đang dò hỏi nhưng lại không chờ Trình Cảnh trả lời thì dưới thân liền bắt đầu va chạm mạnh mẽ, chín nông một sâu, mỗi một lần thâm nhập đều cắm đến huyệt tâm, cắm đến Trình Cảnh không tự chủ được mà lớn tiếng rên rỉ đồng thời cũng cầu xin nói: "Ân a ~ không cần ~ chịu không nổi... sẽ cắm hư mất... A a ~ Triệu Trạch xin cậu... Quá sâu rồi ~ không muốn không muốn... Không được ~ ân a ~ Triệu Trạch... Như vậy sẽ cắm hư ~ a a ~"

Triệu Trạch nghe tiếng rên của Trình Cảnh thì càng thêm hưng phấn, đôi mắt đen thâm trầm vô cùng tràn ngập dục vọng, cong lên khóe môi nguy hiểm nói: "Bảo bối, nhưng mà tôi rất muốn cắm em đến hư", vừa dứt lời liền tăng tốc đâm chọc tiến lên vọt vào trong cùng...

Lúc này Trình Cảnh bị thao quá hung mãnh hoàn toàn không biết phải làm sao, cậu chưa từng trải qua khoái cảm như vậy, phảng phất cả thân thể chỉ còn lại một cái khí quan, tất cả cảm giác đều tụ tập lại nơi đó, khoái cảm kịch liệt từng tầng từng tầng mà chồng lên, quá mức kịch liệt quá mức xa lạ, kích thích Trình Cảnh lại khóc lên, cậu khóc lóc xin tha hy vọng có thể làm người bên trên thương tiếc cậu một chút, nhưng là không hề có tác dụng cho nên chỉ có thể bị bắt thừa nhận cảm giác đáng sợ mà cậu căn bản không thể nào chịu được.

Cùng với lần cắm vào mạnh mẽ cuối cùng, Triệu Trạch thở gấp phóng thích ở nơi sâu bên trong của Trình Cảnh, một dòng tinh dịch nóng bỏng bắn nhanh thẳng vào trong huyệt tâm mẫn cảm không thôi, mà trong nháy mắt Trình Cảnh bị nội bắn thì bên trong huyệt không chịu nổi mà run rẩy co rút lại trực tiếp triều xuy phun ra thật nhiều d*m thủy có mùi hương lạ, tưới lên phía trên của cự vật vừa mới phóng thích, Triệu Trạch thoải mái mà thở gấp một tiếng.

Tình cảm mãnh liệt trôi qua mà tư thế của cả hai vẫn không thay đổi, vẫn đang ở trong dư vị cao trào, một giọt mồ hôi trên trán Triệu Trạch dọc theo dáng hình khuôn mặt của hắn chậm rãi chảy xuống, đi qua cổ, cuối cùng rơi ở trước ngực trắng nõn mang đầy dấu vết đỏ ái muội của Trình Cảnh.

Lúc này Triệu Cảnh cúi đầu nhìn xem người dưới thân, đôi mắt thanh triệt bây giờ đều là nước mắt, ánh mắt đã mất đi tầm nhìn, môi đỏ thì khẽ nhếch thở dốc mơ hồ có thể thấy được hàm răng trắng tinh cùng với đầu lưỡi nộn hồng bên trong, Triệu Trạch ngắm nhìn bộ dáng Trình Cảnh bị thao đến thất thần vừa lòng mà cười khẽ hỏi: "Bảo bối, có sướng hay không?", Nhưng mà Trình Cảnh tựa như không nghe thấy, Triệu Trạch lại gọi lần nữa: "Bảo bối, Trình Cảnh, Tiểu Cảnh, hoàn hồn nào, cư nhiên có thể sướng thành ra như vậy", dứt lời liền đưa tay lên nhéo nhẹ gương mặt của Trình Cảnh.

Trình Cảnh lúc này mới như ở trong mộng tỉnh lại, vừa lấy lại tinh thần thì thấy Triệu Trạch đang nhìn mình cười xấu xa, đôi mắt ướt đẫm rưng rưng chứa đầy ủy khuất, đáng thương vô cùng mà nói: "Triệu Trạch...Em chịu không nổi...", Triệu Trạch thấy vậy liền xoa mái tóc mềm mại màu hạt dẻ trấn an nói: "Đồ ngốc, tôi thao em nhiều lần là chịu được thôi", nói xong cúi đầu hôn lên đôi môi thủy nhuận kia.

Sau khi Trình Cảnh bình phục lại thì cảm giác được dương v*t của Triệu Trạch còn ở trong thân thể của chính mình thì cảm thấy thẹn thùng mà yêu cầu: "Cái kia... Anh mau lấy ra đi...", Triệu Trạch lại giảo hoạt mà cười nói: "Bảo bối, em nói cho tôi biết là tự em chơi sướng hay là tôi thao em sướng, nói cho tôi biết thì tôi sẽ ra ngoài, nếu như em không nói thì tôi liền để ở bên trong cả đêm"

Trình Cảnh nghĩ thầm như thế nào thì có người không biết xấu hổ như vậy, rồi lại không thể nề hà, tuy rằng bị hắn thao so với tự mình chơi sướng hơn nhưng Trình Cảnh vẫn mạnh miệng trả lời: "Chính em tự chơi sướng...", Đương nhiên là Triệu Trạch biết cậu thẹn thùng lại mạnh miệng, vừa rồi bộ dáng cậu sướng đến thất thần chính là chứng minh tốt nhất, nhưng hắn cũng không phản bác còn hùa theo nói: "Tôi thao em khó chịu sao, vậy chúng ta lại làm một lần nữa để tôi chứng minh chính mình chứ", nói xong thì giật giật dương v*t còn đang chôn sâu ở trong huyệt, thứ đồ kia tựa như lại cứng lên.

Trình Cảnh thấy vậy thì sợ tới mức không được, lại đến một lần nữa thì chính mình nhất định sẽ bị thao chết ở trên giường, cậu vội vàng nói: "Không muốn không muốn... Rất sướng...Anh thao em rất sướng..." "Vậy em thích sao" "...Thích..." "Tôi thao tao bức của bảo bối cũng rất sướng" nói xong nhìn dáng vẻ đỏ mặt của Trình Cảnh, Triệu Trạch thủ tín mà rút dương v*t của mình ra, nhưng nhìn Trình Cảnh mẫn cảm thành như vậy, hơn nữa lại là lần đầu tiên, sợ cậu chịu không nổi, không quan hệ, dù sao về sau còn có rất nhiều thời gian.