Chương 280: Quần ẩu
Chương 280: Quần ẩu
"Gợn sóng" là kết quả của quá trình sinh mệnh vận động, nhưng dù vậy cũng không có nghĩa là tử vật cũng không có "gợn sóng".
Này là bởi thiên địa vạn vật không có thứ gì là không vận động, nói theo triết học của duy vật biện chứng của Marx và Engels thì vạn vật đều trong trạng thái không ngừng vận động và phát triển, trong khi trạng thái bất động/đứng im là một trạng thái đặc biệt của vận động, đó là sự vận động trong trạng thái cân bằng, tức là những tính chất của vật chất chưa có sự biến đổi về cơ bản. Đứng im chỉ là hiện tượng tương đối và tạm thời.
"Mọi sự cân bằng chỉ là tương đối và tạm thời." - Engels.
Mà "gợn sóng" thì dường như có thể đánh phá sự "cân bằng" của vật chất khi ở dạng tĩnh, trao cho nó linh tính để nó có thể vận động không trong trạng thái cân bằng nữa.
Hay nói cách khác, "gợn sóng" có thể khiến tử vật hành động được như một sinh mệnh.
Thường Nguyệt không giải thích được nguồn gốc của khả năng này, nhưng nàng đoán đây có lẽ là vì "gợn sóng" của sinh mệnh và tử vật sẽ khác nhau, vì vậy mà khi "gợn sóng" của một sinh mệnh tạm thời hoàn toàn thay thế "gợn sóng" của tử vật thì liền có thể thao túng tử vật ấy vận động theo ý mình.
Nói chung thì tất cả chỉ là suy đoán thôi, hẵn là sẽ có chổ nào đó sai sót hoặc là thiếu thốn một vài thông tin quan trọng mà nàng không thấy được, nhưng bằng vào những gì vừa trải nghiệm và chứng kiến, Thường Nguyệt cảm thấy nhận định của bản thân hẵn là đã gần đúng rồi.
"Chà, không ngờ lại có ngày ta biết ơn ngày đó chịu ngồi nghe ngươi giảng Triết đấy, chẹp, đúng là thế sự khó lường mà."
Thường Nguyệt không khỏi cảm khái một tiếng.
Nghe vậy, Trần Lâm cũng gật đầu cảm thán theo nàng:
"Quả thật, đến ta cũng không tin được sẽ có ngày như thế này, thế ngươi đã nghĩ ra đối sách gì chưa?"
Trần Lâm gặng hỏi, Thường Nguyệt trầm tư trong giây lát sau đó liền lắc đầu nói:
"Biết là cách thức hoạt động là một chuyện, nhưng làm sao để khắc chế là một chuyện khác, khả năng đồng điệu "gợn sóng" kia là một kỹ thuật vô cùng phức tạp và khó để ngăn chặn, cách duy nhất ta nghĩ tới để phá giải lúc này đó là..."
Thường Nguyệt ngay lập tức nghiêm mặt phóng tới.
Nhất chưởng tung ra, ồ ạt "gợn sóng" ngay lập tức bùng nổ đem lão tăng nhân kích bay.
Tranh thủ lúc này, Thường Nguyệt liền xoay người tụ lực sau đó phóng lên ngay lập tức tung quyền công kích tượng đồng.
Mặc dù vô cùng rắn chắc mà kiên cố, nhưng tại dưới cự lực kinh khủng tượng đồng la hán vẫn bị Thường Nguyệt đánh cho trực tiếp biến dạng, phần eo lõm xuống và sau đó toàn bộ bức tượng liền ngã về phía sau.
"Xong một cái, chỉ còn lại mười bảy bức tượng nữa, ta không tin tất cả đều hủy xong ngươi còn có thể tiếp tục đấu với ta."
Sắc mặt tươi cười, Thường Nguyệt lần nữa phóng tới, chỉ là lần này ý đồ của nàng không cách nào lại thành công nữa khi mà hiện tại lão tăng nhân đã có đầy đủ thời gian để phản ứng, đứng trước đồn công kích của Thường Nguyệt, đối phương vẫn có thể thành công đón đỡ được, và không chỉ có thế, tượng đồng ở phía sau lão tăng nhân cũng cùng lúc ra chiêu, chỉ thấy nắm đấm khổng lồ kia đã chuẩn bị một lần nữa giáng xuống, cái bóng hoàn toàn che phủ xung quanh, Thường Nguyệt không khỏi bất đắc dĩ mà đạp chân nhanh chóng lui lại.
"Ầm!"
Một tiếng đất đá vỡ tung vang lên, nhìn làn khói bụi mịt mờ trước mắt, Thường Nguyệt liền tặc lưỡi một cái sau đấy liền xoay người đổi mục tiêu.
Ngay lập tức phóng tới một tượng đồng gần đó, Thường Nguyệt không chút do dự vận thế để tung chiêu, tượng đồng la hán này liền như cái trước, dễ dàng liền b·ị đ·ánh ngã.
Thấy vậy, lần này liền tới phiên lão tăng nhân không nhìn được nữa, đối phương hiển nhiên cũng biết không thể để ưu thế sân nhà của bản thân cứ như thế từng bước bị triệt tiêu, vì vậy mà ngay lập tức lão tăng nhân mập mạp liền quyết định thi triển tuyệt chiêu.
Chỉ thấy đối phương chợt cúi người đập mạnh tay xuống đất, ngay lập tức, mặt đất liền hơi run nhẹ một cái nhưng sau đó liền không còn dị thường nào khác.
Nhưng ở một bên khác của sân đấu, Thường Nguyệt lại không chút mảy may chú tâm mà lần nữa nhắm vào một bức tượng la hán khác dự định tiếp tục dùng lại chiêu cũ, "tượng trước người sau".
Chỉ là khi vừa ra đòn, Thường Nguyệt liền chợt cảm thấy bất thường, cảnh báo nguy hiểm chợt đột ngột báo động khiến cho nàng không thể không chợt thủ thế.
Quả nhiên thoáng cái sau đó, tượng đồng liền chợt động, đối phương giơ chân sút tới đem Thường Nguyệt sút bay trở lại trung tâm quảng trường.
Nhìn tượng đồng trước mắt giờ đây đột nhiên chuyển động không nói, đối phương còn từ từ nhấc chân bước xuống bệ đá, Thường Nguyệt không khỏi hít vào một hơi, trong lòng bất đắc dĩ thầm nhủ.
"Ài, chuyến này mệt rồi đây."
Mặt đất r·úng đ·ộng không ngừng, mười sáu tượng đồng la hán còn lại từ từ đồng loạt chuyển động thân thể, từng cái đều như hoàn toàn sống lại mà nhấc chân bước xuống bệ đá sau đó hướng về phía Thường Nguyệt đi tới.
Ăn đòn từ một tên tượng đồng la hán đã đủ ê ẩm rồi, hiện tại lại có tới mười sáu con muốn cùng lúc lên quần ẩu nàng, Thường Nguyệt liền chợt cảm giác ê răng vô cùng.
"Xem ra không thể kéo dài trận chiến này rồi."
Thường Nguyệt lạnh lùng nhìn lão tăng nhân đứng ở trên vai một bức tượng đồng.
Cùng một lúc khống chế nhiều tượng đồng la hán khổng lồ thế này, đối phương dường như cũng nuốt không tiêu vì vậy mà giờ đây sắc mặt đối phương đã trở nên nhợt nhạt vô cùng, vẻ đôn hậu đã hoàn toàn bị sự mệt mỏi kiệt quệ nuốt chửng, thân hình cũng gầy lại không ít tựa như chỉ một giây sau liền sẽ tắt thở vậy.
Nhưng Thường Nguyệt có thể cảm giác được phía sau vẻ mệt mỏi kia, "gợn sóng" quanh người đối phương lại không có chút chập chờn hay đứt quãng nào, vì vậy mà Thường Nguyệt đón đối phương hẵn có thể duy trì một chiêu này rất lâu, mặc dù không biết là lâu cỡ nào nhưng chắc chắn sẽ lâu hơn thời gian nàng có thể chống đỡ được dưới thế công của mười sáu tên la hán khổng lồ trước mắt.
"Ầm!"
Tránh né một cú dẫm đạp kinh khủng, Thường Nguyệt lách người tránh né từng bức tượng đồng muốn công kích nàng và lao thẳng hướng về phía bức tượng đồng đang chở lão tăng nhân kia trên vai.
Nhưng trận chiến này so với trận chiến với đối thủ thứ hai hiển nhiên không phải cùng một cấp độ.
Tượng đồng la hán dù là sức mạnh, tốc độ ra đòn hay khả năng phản ứng đều ăn đứt tên tiểu cự nhân kia.
Và nàng thì lại không thể dở lại bài cũ đó là quay vòng quanh chân đám tượng đồng nhằm tận dụng điểm mù để tránh né bởi trừ một bức tượng đồng mang theo lão tăng nhân đứng ở hậu phương quan chiến ra thì có tới mười lăm bức tượng đồng cùng lúc công kích nàng lận, này là còn chưa kể bọn chúng còn dường như cùng hưởng thị giác khi mà dù nàng có nấp ở góc nào cũng có thể bị tìm tới và sau đó là liên miên bàn chân dậm tới.
Mặc dù vẫn có thể miễn cưỡng tránh né được, nhưng toàn thân cô vợ trẻ giờ đây đều tràn đầy bụi bẩn, bộ dáng chật vật đến cực điểm.
Nhìn lão tăng nhân nấp ở hậu phương, Thường Nguyệt liền biết nguyên nhân vì sao bản thân bị phát hiện rồi.
Đám tượng đồng này mặc dù linh hoạt như người sống, nhưng bọn chúng chung quy vẫn là "tử vật" tiếp nhận thông tin không phải từ ngũ giác giả tạo kia mà là từ lão tăng nhân đang nấp ở phía sau quan chiến.
"Đúng là đồ c·hết tiệt, đợi đấy."
"Ầm!!"
Lại tránh né một cú dẫm khác, nhưng lần này Thường Nguyệt không còn có thể may mắn né toàn bộ công kích được nữa, một tên tượng đồng thừa cơ Thường Nguyệt đang di động theo quán tính liền nhấc chân đá tới khiến cho nàng không cách nào né được mà chỉ có thể đón đỡ.
Ngay lập tức thân thể Thường Nguyệt liền như một quả bóng bị đá bay trực tiếp ghim sâu vào bức tường ở nơi xa nhất.